Chương 24:Yêu anh lần nữa nhé
Đằng Minh đưa An Hạ về nhà, dẫn cô lên phòng mình, ôm lấy eo nhỏ của cô, thì thầm:
— vợ à, em đi tắm đi, anh qua phòng con tắm.
An Hạ bỗng quay lưng lại, siết chặc lấy eo rắn chắc của Đằng Minh, nhón chân hôn lên môi.Anh:
— Thật tốt vì trước đây em có một người đàn ông tốt, và yêu thương em như anh bên cạnh, Em...
Đằng Minh hạnh phúc vì cô chủ động hôn anh, ôm anh, tuy lòng anh vẫn cảm thấy hối hận vì việc bạo hành cô lúc trước nhưng bây giờ thì thật tốt.
Anh nhanh chóng cuối xuống, môi lạnh lẽo áp lấy đôi môi cô, anh, điên cuồng cắn mút, dây dưa đến khi cô mặt đỏ bừng thì anh mới thỏa mãn buông ra. Anh hôn lên má của cô
— Đi tắm đi.
Cô nhanh chóng bước vào phòng tắm, anh qua phòng con mình tắm
30 phút sau..
Anh bước vào phòng, eo được quấn lại bằng một chiếc khăn lông trắng. Vừa bước vào thì một hình anh đập vào mắt anh làm từ bụng dưới của anh dâng lên một cỗ khí nóng quen thuộc.
Anh rủa thầm "Nai nhỏ đáng chết, vừa hết bệnh lại dám câu dẫn anh, ai cho cô mặt áo sơ mi của anh chứ, lại còn dám không mặc áo ngực,..."
Anh nhìn chằm chằm vào người con gái đang đứng sấy tóc kia, vừa sấy vừa hát một điệu nhạc không rõ, lại con nhún, anh nhìn nơi nào đó vì theo động tác của cô mà lắc theo, vô tình nuốt nước bọt.
" chết tiệt, tại sao cô ấy không lau người cho khô chứ??"
An Hạ không lau người làm những giọt nước từ tóc cô rơi xuống làm ướt đẫm một mảng ngực và lưng, chiếc ao sơ mi mỏng của anh dính sát vào đó, thấy rõ cả hai đỉnh hoa hồng đỏ au của cô.
Anh bước nhanh đến bên cóp, vòng tay ôm lấy eo cô, hôn lấy cổ cô, thổi phà một hơi nóng vào tai cô,giọng anh khàn khàn
— Vợ, ngủ thôi
Nói xong anh bế bổng cô lên , bước chân khỏe mạnh bước nhanh về phía giường, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, môi anh áp lấy môi cô, mơn trớn, mút mát, gặm nhấm, anh nhanh nhẹn tách răng cô, đưa lưỡi vào trong cuốn lấy luỡi cô, dây dưa, nút.
Đầu óc cô trống rỗng, cô thừa nhận mình rất thích cái cảm giác này, mơ hồ cô vòng lên cô anh, đáp trả lại anh
Hai người dây dưa, khóe miệng cô nước bọt chảy ra thành dòng, trong thật quyến rũ
Anh thì thầm
— BẢo bối, em thật ngọt, anh thật thích, ngoan thả lỏng, hôm nay để anh nhẹ nhanh yêu em, để em thoải mái.
Anh rời môi cô, hôn lấy má cô, cằm cô, rồi hôn lấy cái cổ trắng nõn kiêu hãnh của cô, anh hôn xuống xương quai xanh. Bàn tay to lớn không yên phận bắt đầu cách một lớp áo sơ mi mỏng đặt lên ngực cô mà xoa bóp, Anh cuối xuống hôn lấy cô, tay nhanh nhẹ cởi áo sơ mi của cô, cởi luôn cái khăn phiền phức quấn ngay hạ bộ của anh, anh buông môi cô ra, cô ngây ngốc nhìn thân hình cường tráng của anh, săn chắc, bắp tay to lớn, và cả cái thứ ngộ ngộ to to của anh. Anh nhìn cô mỉm cười:
— Bà xã đại nhận, em hài lòng không?
Không đợi cô trả lời anh ngây ngốc nhìn thân hình của cô
— BẢo Bối em thật đẹp
Anh cuối xuống,hôn lấy ngực cô, há miệng ngậm lấy bầu ngực tròn trịa, tay kia không yên phận xoa nắn bầu ngực kia thành đủ các hình dạng, cô hưởng thụ sự chăm sóc của anh, người giống như lửa đốt, miệng không kìm được..
— Ưm...Minh..ư..a...khó... chịu..lắm...M..Inh..
Anh nghe cô gái mình thương gọi tên mình, anh ngậm bầu ngực cô chặt hơn, đầu lưỡi nhẹ nhàng vòng qua đỉnh ngực, cắn nhẹ
— Ư...
Cô cong người như muốn anh nuốt trọn bầu ngực mình. Anh nhả bầu ngực cô ra, quay sang bên còn lại, thế tục, tay nhàn rỗi, vuốt ve bụng cô, đùi cô, rồi VÔ TÌNH lướt sang nơi huyền bí của cô.
Cô nóng lắm, khó chịu lắm, phía dưới mật dịch bắt đầu tuôn ra nhiều hơn, ướt đẫm quần lót.
Anh ngừng lại, đưa tay nhẹ nhàng cởi quần lót của cô, nhìn nơi đã từng làm mình thoải mái nhưng vẫn đỏ au, nữ tính, anh hôn lấy nó rồi nhìn cô
— đẹp quá..
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Coi ngượng ngùng che lấy nơi đó, mặt đỏ au, miệng lí nhí
— Đừng hôn mà, dơ lắm..
Anh mỉm cười, lấy tay cô ra, nhẹ dàng dạng đùi cô ra, ngắm nhìn thật kĩ nơi nữ tính của cô, anh cuối người nhẹ nhàng hôn xuống, vân vê, mút mát, đưa lưỡi vào trong, uống sạch sẽ nước của cô
Anh nhìn cô,giọng điệu đầy nham nhở
— nước thật ngọt..Bảo bối
Bàn tay anh nhẹ đưa vào nơi nữ tính của cô
« Ọt» một ngón, hoa huyệt nhỏ bé của cô thật ấm, kẹp thật chặt, bao nhiêu lần rồi mà vẫn chặt chẽ như thế, vậy thì sao chứa nổi người anh em của anh chứ.
— thả lỏng đi bảo bối, em kẹp tay anh rồi
Cô nhẹ nhàng buông lỏng người, giao phó bản thân mình cho anh. « Ọt» anh lại chen thêm một ngón tay nữa vào hoa huyệt nhỏ của cô, nhẹ nhàng duy chuyển, cô khó chịu nhúc nhắc mông,rên rỉ
— Ư..a..ưm..Anh...đau...nhẹ..ư...đừng..ư..chỗ...đó...ư..đừng...
Anh đột ngột rút hai ngón tay ra, nhìn cô khó chịu anh mỉm cười, em..Ngậm nó đi,.Anh sẽ giúp em
Cô chống tay ngồi dậy bò đến chỗ anh, nhìn cự long của anh, nó thật to lớn đầu nấm ngộ ngộ, lại có gân kìa, nhìn nó ghê ghê.
Anh bắt cô ngậm..Cô nhìn anh,lại nhìn nó..
Anh chỉ xuống
— BẢo Bối Ngậm đi,Ngậm nó vào làm anh thoải mái rồi anh cho em, Ngoan
Cuối nhìn anh, rồi cuối đầu xuống, há miệng nhỏ, liếm lấy cái đầu nấm đó, rồi nhẹ nhàng ngậm vào
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Cô nhẹ nhàng ngậm lấy. Đằng Minh ngồi đó chăm chú nhìn miệng nhỏ của cô đang mút lấy em trai mình. Miệng cô thật nhỏ. Cô chỉ ngẫm được phần đầu nhưng đã làm anh mê đắm:
— a....Bảo bối nhỏ..em liếm nó đi, ngoan, nghe lời anh, ngậm sâu vào một chút..a...đúng...rồi..a....
Cô nghe lời ngậm vào, lưỡi nhẹ nhàng động,liếm quanh phân thân của anh, mút mát, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm vòng, lên đến đỉnh quy đầu.dùng đầu lưỡi chính mình đâm nhẹ..
Đằng Minh bị động tác vô ý của An Hạ làm cứng cả người..
" Cái tiểu yêu tinh này..tại câu dẫn anh rồi "
An Hạ thì nghĩ..chưa ăn thịt heo không lẽ không biết con heo. Đừng tưởng cô không biết làm nha. Cô nhẹ dàng dùng tay chơi đùa cùng * hai đồng chí * bạn của em trai anh, miệng vẫn mút mát, liếm liếm.
Đằng Minh bây giờ chịu hết nổi.
Một giây kế tiếp, anh lật người đè cô xuống dưới cơ thể, giống như muốn cắn nát đôi môi của cô.
"Ưmh......" An Hạ mơ màng thừa nhận sự gặm cắn hung mãnh của anh trong lòng suy nghĩ: không phải vừa rồi không còn bình tĩnh sao? Sao đột nhiên lại hóa thân thành một con sói, ngao ưmh ~~
Đằng Minh hôn mạnh mẽ như thế, cái miệng nhỏ nhắn của người trong ngực là niềm khát vọng đã lâu của anh, lúc nào anh cũng muốn hôn cô, nhưng lại sợ mình không khống chế được, nhưng đêm nay, hiển nhiên là do cô quyến rũ anh trước, từ lúc trong phòng tắm, rồi đến lúc nãy nhặt điện thoại di động, nằm trên giường không tới hai phút, cô lại bắt đầu trêu chọc dụ dỗ anh
Còn nhào lên hôn mình, đây không phải là cố ý muốn anh làm chuyện xấu sao?
Hôn hôn, anh liền không khống chế được tay của mình rồi, An Hạ tắm xong không có mặc áo lót, bộ ngực mềm mại rất dễ dàng bị anh nắm ở trong tay, vuốt ve không nhẹ không nặng, sau đó là miệng, hàm răng cắn nhẹ, nuốt viên đỏ tươi mềm mại ướt át, ngạo nghễ đứng thẳng.
Hai viên đỏ tươi giống như anh đào, giống như dâu tây, giống như đào mật, sắc đẹp thay cơm, làm người thương yêu.
"Ừ......" AN Hạ không chịu nổi khẽ rên một tiếng, mềm nhũn,. Tiếng rên rung động lòng người, Đằng Minh giống như là được cổ vũ, hôn càng cuồng dã hơn, nai con của anh, được anh nuôi đến càng ngày càng quyến rũ rồi, cái âm thanh này, nghe đến xương cốt cũng mềm nhũn.
Dường như môi của anh càng ngày càng nóng bỏng, buông viên anh đào ướt át này ra, bắt đầu "nhào tới" một viên khác, bàn tay cũng không nhàn rỗi, chậm rãi vuốt dọc theo hông của cô xuống phía dưới,
Rồi sau đó, tay thuần thục tách lấy đùi cô ra, ngón tay thuần thục chen vào khe hở kia, sờ được một chút ướt át, tiếp đó lại xâm nhập sâu hơn, tìm được một điểm, nhẹ nhàng vê nhấn, thỉnh thoảng nhẹ thỉnh thoảng mạnh.
Ân An Hạ hít vào một hơi, cả người không ngừng run rẩy, ngón tay khó kìm lòng báu chặt vào mền, trong cổ họng không nhịn được nhẹ bật ra âm thanh, cô cảm thấy trống rỗng, thật khó chịu......
Đằng Minh hiểu rất rõ rang những điểm mẫn cảm của cô, cong ngón tay lên, mạnh mẽ ấn xuống chỗ nào đấy, làm người phía dưới thiếu chút nữa thét chói tai ra tiếng, anh lại duỗi một ngón tay đi vào, rất có kiên nhẫn chơi đùa với cô.
Rất nhanh, cô đạt tới cao triều, miệng há to thở gấp không ngừng, cô có chút xấu hổ, mình lại đạt được khoái cảm ở dưới ngón tay của anh. ~(@_@)~
Khi thấy cái cứng rắn cũng là nơi yếu ớt nhất trên người anh thì trong lòng nhất thời có loại cảm giác nói không nên lời, dáng vẻ quả thật không đẹp mắt chút nào, cấu tạo cũng rất đặc biệt, có điều sao mạch máu có thể tạo thành như vậy, lại sinh ra độ cứng và sức mạnh không tưởng tượng nổi như vậy.
Cũng dùng cái này, anh đoạt lấy cô, từ đó cô mang thai con của anh, nhất định hai người sẽ dây dưa không rõ cả đời này.
Đằng Minh cảm thấy lối vào bị một sự ấm áp bao bọc, sau đó lại gặp phải không khí lạnh lẽo, vẫn chưa tới thời gian một giây, lại được bao bọc, lần này, xâm nhập từng chút từng chút.
Anh hít vào một hơi thật sâu, nơi nào đó trong lòng đã sớm ấm áp.
Từ từ, Ân An Hạ từ từ thích ứng với sự khổng lồ của nó, động tác trúc trắc nuốt vào, nhưng nó quá dài, cô có chút không biết nên làm sao mới phải, chẳng lẽ? Phải giống như cái động tác kia sao?
Nuốt và nhả ra, không có một chút kỷ xảo nào, nhưng cố tình động tác trúc trắc của cô khiến nó hưng phấn, có thể là do cấm dục quá lâu, hai ba lần liền giơ tay nộp vũ khí đầu hàng.
Một dòng nước trắng dục chảy dọc ra theo khóe miệng cô
Anh nhìn cô, mỉm cười sủng ái:
— BẢo Bối, NAI Con của anh, thật giỏi
Đợi anh thoả mãn, thì phía dưới của cô cũng ướt át. Anh nhìn người con gái đang vặn vẹo trên giường, thân thể trắng trẻo đang nhuốm màu sắc hồng của tình dục mà uốn éo. Phía dưới của anh lại cương cứng trướng đau. Hoa nguyệt của cô đã sớm ướt đẫm, mật dịch chảy ra càng nhiều. Hai cánh hoa xin đẹp, cứ động đậy ươn ướt làm hạ thân anh trướng thêm, to hơn một vòng.Đằng Minh ôm lấy cô, nhẹ nhàng bảo:
- bảo bối, chịu khó một chút
Nói xong anh động thân, Dương vật to lớn tiến vào hoa huyệt nhỏ bé của cô.
- a. .đau..
Nhẹ nhàng phủ lên môi cô anh động thân, xung quanh vách thịt non mềm ấm áp phủ lấy anh.
- a....
Anh rên khẽ, giọng anh khàn khàn vây lấy tâm hồn cô. Anh tà mị hỏi:
- thoải mái sao?
Ân An Hạ vì xấu hổ mà hai má đỏ bừng, cắn chặt môi không nói chuyện, da thịt trắng nõn khi anh vuốt nhẹ qua trở nên hồng hồng, giống như hoa anh đào tháng tư lúc nở rộ, hồng đến mức người ta không đành lòng hái nó xuống.
Nhưng, cũng là dụ dỗ người nhất.
Đằng Minh thấy cô không nói lời nào, trong lòng càng thêm muốn làm chuyện xấu, đầu ngón tay thô nhẹ nhàng kẹp lấy một đóa anh đào kiêu ngạo, dùng sức xoa nắn, sức lực lớn đến mức khiến cho An Hạ vặn lông mày, nhưng cô vẫn chịu đựng không lên tiếng.
An Hạ một vũng xuân thủy ai oán nhìn chằm chằm người đàn ông nằm ở trên người cô, không thoải mái! Một chút cũng không thoải mái! Cái kia của anh quá lớn! Hu hu......
Đằng Minh đã sớm bị cô sít chặt đến mức không thở nổi, thử dò xét bên trong một chút, hời hợt ôm lấy cô, thuận tay đem chân của cô vòng ngang hông của mình.
"Ngoan, đừng khóc..."
Cánh môi anh hôn chặt chẽ nước mắt chảy ra từ khóe mắt cô, mặn mặn, thấm vào khóe miệng của anh, trong lòng anh không nỡ để cô khóc, nhìn thấy cô khóc bản thân anh sẽ đau lòng, anh chẳng qua là muốn yêu cô thật tốt, thích nhìn thấy dáng vẻ uyển chuyển của cô nằm ở dưới thân mình rên kiều mị. Có trời mới biết là cô có bao nhiêu mê người như vậy!
AN HẠ tức giận đưa tay đánh anh, kết quả làm cho anh đâm vào thật sâu, không nhịn được bật ra tiếng.
"Ah!"
Âm thanh kia thật là quyến rũ ~ ~ ~ khiến xương cốt người khác cũng yếu mềm.
Đằng Minh rốt cuộc thỏa mãn trêu chọc cô, từng động tác hạ xuống cũng mạnh mẽ có lực, giống như muốn đem cô dung nhập vào trong xương cốt mình, thấp giọng kêu nai con của anh.
"Ừ... Hừ... Ah..."
Ân An Hạ bất lực thừa nhận anh giống như một loại dã thú điên cuồng va chạm, chỉ có cảm giác mình sắp bị húc bay rồi, cánh tay dần dần xoa nhẹ lưng cường tráng của anh, ngón tay vô ý thức khắc ra một vết máu ở phía trên, cô tựa như trút căm phẫn cắn một cái ở ở trên bả vai Đằng Minh
Hàm răng hung hăng gặm, thề muốn lưu lại một dấu răng vừa lớn lại thâm sâu, để cho những thuộc hạ kia cũng cười anh, để cho anh mất thể diện!
Nhưng cô không nghĩ tới hành động của mình tính trả thù anh trái lại khiến cho anh càng điên cuồng đòi lấy, cả đêm anh sẽ không muốn thả mình ra, tận tình dong ruỗi, trút ra thú tính của anh.
ÂN An Hạ cảm giác mình thật giống như ngồi ở trên xích đu, không có một điểm dừng chân thực sự, đung đưa tới lui phe phẩy; giống như là đám mây lay động theo chiều gió, bay tới bay lui, choáng váng.
Trong nháy mắt, cô cảm giác mình giống như pháo hoa bị đốt cháy, chậm rãi bay lên giữa không trung, "Ầm" Một tiếng nổ tung, bầu trời sao ở trong đêm tối nở rộ một bông pháo hoa rực rỡ xinh đẹp, biểu đạt một loại chói lọi cực hạn.
Đằng Minh nhìn người phụ nữ dưới thân mình thở hổn hển, giờ phút này đôi mắt quyến rũ của cô thật sự như tơ, khuôn mặt nhỏ bé đỏ bừng thấm sâu. Cảnh tượng mê người, đầu độc anh trầm luân lần nữa.
Đêm đã rất khuya rồi, ngoài cửa sổ trăng sáng lặng lẽ dâng lên, ngượng ngùng trốn vào giữa đám cành lá rậm rạp kia, giống như xuyên thấu qua kẽ hở bé tí mà lưu luyến nhìn vào bên trong gian phòng kiều diễm.
"Ưm.."
Thanh âm kiều mị mềm mại của phụ nữ trộn lẫn với tiếng thở dốc nặng nề của đàn ông dệt thành một bản song tấu tràn đầy mùi vị của mê tình. Có lẽ là nhiệt độ trong phòng ngủ quá cao, trên lưng người đàn ông tất cả đều là tầng mồ hôi mịn, giống như là rất nhiều giọt mưa nhỏ tập trung ở một khối, chảy chầm chậm theo nhịp chuyển động của anh.
An Hạ mệt mỏi chịu đựng người đàn ông mạnh mẽ ra vào cơ thể mình, cô cảm thấy xương trên người mình cũng muốn rời ra từng mảnh. Khẽ nhếch miệng thở gấp, đầu càng thêm choáng váng, cái gì cũng không nghĩ tới, chỉ có một ý niệm trong đầu: Đến khi nào thì mới xong đây? Người đàn ông này chỉ biết động dục
Đằng Minh đều đều động thân, mỗi cái như mạnh hơn sâu hơn, đều ra vào mạnh sẽ ở nơi nữ tính sít sao của cô. Anh thoả mãn, bảo bối của anh đúng là mê người mà..
- Bảo bối.. Dễ chịu không?
- umm.. Đáng ghét.
- hửm.. Ghét hửm.. Như vậy thì sao?
Anh động mạnh hơn, ra vào nhanh hơn nữa
- ưm.. MINH..nhẹ.. Đau.. Ưm..
- Bảo Bối ngoan.. Nói thích đi, nói yêu anh đi.. Ngoan..
Nói xong anh lại tiếp tục mạnh mẽ..
An Hạ chịu không nỗi những cú dập mạnh mẽ của anh, cong người, rên rỉ
- ưm....Thíc..h.. Mà.. Nhẹ.. Nhẹ...thôi.. Ưm.. Em yêu anh...
Đằng Minh thoả mãn vận tốc cũng nhanh thêm chút ít. Nhanh chóng bắn.. Một luồn nóng bỏng bắn sâu vào tử cung cô.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro