Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 117

Maso Asai vẫn còn quỳ trong linh đường, trên mặt bàn đang bày biện ba tấm hình, là người thân trong nhà nàng, mặc dù người mất đã lâu, nhưng nàng vẫn muốn ở đây bái tế họ.

Nhất thời trong đầu hắn tràn ngập ý định, hắn muốn ăn nàng, bộ dáng nàng đang để tang trông thật động lòng người, huống chi Maso Asai vốn là một mỹ nhân hiếm có.

Hắn tiến đến đằng sau nàng, giang tay ôm lấy nàng vào lòng. Không chờ Maso Asai có hành động nào, cái miệng rộng lập tức lấp kín đôi môi đỏ mọng của đối phương.

Hành động của Mori Kogoro cũng không dừng ở đó, đầu lưỡi liếm tới liếm lui, hướng miệng nàng hôn đến. Miệng Maso Asai hơi đóng lại, lại càng khiêu khích đối phương, nàng đang "Dẫn sói vào nhà".

Đầu lưỡi tiến vào, liền cùng cái lưỡi nhỏ thơm tho của Maso Asai quấn lấy nhau. Hai đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau một chỗ, giống như hai con rồng đang đánh nhau, phát ra những âm thanh dồn dập, cả hai người đều cảm giác rất khoái.

Hắn từ hôn chuyển thành liếm. Cái lưỡi của hắn cứ như cái đầu xà, liếm láp chiếc lưỡi đỏ mọng mẫn cảm của đối phương. Khi liếm môi trên, khi liếm môi dưới, liếm cho Maso Asai tâm lý căng căng, trái tim như muốn nhảy ra ngoài. Cả người nàng đang lâng lâng, giống như biến thành một chiếc lông chim, tùy thời đều có thể bay lên không trung. Nàng không còn nói được gì, nàng đã bị mê muội mất rồi.

Hắn ép Maso Asai đến trên mặt bàn, bên cạnh bàn còn có di ảnh người nhà Maso Asai, bọn hắn tựa hồ đang nhìn chăm chú một màn hương diễm này.

Maso Asai nhìn thấy ba tấm hình, không khỏi mở miệng phản kháng:

"Mori * kun, đừng, đừng ở chỗ này."

Nhưng chưa kịp nói thêm, lại bị hắn hôn tiếp lần nữa. Hiện tại Mori Kogoro bổn sự càng lúc càng mạnh, hạ tay xuống mông. Công cuộc đối phó với nữ nhân mới bắt đầu bước thứ nhất, hắn cũng đã từng theo một tên mao đầu tiểu tử, học cách đối phó nữ nhân. Maso Asai chỉ là một nữ tử chưa nếm mùi ân ái, làm sao là đối thủ của hắn được?

Trong lúc hưởng thụ, Mori Kogoro cũng âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải khiến cho Maso Asai trở nên nhiệt tình hơn. Hắn phải làm cho nàng thưởng thức được, cái mùi vị hoan ái lần đầu tiên của cuộc đời.

Mori Kogoro kiên nhẫn sử dụng các thủ thuật để mở đầu. Miệng hắn chạm vào miệng đối phương, vừa cọ xát, vừa mút, lại thè lưỡi ra liếm vào môi nàng. Tay hắn cứ liên tục hoạt động một cách nhịp nhàng, xoa xoa trên ngực nàng, vê vê, bóp bóp, lại nắn nắn.

Sau một hồi nỗ lực, cuối cùng hơi thở của Maso Asai cũng trở nên gấp gáp hơn, đôi mắt bắt đầu như mờ dần, tay nàng đã thôi không cố đẩy hắn ra nữa.

Mori Kogoro lại càng cao hứng, thầm nhủ:

Tốt rồi, mỹ nữ này đã bắt đầu động tình. Ta có thể tiến hành bước tiếp theo rồi đây.

Mori Kogoro một mặt vẫn hôn, một mặt bắt đầu cởi bỏ y phục của nàng ra. Đôi mắt Maso Asai chỉ khép hờ, mặc cho hắn bố trí.

Thân thể trần truồng của nàng vừa trắng trẻo, đầy đặn, vừa thanh cao không tì vết. Hai ngọn nhũ phong tròn đầy và cao nhọn. Đầu núm đỏ hồng, xem ra đúng là chưa hề bị chạm đến. Dưới tiểu phúc là một đám lông xoắn tít, đen mượt vô cùng hấp dẫn. Kéo giang hai chân nàng ra, nơi đó lại càng nổi rõ lên một cách phi thường. Hai mảnh thịt hồng hồng ẩn hiện, lúc này đã bắt đầu được tráng qua một lớp nước trong suốt. Cúc hoa ở phía dưới be bé, chặt khít, hơi nhợt nhạt nhưng lại vô cùng thanh khiết.

Nhìn bao quát toàn bộ, khuôn mặt nàng đúng là hạng nhất, còn các chi tiết thì phối hợp với nhau một cách tuyệt mỹ, không thể tìm ra một chỗ khiếm khuyết nào. So với những nữ nhân mà Mori Kogoro từng trải qua, dường như Maso Asai không hề thua kém các nàng. Đương nhiên nàng không thể nào mỹ lệ như Fujimine Yukiko, nhưng lõa thể thì chắc không thua bao nhiêu. Nàng không được thành thục như Kisaki Eri, nhưng lại có hơi hướng trẻ trung hơn. Nàng không nhiệt tình như Toyama Kazuha, nhưng lại có những khí chất riêng của mình.

Trong lúc động tình, Maso Asai chỉ cảm thấy toàn thân mình lạnh đi. Nàng khe khẽ hé mở đôi mắt. Không phải vì xấu hổ, nhưng vừa nhìn thấy bản thân mình hoàn toàn trần truồng, theo bản năng nàng liền đưa tay che chắn những nơi quan trọng. Có điều cũng không che được toàn bộ thân thể hoàn mỹ của nàng.

Động tác này không nghi ngờ gì, lại khiến nàng trông càng mê người hơn. Mori Kogoro vừa nhìn thấy thế, hắn không nhịn nổi, cũng lập tức thoát y, rồi nhào người lên trên Maso Asai.

Sau khi cởi sạch quần áo, cây gậy kia đã vươn ra sừng sững. Quy đầu tròn tròn mang theo nhan sắc ô mai. Trên cây gậy có những sợi gân xanh nổi lên, giống như đang khai nở. Vừa dài vừa thô cứng, lại nóng bỏng giống như một cây côn thịt.

Mori Kogoro cúi đầu, đưa miệng ngậm lấy một núm hoa trên ngực, thưởng thức cái hương vị khi liếm láp, cắn hút, còn tay kia thì quần đảo một cách điệu nghệ trên ngực bên kia, hắn dường như đang vận dụng hết tất cả những ngón nghề của mình.

Ngực nàng liên tục bị nhào nặn, lúc thì tròn lúc thì méo, trong nhất thời trở thành một thứ đồ chơi để hắn nắn bóp. Mori Kogoro đùa nghịch thật khoái trá , còn không ngừng khiến cho Maso Asai phải mở miệng rên rỉ.

Tay Mori Kogoro dời đi, lướt đến vùng ngoài khe hẹp, ở đó giờ đã ướt nhẹp. Mori Kogoro chấm tay vào lớp nước đó, rồi đưa lên miệng nếm thử. Hơi tanh tanh, lại hơi khai khai, đúng là mùi vị của nữ nhân.

Đồng thời lúc đó, bàn tay kia của hắn vẫn đang ngoạn du ở bên dưới, vẫn chà xát, khêu gợi. Chẳng mấy chốc, Maso Asai đã bắt đầu thở hổn hển, gương mặt đỏ hồng lên, thân người nàng bắt đầu vặn vẹo một cách không ý thức. Dâm thủy của nàng giống như dòng suối nhỏ, đang liên tục chảy mạnh xuống dưới.

Mori Kogoro mở miệng liếm liếm:

" Bác sĩ Maso, mặc dù ngươi là bác sĩ, nhưng hôm nay hãy để ta "tiêm" cho ngươi nhé!"

Mori Kogoro nằm xấp trên người Maso Asai, cây gậy hung dữ của hắn nhấp nhổm, hướng về cái vùng tối ẩm ướt kia. Nhờ đã được bôi trơn, nên chỉ một nhát là quy đầu đã xâm nhập vào trong. Mông hắn khẽ đẩy tới và cây gậy liền xuyên qua tấm màn, chọc luôn đến tận cùng..

Một cú đẩy này, cứ như đang muốn lấy mạng Maso Asai vậy.Trong khoảnh khắc đó, Mori Kogoro biết rằng mình vừa phá rách tấm màng của đối phương.

Nàng yêu kiều la lên:

" Mori * kun, chậm thôi, ta chịu không nổi. Ta đau chết mất."

Nói vậy rồi, hai tay nàng giữ lấy mông Mori Kogoro, không cho hắn cử động gì nữa.

Hắn rất vui vẻ, tạm thời cũng không ấn sâu thêm, mà chỉ chăm chú hôn nàng, hai tay thì mò đến, xoa xoa chỗ bộ ngực.

Qua một hai phút, Mori Kogoro mới bắt đầu nhấp nhô bên dưới. Cái khe đó quả thật là rất chật, chút nữa muốn ép nát cây gậy của Mori Kogoro.

Mori Kogoro mừng rỡ nghĩ, đúng là xử nữ nha, cũng chật như Toyama Kazuha lúc đầu vậy. Cũng vừa ấm áp, vừa trơn tuột nhưng cảm giác lại khác nhau. Dù gì thì đúng là mỗi nữ nhân lại có một hương vị riêng.

Mỗi lần Mori Kogoro nhấp một cái, thì Maso Asai lại rên một tiếng. Cái đồ chơi vừa thô vừa dài của hắn cứ chuyển động liên tục trong cái hang động chật hẹp đó, khiến Maso Asai cảm thấy hơi không chịu nổi. Chẳng được bao lâu, Maso Asai liền cảm nhận một cảm giác khoái lạc chưa bao giờ có.

Cái cảm giác có gì đó đang chảy tràn ra, cái cảm giác của sự ma sát bên trong, lại còn cái thứ kia cứ liên tục tạo thành những cú va chạm, tất cả khiến cho nàng toàn thân cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Mori Kogoro đang vô cùng đắc ý. Lúc đầu hắn nhấp nhổm nhè nhẹ, chẳng mấy chốc bắt đầu dùng hết sức lực mà đâm thọc. Nước dịch trong đó càng ngày càng nhiều, khiến cây gậy của Mori Kogoro ướt đẩm, trông lại càng đáng yêu hơn.

Mori Kogoro kéo hai chân nàng gác lên vai mình, bản thân thì quỳ xuống, mắt hắn có thể nhìn rõ tư thế của hai người ở phía dưới như thế nào.

Có thể thấy, cái thứ thô dài đó vào ra trong cái huyệt động hồng hồng. Mỗi lần ra vào đều khiến chất dịch bên trong trào ra, thấm ướt một mảng.

Mori Kogoro cố ý kéo khúc thịt của mình ra hẳn bên ngoài. Huyệt động bé nhỏ bây giờ đã biến trở lại thành một cửa động be bé, tròn tròn, ướt đầm đìa, thậm chí làm ướt cả bông cúc hoa bên dưới.

Mori Kogoro nhìn thấy rất thích thú, lại đưa cây gậy của mình tiến vào trong. Chỉ nghe "Ọt" một cái, đã hết sức dễ dàng đẩy vào đến tận trong cùng, mạnh đến nổi Maso Asai phải bật kêu lên, rồi rên rỉ không thôi.

Mori Kogoro biết rằng đến lúc này, Maso Asai đã không còn bị đau nữa.Thế nên, Mori Kogoro dốc hết toàn lực, bắt đầu ra sức như lang như hổ, mỗi lần ấn vào đều dập đến tận đáy, kêu giòn giã, lép bép lốp bốp, lại nghe óc ách tiếng nước, cứ như sắp đâm chết Maso Asai luôn vậy

Mori Kogoro tiếp tục vừa thở hổn hển vừa nhấp nhổm trên người Maso Asai. Lúc đầu Maso Asai để xoải hai tay hai bên, nhưng sau đó lại chủ động giơ lên ôm lấy cổ Mori Kogoro. Lại còn hôn lên mặt hắn như khích lệ, khen ngợi khiến Mori Kogoro không còn biết làm gì hơn là tiếp tục đâm, tiếp tục nhấp, tiếp tục xoay vặn. Hắn đang làm việc này với một mỹ nữ mới quen một ngày.

Nhưng đến lúc này, nữ tử đó đã là của mình rồi. Vì đây là lần đầu tiên Maso Asai làm chuyện này, nên huyệt động của nàng vô cùng mẫn cảm. Chưa được bao lâu nàng đã đạt đến cao trào.

Mori Kogoro nằm xấp trên thân thể trần truồng mỹ lệ, tiếp tục nhấp nhổm ào ạt như cuồng phong bão tố. Cả cái món đồ chơi của hắn so với bình thường cũng can trường hơn rất nhiều. Mỗi lần nó đều tiến vào đến tận trong cùng của Maso Asai khiến cả hai người đều cảm thấy mỹ mãn.

Hắn vô cùng sung sướng, mồ hôi đổ đầm đìa. Một lúc lâu sau, cuối cùng hắn cũng đạt đến cao trào. Một dòng chảy nóng ấm phun ra mạnh như tên bắn, Maso Asai cũng chịu không nổi nữa, lập tức ngất đi vì sướng.

Bên trong linh đường vốn là nơi trang nghiêm, nhưng hôm nay bầu không khí lại hết sức mờ ám. Chỉ thấy đồ tang nằm rải rác dưới đát mới khiến kẻ khác phân biệt được, nàng đang tế bái, nhưng hiện giờ trên mặt nàng tràn đầy thỏa mãn, quả thực là một thiếu phụ phát xuân, thế nào cũng không giống một người đang đau buồn.

Thấy Maso Asai đang hôn mê bất tỉnh, Mori Kogoro tuy vẫn còn muốn tái chiến, thế nhưng lại sợ nàng chịu không nổi, nên hắn ngừng lại, lập tức thi triển Trị liệu thuật cho nàng.

Hắn nhìn bộ dạng Maso Asai đang mê man, chỉ sợ là nàng phải nghỉ ngơi một thời gian dài. Vì vậy hắn mặc lại y phục cho nàng, bản thân mình cũng chỉnh lại y phục chuẩn rời khỏi linh đường.

-------------------------------------------

Conan ở trong công dân quán làm xong ghi chép, đồng thời len lén xem hết ghi chép vụ án, hắn mới rốt cuộc hiểu rõ, lần này đã xảy ra chuyện gì

Thì ra Mori oji-san được Sato cảnh quan mời qua hỗ trợ, khó trách hắn biết nhiều như vậy, Conan lập tức tự tin trở lại, Mori oji-san, ngươi cái đồ yêu thích tiểu la lỵ, cũng chính là đồ đại thúc phế vật, suy luận phá án cuối cùng vẫn kém so với ta, tất cả đều là mèo mù vớ cá rán.

Conan lập tức lại nghĩ tới, những lời nói đêm qua của Maso Asai, vốn là ủy thác, lại thành báo thù cho gia đình, trong lòng hắn ngay lập tức lại tò mò, liền len lén rời đi một mình, bỏ lại Ran cùng Haibara, cũng chạy thật nhanh đến chỗ khám bệnh.

"Cám ơn ngươi, cảnh sát oji-san!"

Rời khỏi chỗ khám bệnh, Conan lấy tay chống cằm, bác sĩ Maso lại không có ở đây, nàng đã đi nơi nào?

Đúng, khu nhà Asoh Keiji bị chết cháy, Conan một mặt tự tin, chạy đi hỏi thăm mấy ông già trên đảo, vất vả hồi lâu, rốt cuộc tìm được nhà bác sĩ Maso.

]

Conan nhìn kiến trúc trước mắt, trong mắt hiện lên tinh quang, chân tướng đang ở trước mắt.

Thế nhưng khi Conan đi vào trong nhà, trong phòng khách cũng không có ai, hắn mò mẫm một hồi, đột nhiên nghe được bên trong truyền đến từng tiếng kêu la, hắn vội vàng bước đến, thời khắc đứng ở trước cửa, hắn mới biết là tiếng bác sĩ Maso đang rên rỉ.

Hắn lập rút cái tay muốn đẩy cửa về.

Không thể nào? ? ?

Tiếp đó, Conan nghe được một loạt âm thanh cực kỳ quen thuộc, âm thanh của một nam nhân.

"Asai, nhấc cái mông lên!"

Cái gì? ?

Lại là Mori oji-san, sắc mặt Conan lập tức đại biến, mắt hắn không dám tin, lúc này mới tới đảo Tsukikage có một ngày a, tên đại thúc háo sắc này, vậy mà đã cùng bác sĩ Maso tuổi trẻ mỹ mạo, đang làm chuyện đó ở trong kia, đây quả thực là trò đùa! !

Nghe được âm thanh khiến người ta đỏ mặt không ngừng truyền ra từ bên trong phòng, Conan chỉ cảm giác được trong tâm linh bản thân không có cách nào hiểu được, mình bị Ran hiểu lầm là đồ hèn nhát, mà hắn, Mori oji-san, tối hôm qua đã cùng Ran ngủ chung một chỗ, hôm nay vậy mà lại cùng bác sĩ Maso làm chuyện đáng xấu hổ kia, không thể tha thứ, không thể tha thứ

Bộ mặt Conan thống khổ, lập tức quay người chạy đi, đây là tôn nghiêm cuối cùng của một kẻ độc thân.

Chân tướng, chân tướng còn có gì trọng yếu! ! !

Conan đuổi theo mặt trời, ôm mặt chạy xa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy đắng chát. Trong đầu của hắn tựa hồ quanh quẩn một bài hát

"Chúng ta không giống nhau. . ."

Không lâu sau, Maso Asai cuối cùng cũng từ hôn mê tỉnh lại. Đi đến cái bàn, Maso Asai nhìn ba tấm hình trước mặt, trong mắt nàng rưng rưng, trên mặt mỉm cười:

"Ba ba, mụ mụ, ca ca, ta dường như đã tìm được hạnh phúc mà ta muốn, về sau ta sẽ có một cuộc sống thoải mái, các ngươi không cần lo lắng cho ta!"

Sửa soạn xong hành, ba người lý Ran, Haibara cùng Conan ngồi trên bến tàu, lo lắng chờ đợi.

Ran không khỏi nhíu mày:

"Ba ba lại chạy đi đâu rồi, làm sao lại chậm như vậy a, còn không có xuất hiện.

Mà Haibara thì một tay chống lấy gương mặt, phân tích:

"Mori oji-san hẳn là chạy đi câu dẫn nữ hài tử nào đó, không phải là đang cùng Sato cảnh quan kia thân mật một chỗ, thì chính là cùng bác sĩ Maso thân mật một chỗ."

Trên mặt Conan vẫn chưa hết chán nản, làm ra bộ dáng vô dục vô cầu, đứng một chỗ nhìn ra bờ biển xa xa, ai cũng không muốn tới gần.

Không lâu, Mori Kogoro cùng bác sĩ Maso xuất hiện từ phương xa,chậm rãi đi tới.

Haibara không khỏi thở dài:

"Haiz. . Quả nhiên đúng như ta dự liệu, không sai một chút nào."

Hai người đến gần bến tàu, Ran cùng Haibara đi ra nghênh đón, hai nàng phát hiện sắc mặt Maso Asai đang rất vui vẻ, khuôn mặt đỏ hồng phơi phới, mày liễu cong cong giãn ra, nhìn so với hôm qua thì đã tốt hơn rất nhiều.

Mori Kogoro cùng Maso Asai đi đến cạnh hai nàng, Mori mở miệng nói:

" bác sĩ Maso, đa tạ ngươi khoản đãi, chờ ngươi đem đồ vật bên này thu thập xong, về đến Tokyo chúng ta lại gặp mặt."

Mặt Maso Asai đỏ hồng, cười cười:

"Mori * kun, là ta phải cảm tạ ngài lần này đã hỗ trợ."

Mori thâm ý cười cười:

"Đừng nói như vậy, quá khách khí, dù sao ta cũng đã thu phí ủy thác."

Một bên Conan nghe nói như thế, không khỏi hừ lạnh một tiếng.

Ran không khỏi mở miệng nói:

" bác sĩ Maso không cùng chúng ta đi luôn sao?"

Maso Asai cười cười:

"Còn chưa được nha, ta có một ít đồ cần phải thu dọn, chỗ khám bệnh cũng cần làm một ít thủ tục bàn giao, chỉ có thể mấy ngày nữa mới về Tokyo được, không cần lo lắng cho ta, Ran, với lại ta đã đáp ứng Mori * sensei, làm bác sĩ tư nhân cho các ngươi, về sau thân thể có vấn đề gì, cứ tới tìm ta."

Nghe nàng nói như thế, sắc mặt Ran cùng Haibara lập tức trở nên có chút khó coi.

Haibara không khỏi nhỏ giọng phàn nàn nói:

"Ta thấy thân thể Mori oji-san chắc là có rất nhiều vấn đề, nên luôn muốn đi tìm ngươi."

Mori một tay bế Haibara lên:

"Ai * chan nha, ngươi đang nói cái gì vậy?"

"Không có gì, Mori oji-san."

Trên mặt Haibara lộ ra nụ cười ngọt ngào.

"Tốt, chúng ta lên thuyền đi, bác sĩ Maso, hẹn gặp lại ở Tokyo."

Mori phân phó cả đám người lên thuyền.

Trên bến tàu, Maso Asai nhìn một đoàn người Mori đang đi xa, không ngừng vẫy tay tạm biệt.

Đại Thám Tử Kogoro Mori 2.0, mọi người đọc thông báo bên ngoài truyện để hiểu rõ thông tin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro