Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trích dẫn 1: Khẩu chiến

......

-Chắc cô vẫn còn nhận ra tôi chứ?

Cô nở một nụ cười lạnh lùng:

-Xin lỗi theo tôi nhớ thì hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.

Cô thông minh trả lời cậu, cô không muốn thừa nhận nhưng cũng không muốn phủ nhận.

-Thông minh lắm nhưng tôi không dễ bị gạt đâu. Hình như cô còn nợ tôi?

-Vậy anh muốn tôi phải làm sao? Anh đừng có nhỏ mọn như thế!

Vẻ mặt cô hơi lúng túng.

-Tôi nhỏ mọn vậy đó. Ai biểu tự nhiên có con chó điên cắn vào tay tôi làm chi.

-Vậy thì phải hỏi lại con trâu nước xem tại sao nó cứ gặm cỏ mà không chịu nhả ra.

-Dù sao thì con trâu cũng chỉ gặm chứ không cắn như con chó điên.

-Vậy thì con trâu đó đúng là ngu ngốc, chỉ có sức trâu mà không có đầu óc. Bị cắn thì kêu đau, vậy bị gặm thì không đau chắc.

Vĩnh Phong và cô gái, hai người cứ nhìn nhau chằm chằm như hai kẻ thù. Những người ngồi đó có thể thấy được những tia chớp dữ dội phát ra từ mắt hai người bọn họ. Không khí vô cùng căng thẳng và ngạt thở, chẳng ai dám lên tiếng khuyên can điều gì cả. Cuối cùng chỉ có một người dám lên tiếng can ngăn, đó là Thế Nam.

-Thôi đừng trêu cô ấy nữa!

Thế Nam vội chen vào, anh hất đầu về phía cô:

-Lấy giùm bọn anh chai rượu!

-Này, cô đã tắm chưa, hình như trên người cô vẫn còn mùi rác?

Vĩnh Phong tiếp tục trêu. Cậu vẫn còn giận vì vết răng và cú đá của cô, nhưng thật ra cậu lại cảm thấy cãi nhau với cô rất thú vị.

Cô liền chụp lấy ly rượu màu đỏ trên bàn tạt vào anh rồi ngang tàng bảo:

-Bây giờ người cần đi tắm là anh. Đồ đàn ông nhỏ nhen.

-Cô không sợ bị đuổi việc sao?

Vĩnh Phong tức giận đứng bật dậy nói lớn.

-Nếu thích anh cứ việc đuổi.

Nói rồi cô quay lưng lạnh lùng bước đi. Cả đám ngồi ngây người theo dõi trận tay đôi của hai người, hơi lo sợ khi thấy Vĩnh Phong nổi giận. Anh chưa từng tranh chấp với phụ nữ bao giờ.

-Giữa hai người đã xảy ra chuyện gì vậy?

Thế Nam nhìn Vĩnh Phong ngờ vực.

-Cô ta là chủ nhân của vết răng này.

Vĩnh Phong vừa nói vừa đưa tay lên cho mọi người xem vết răng trên tay mình, rồi ngồi phịch xuống.

-Cậu nổi giận với phụ nữ chỉ vì một vết cắn thôi à?

Thế Nam bật cười nói.

-Cô ta còn dám đá mình một cái.

Vĩnh Phong vừa nói xong liền cảm thấy hối hận bởi vì cậu lúc này cứ như một đứa trẻ hờn dỗi.

-Vậy cô ta còn nói cậu nhỏ nhen là đúng rồi.

-Này, cậu đang bênh vực cho cô ấy đấy à? Cậu có biết cô ta còn dám hô lớn khi thấy cảnh sát đến rằng mình sàm sỡ cô ta.

-Hoa hồng có gai. Đúng là hoa hồng có gai. Bộu phục, bội phục!

Cả bọn reo lên.

-Dù sao cô ấy cũng là con gái, hơi đâu mà cậu chấp nhặt làm gì.

Thế Nam nói.

Vĩnh Phong quay qua vỗ vai Thế Nam:

-Cậu cũng thử mùi vị này một lần đi. Rồi xem cậu còn dám đến đây nữa không.

Cả bọn lại cười ầm lên.



_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro