Cut 10: âm thanh, nụ cười và người đặc biệt.
Ngáp, vươn vai, bẻ khớp, hết một ngày, thở dài nhẹ nhõm, những thứ nhỏ nhắn nhưng chứa đầy cảm giác yên bình vui sướng mà một người lao động có thể nghĩ tới, những người phải sống, phải biết yêu thương, biết khái niệm con người bị ràng buộc
Phản ứng kì lạ, phức tạp, nhưng lại có sức hút rất lớn tạo ra sự thư giản cho ta, những cái thở nhẹ, tiếng cười khẽ, tiếng pha một li cà phê lẫn với tiếng kèn xe lướt qua, cảm hứng để yêu, để sống, để tận hưởng, tiếng chào hỏi "ủa" kì lạ từ những người quen nhưng chưa nói với nhau, tiếng cửa xe bus mở ra, chạy vội, chào vội, đủ để mỉm cười cả đoạn đường về
Những âm thanh, những cảm giác ấm áp, những tiếng chào tươi vui, là những thứ sâu lắng xa xôi nhưng lại thực tế nhất, thứ làm ta bất giác mỉm cười chỉ vì lời chào của ai đó, những lời hỏi thăm của người xa lạ khi chờ xe, tiếng chuông cửa của một tiệm báo cũ trong góc đường
Đẹp là thế, chỉ cần âm thanh, một chút êm đềm theo nhịp tim đập, từ tốn, nhộn nhịp, hối hả, khó chịu nhưng cũng đầy cảm giác, đầy nụ cười, đầy niềm vui
Âm thanh là vậy, hồn nhiên, tự do, rõ ràng, rộn ràng, và cứ như thế tiếp tục, một cái tách, một tiếng âm thanh kết thúc một ngày bận rộn, hồi kết cho một trang album của cuộc đời vô vị nhưng bừng sáng của ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro