Ừ do...
Ừ do mình khờ khạo quá
Nên tin một cách chân thành
Để bây giờ thành người lạ
Niềm tin hóa sợi mong manh.
Ừ do mình ngu ngốc thật
Nên yêu một cách thật lòng
Rồi tinh thần thua vật chất
Tình yêu cũng hóa viễn vông.
Ừ do là mình yếu đuối
Nên khóc lóc thật là nhiều
Khi mình ngoái đầu tiếc nuối
Cũng đâu cười được bao nhiêu.
Ừ thôi do mình trước cả
Trách mình rồi hẳn trách đời
Nếu không sóng to quật ngã
Thì đâu học cách ra khơi.
- Hồng Mơ -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro