Chương 7 . Đón em trai
Bà mẹ đặt ly sữa nóng xuống bàn học nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Ngọc .
" Ngọc , sau này tan học con có thể qua đón em được không ?" Bà thở dài .
Ngọc dừng bút trong chốc lát :" Sao vậy ạ ."
" Con biết đấy , mẹ cũng chỉ về nhà được một thời gian mà thôi nhưng trong khoảng thời gian này mẹ không yên tâm về em con chút nào cả . "
Ngọc suy ngẫm một chút , có thể tận dụng cơ hội này để trị cái tính bướng bỉnh của thằng em này . Ngọc liền vui vẻ đồng ý .
Đã 5h30 rồi , Ngọc đã đứng chờ ở cổng trường cấp hai hơn nửa tiếng thế nhưng bóng dáng của em trai yêu quý chẳng thấy đâu .
Ngọc buồn chán hút một ngụm trà chanh lướt đi lướt lại tin nhắn .
Gọi thì không nghe máy , nhắn tin thì không trả lời có khi nào Long lại đi đánh nhau với người ta rồi không ?
Đang loay hoay không biết làm thế nào thì ở phía sau vang lên : " Chị làm gì ở đây đấy ?"
bị dọa cho một cái hết hồn nhảy bật ra khỏi ghế .
Sau khi nhìn lại hóa ra thằng em trai của mình nó mới thở phào một hơi :" Đón mày chứ làm gì ."
Sau khi nhìn kĩ mới thấy được khuôn mặt ngày hôm qua còn lành lặn bây giờ lại xuất hiện vết bầm , đã thế ở khóe môi còn bị rách ra một chút .
" Mày bị sao đấy ?" Ngọc nghiêm trọng hỏi .
Long tránh né câu hỏi của Ngọc , cậu xách cặp đi đến ngồi lên xe .
" Không sao cả . Về thôi ."
Ngọc cạn lời với thằng này luôn , Long tưởng rằng cậu không nói thì Ngọc không có cách nào moi chuyện ra được hay gì .
Về đến nhà Ngọc liền xử lý sơ qua cho Long , cái bản mặt đẹp trai như thế này mà cứ bị thương suốt như thế uổng cực kì luôn .
Ngọc không muốn nấu ăn nữa nó bèn bảo Long pha mì rồi nó xuống sau .
Sáng sớm hôm sau , Ngọc không tập trung cho bài học được , phải làm sao thì thằng Long mới chịu khai ra chuyện gì đã xảy ra chứ .
Phiền chết mất .
Do nghe giảng không kĩ nên có mấy bài Ngọc chẳng hiểu gì hết trơn , nó quay xuống Huy định hỏi bài thì bắt gặp ánh mắt sắc lẹm của Nhật .
Ngọc nuốt nước bọt một cái . Nó gây họa gì ạ .
Hai ánh mắt chạm nhau trong khoảnh khắc , sống lưng của Ngọc lạnh toát .
Quả nhiên không sai thì tiếng trống tan học vừa vang lên nó đã bị Nhật túm lấy cặp kéo lên trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người .
Nhật đưa Ngọc ra phía quán trà sữa gần trường . Gọi hai cốc trà chanh rồi lại đen mặt nhìn Ngọc .
Ngọc nó hơi sợ rồi đấy , nhìn ánh mắt của bố cứ như đang muốn đấm nó một cú vậy .
" Bố...?" Ngọc dè dặt nói.
Nhật mở điện thoại lên ngay đầu trang chính là tin tức của Lily .
Ngọc thở phào một cái , hóa ra là nỗi đau của thanh niên đu idol thôi mà .
" Thấy chưa con đã bảo rồi . Bố cứ không tin cơ . Ngày mai thì chuyện trốn thuế , lừa đảo cũng lộ ra thôi . "
Nhật nghe chuyện này cũng không đến nỗi gì , cậu chỉ nói đại cậu thích Lily để đánh lạc hướng con khùng này thôi . Nhưng cái vấn đề ở đây là con khùng này nó có thể dự đoán được tương lai thật !
" Mày thật sự đến từ tương lai sao ?" Nhật nhìn trước nhìn sau , tỉ mỉ đánh giá Ngọc .
Ngọc gật đầu chắc nịch .
Ngọc nhìn cốc trà chanh trên bàn , sau đó lại nhìn Nhật :" Bố , đang là mùa đông cổ họng bố không tốt đừng uống nước đá ."
Nhật vừa định uống ngụm nước nghe Ngọc nói thế cũng đặt lý nước xuống . Ánh mắt lại một lần nữa nghiêm túc :" Giải vé số độc đắc tuần sau là bao nhiêu ?"
Ngọc:"..."
Bố muốn ăn đấm lắm đúng không ?
Nhật hỏi Ngọc rất nhiều chuyện , Ngọc nhớ được bao nhiêu nó kể hết , còn có mấy tật xấu thầm kín của bố lớn nó cũng biết . Tất nhiên điều đó đều do cô nhỏ bí mật kể lại cho nó .
Hồi năm tuổi bố với cô nhỏ suýt nữa thì làm cháy hết đống rơm nhà hàng xóm .
Lên lớp 3 cả hai trưa nào cũng chạy đi trêu chó kết quả là cả hai đều phải đi tiêm phòng .
Nó còn kể ra cái vụ bố lớp 4 rồi mà còn đái dầm nữa.
Ngọc muốn kể thêm nhiều chuyện nữa nhưng bị Nhật bịt miệng lại .
" Thôi đừng kể nữa , tao tin rồi ."
Những kí ức đen tối đó , làm sao mà quên được cơ chứ .
Thật lâu sau , Nhật thở dài một hơi.
" Bố thở dài cái gì đấy ?"
" Bố mày chỉ là đang nghĩ con gái nhà người ta thì hiền lành nhã nhặn nhìn lại con gái mình . Haizz..."
Ngọc bĩu môi :" Ít ra thành tích của con còn tốt hơn bố gấp mấy lần ."
Nhật gõ đầu nó một cái rồi lại im lặng nhìn ra đường .
Ngọc nhìn vào menu , sau đó nhìn bố nó .
Nhật phản ứng lại ngay :" Mày nhìn gì ?"
Ngọc chỉ tay vào mấy món trong menu :" Con muốn ăn cái này ."
Nhật muốn cười nhưng không cười nổi , giờ cậu đang phải đối mặt với một đứa con đến từ tương lai còn học chung lớp đang xin xỏ trước mặt mình giờ không muốn đồng ý cũng phải đồng ý .
" Ăn gì cứ gọi ." Cậu nói .
Ngọc nghe thế hứng khởi lắm chạy đến gọi món ngay .
Trở về bàn , Ngọc hí hửng ngồi đợi đồ ăn , lâu lắm rồi nó không được bố lớn dẫn đi ăn , nhất định lần này nó sẽ bào mòn tiền của bố .
Ngọc ngồi chờ dược một lúc nó bỗng nhớ đến đại sự .
" Bố ! Bố giúp con một việc được không ?"
" Nói ra nghe xem ."
Nếu là đối với người khác thì Nhật sẽ từ chối ngay lập tức nhưng đây là con gái của cậu , cậu phải ra dáng một người bố .
Buổi chiều đúng 5h ở quán nước đối diện cổng trường cấp hai , có 5 con người ngồi bấm điện thoại chờ trước cổng trường .
Ngọc cảm thấy bản thân mình gan dạ thật , người ta trốn bố mẹ đi đánh nhau còn nó rủ cả bố nhập hội chung cho vui .
Vốn dĩ chỉ có Ngọc , Nhật , Huy với Quân mà thôi nhưng Linh cứ nằng nặc đi theo đòi hóng hớt .
Lúc đầu nghe Ngọc bảo muốn đi giúp em trai , cậu còn tưởng mình nhận nuôi đến tận hai đứa cơ , cũng may là không phải chứ một đứa con gái thôi cũng mệt bở hơi tai rồi còn thêm một thằng con trai phản nghịch nữa thì quản đâu cho lại .
Một lúc sau điện thoại Nhật ting ting mấy dòng tin nhắn :[ Ở con hẻm sau trường gần quán bi-a anh Mạnh á ].
Nhận được địa điểm cả lũ đứng dậy cùng nhau đi đến . Đứng chờ trước hẻm chính là 2 người anh em của Nhật , Dũng và Phong đang đứng chờ
Vừa đi đến đầu hẻm đã nghe thấy một tiếng đe dọa .
" Ranh con , hôm qua còn được 50k sao hôm nay không có đồng nào ? Mày định bịp bọn này à ?!"
Cả đám nấp qua một bên , vừa nhìn thấy đối phương Nhật thốt lên :" Ê chúng mày tóc tai mấy thằng kia nhìn như đuôi bò vậy á ."
Xung quanh cũng có một đám người vừa hút thuốc cười đùa vừa chơi game .
" Thả tao ra mấy thằng chó chết ." Một giọng nói quen thuộc vang lên .
Ngọc vừa nghe nó liền nhận ra ngay , đây là giọng của thằng em ngỗ ngược của nó đây mà .
Nó muốn chạy đến chửi cho cái đám chó chết kia một trận liền bị Nhật ngăn lại , không cho nó chạy ra .
Huy thì an phận hơn , cậu chỉ là bị thằng Nhật kéo đi cùng chứ cũng chẳng có hứng thú gì với dăm ba chuyện tào lao này cả . Cậu ngồi xuống bậc thềm gần đó học thuộc từ vựng .
" Tụi mày ạ , chúng nó học trường nghề ." Linh nhận ra gì đó .
" Sao mày biết ? " Nhật hỏi lại .
" Hóng drama miết quen rồi ."
Ngay lúc Long suýt bị tẩn cho một trận cả bọn mới xông ra .
"Mười mấy thằng con trai đi bắt nạt một đứa con nít cấp hai chúng mày không thấy nhục à ?"
Nhìn thấy một đám người đi đến , tên tóc vàng to con vừa mới nắm cổ áo Long liền buông ra , mỉm cười :" Người anh em à . Có vẻ cậu hiểu lầm rồi ."
" Ồ thì ra là hiểu lầm sao ?" Phong đứng một bên phụ họa .
" Đúng vậy . Chỉ là hiểu lầm mà thôi . Nhân tiện gặp nhau ở đây thì cùng nhau đi chơi đi ." Tên kia giọng nói có phần hăm dọa vỗ vai Nhật một cái .
Bầu không khí bỗng chốc u ám hơn hẳn , báo hiệu cho một trận đánh đấm sắp nổ ra . Anh em của tên kia lần lượt đứng dậy không khí lúc này như mấy bộ phim giang hồ đánh đấm mà hồi nhỏ Ngọc thường thấy bố lớn hay coi ấy .
Long đứng yên một chỗ ngơ ngác nhìn đám người vừa giúp mình . Sau đó cánh tay của cậu bị ai đó kéo làm cậu giật mình .
Vừa định đánh trả cậu mới nhận ra người đó chính là chị gái mình . Cậu không ngờ chị gái lại vì mình mà gọi người đến như vậy .
Cũng không biết bên đó đánh nhau như thế nào nhưng mà chung quy thì phe Nhật thắng .
Cả mấy đứa đánh nhau xong mệt mỏi ngồi xổm xuống vệ đường , thương tích không nhiều cũng may là không trúng mặt .
Long từ đầu đến cuối im lặng không dám ngẩng đầu lên .
Ngọc đoán là bị cảnh tượng lúc nãy dọa sợ rồi .
" Chị..." Cuối cùng cậu bé cũng chịu mở miệng nhưng nói được một chữ lại thôi .
" Sao ?"
" Không có gì " Long khịt mũi một cái , hốc mắt đỏ lên .
Linh nhìn thấy thế liền trêu chọc :" Chao ôi , gớm , lớp 9 rồi mà còn khóc nhè ."
Long xấu hổ không dám ngóc lên . Mấy đứa còn lại không nhịn được mà cười thành tiếng .
Ngồi được một lúc cả đám quyết định đường ai nấy đi .
Từ sau chuyện này Long cũng trở nên ngoan ngoãn hơn , cậu bé này không còn đi đánh nhau nữa nhưng bây giờ lại trở thành anh em với đám bạn của Nhật .
Ngọc không khỏi bất lực nhưng ít ra chơi với đám vô tri đó còn tốt hơn .
Nhật vài ngày gần đây lại siêng cày phim đọc truyện hẳn , khiến cho Linh cũng phải bất ngờ , mà cái thể loại Nhật xem hầu hết là về xuyên không ví dụ như Anh ấy vượt núi sông mà đến , Dưa hấu lấp lánh .
Còn thỉnh thoảng xem mấy chương trình giải trí về gia đình nữa .
Lần đầu làm bố phải để lại ấn tượng tốt cho con . Nhật hạ quyết tâm .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro