Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10 . Khoảng cách thế hệ .

Đọc đoạn tin nhắn mà Nhật gửi đến Ngọc suýt nữa bị sặc , nó khó hiểu quay lại nhìn .

Chỉ thấy Nhật lại một lần nữa gõ chữ mãnh liệt .

[ Tuyệt đối không được thích thằng Huy !]

Ngọc gửi cho Nhật một dấu ?

Nhật lại điên cuồng gõ chữ .

[ Thằng Huy là bạn thân nối khố của bố mày ]

[ Con gái à suy nghĩ kĩ đi mày với nó cách nhau bao nhiêu tuổi hả ? Hai đứa chúng mày không có kết quả đâu ! Có hiểu cái gì là khoảng cách thế hệ không !? Khoảng cách thế hệ đấy ! ]

[ Còn nữa mày không thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra khi thằng bạn thân nối khố của mày bỗng nhiên một ngày gọi mày là bố vợ đâu ! ]

Ngọc đọc những dòng tin nhắn dài ngoằng của bố mà lòng câm lặng . Sao có cứ nhức nhức cái đầu á .

Nhật vừa nhắn tin vừa vò đầu , cậu không thể chấp nhận chuyện đó được sao mà có thể chấp nhận được chuyện thằng bạn thân từ nhỏ của mình sau này lại đi gọi mình là bố vợ được cơ chứ .

Nhật tuyệt đối sẽ không để chuyện đó xảy ra ! Cậu nhìn sang Huy .

" Huy ."

" Gì ? "

" Mày hứa với tao một chuyện ." Nhật nghiêm túc nói .

" Chuyện gì ?" Huy khó hiểu . Thằng này hôm nay bị gì thế .

" Mày tuyệt đối không được thích con gái tao ! " Nhật bám vai Huy lắc điên cuồng.

" Mày bị thần kinh à cái thằng này !" Huy ghét bỏ đạp Nhật một cái .

Nhật cứ huyên thuyên rằng không muốn Huy gọi mình là bố vợ rồi cứ liên tiếp nói về khoảng cách thế hệ làm Huy đau hết cả đầu .

Vốn dĩ vì vấn đề tính cách , lúc giao tiếp với người xung quanh thường thì Huy cũng chẳng nói được mấy câu , chính xác thì cậu lười nói .

Hiếm lắm mới có một người mặt dày bất chấp , dù có bị đối xử lạnh nhạt vẫn cứ lì lợm như Nhật . Kể cả khi cậu không đáp lại , thằng Nhật vẫn có thể độc thoại suốt nửa ngày .

Huy biết Nhật không thích Ngọc vì dù gì cũng là bạn thân từ nhỏ , cả hai có thể ngầm hiểu được đối phương đang nghĩ gì nhưng cậu cũng không thể giải thích được vì sao Nhật lại quan tâm Ngọc đến thế . Chẳng lẽ thật sự coi Ngọc là con gái rồi sao ?

Huy cũng không biết cậu đang quan tâm cái gì nữa , giáng sinh vào những năm trước bình thường cậu với Nhật sẽ nằm ở nhà chơi game , cả hai thằng cùng lắm cũng chỉ đặt thêm một cái bánh kem về ăn với nhau , đây là lần đầu tiên cả hai đi chơi lễ như thế này .

Ban đầu Huy cũng thấy kì kì ai lại đi đặt bánh kem về ăn vào đêm giáng sinh cơ chứ , nhưng lúc đó Nhật đã nói rằng cả hai đứa đâu cần giống ai cơ chứ .

Nhật lúc nào cũng vậy cứ thích làm những điều khác người .

Đang ngẩn ngơ xem những tiết mục biểu diễn bỗng một que pháo sáng được đưa ra trước mặt của Huy và Nhật .

Linh tươi cười nói :" Cầm lấy đi ."

Sau khi cả hai đứa nhận lấy Linh cũng đưa cho Ngọc và Quân .

Cả đám chụm lại một góc chơi pháo sáng với nhau .

Đến hơn 10h tuy đứa nào đứa nấy đều không muốn về thế nhưng kí túc xá muộn nhất vào 11h sẽ đóng cửa , không thể không về được cứ thế mà đám người tách nhau ra .

Lúc trở về Nhật có dừng ở tiệm bánh , Huy có hơi bất ngờ không ngờ tiệm bánh này vậy mà lại mở cửa đến giờ , cho đến khi thấy Nhật cầm theo một chiếc bánh nhỏ ra thì cậu hiểu rồi . Thì ra là chờ khách đến lấy bánh .

" Mua bánh làm gì đấy ?" Huy hỏi .

Nhật đưa bánh cho cậu rồi đội mũ vào leo lên xe :" Còn để làm gì nữa , tất nhiên là cho hai chúng ta rồi . Giáng sinh đâu thể thiếu bánh kem được ."

Huy có chút kinh ngạc khi Nhật nói ra câu này , cậu không ngờ Nhật lại cố chấp với cái bánh kem vào ngày giáng sinh như vậy . Đúng là khác người mà .

Sau cái vụ việc hotgirl khối A bị từ chối công khai đó không hiểu sao số người thầm thích Nhật lại tăng lên .

Hầu hết do lúc trước người ta nghĩ rằng Nhật và Kiều Anh là một đôi nên không dám hó hé , đến khi Kiều Anh bị từ chối mấy con tim thiếu nữ kia mới rung rinh cho rằng bản thân có cơ hội .

Điều này cũng khiến cho Ngọc đau đầu vô cùng , nó không hiểu tại sao con gái thời đại này cứ thích trai hư là sao nhỉ còn mấy người vừa đẹp trai vừa học giỏi lại ít người theo đuổi hơn ?

Nhan sắc của Nhật cũng ok đấy nhưng mấy cô gái đó không nhìn ra cái sự ngáo đá của nó à ?

Mặc dù thi cuối kỳ đã xong thế nhưng mấy buổi học thêm buổi tối vẫn không dừng lại .

Lịch học thêm buổi tối đa số là do học sinh sẽ tự đề xuất với giáo viên dạy thêm thường sẽ học vào khoảng thời gian từ 6 giờ chiều đến 8 giờ tối .

Thời gian rảnh từ lúc ra về đến 6 giờ là để học sinh trở về nhà tắm rửa , ăn cơm , lịch học thêm này cũng chỉ áp dụng cho những học sinh có nhu cầu vậy nên ở trường chỉ có lớp A1 ,A2 của khối 10 và khối 11 áp dụng . Còn lại toàn bộ khối 12 thì đã áp dụng từ đầu năm rồi , đa số đều là tự giác ở lại tự học để chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp .

Phòng học lớp 11A2 tối om , trời vào mùa đông tối rất nhanh chỉ mới hơn 6 giờ mà ngoài trời không còn thấy mặt trời nữa .

Tối hôm đó trong lúc các lớp đang tự học thì tự nhiên bị cúp điện , giáo viên trước khi ra khỏi lớp đã dặn dò ngồi yên lặng thế nhưng làm sao mà các giáo viên nghĩ rằng mất điện thì đám học sinh này sẽ an phận vậy ?

Học thêm buổi tối này là dựa trên tinh thần tự nguyện của mỗi người , ai có hứng thú thì học không thì thôi vậy nên cũng chỉ có chưa đến nửa lớp ở lại .

Ở bên ngoài hành lang , có mấy thằng khùng khùng nào đấy trùm áo khoác lên rồi vừa chạy vừa hú hú dọa mấy đứa con gái hét toáng cả lên . Có vài thằng xách cặp trốn về . Có đám thì tụ tập lại một chỗ chơi Liên Quân.

Ngoài trời , gió bắt đầu thổi mạnh . Từng cơn gió rít gào , khiến những tán lá rung lên xào xạc .

Bỗng thằng Dũng đề nghị :

" Ê chúng mày , đã đứa nào nghe về Charlie Charlie chưa ? Anh em thằng nào chơi không ?"

Nhật nghe thấy liền tò mò :" Là cái gì ?"

Dũng giơ điện thoại lên làm mặt quỷ :" Trò chơi ma quỷ ."

" Đậu má mày , cút ."

Ngọc chợt nhớ ra , nó thốt lên :" Đúng rồi , chú Dũng à đừng rủ bố cháu chơi mấy trò này , bố cháu sợ ma ."

" Ai bảo với mày là tao sợ ma !" Nhật tính chuồn về lại nghe Ngọc nói thế liền đỏ mặt xấu hổ .

" Bộ không phải à ?"

" Tất nhiên không phải ! Chơi thì chơi sợ gì ." Nhật nói to rồi ngồi xuống .

Dũng vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh mình : " Nhật , mày ngồi ở đây đi , vị trí trung tâm đảm bảo kích thích ."

Nhật ngồi xuống , trong lòng thầm chửi , kích thích cái quần què , cứ trông cho giáo viên đi vắng là lại bày ra mấy trò tào lao .

Dũng nói xong nhìn thấy Ngọc ngồi trên ghế lại hỏi :" Cháu gái có chơi không ?"

" Có chứ ." Nhật nói.

" Không ạ ."

Nhật vốn muốn kéo Ngọc xuống nước cùng cứng đờ .

" Con sợ ma ." Ngọc thản nhiên nhìn Nhật .

Đến cả xuyên không nó cũng trải qua rồi thì ma quỷ là gì mà nó không dám tin ??

" Huy ơi" Nhật giương ánh mắt cầu cứu lên người Huy .

Huy chỉ thở dài một cái rồi cũng từ từ ngồi xuống bên cạnh Nhật .

" Đúng là chân ái của tao có khác ." Nhật ôm chầm lấy Huy còn không quên cho Ngọc một ánh mắt hận thù .

Cuối cùng rủ được 6 người chơi , đám con gái đứa nào cũng nhát cáy nên chỉ dám cầm điện thoại soi đèn cho mấy thằng con trai .

Đội hình gồm có : Phong , Dũng , Nhật , Hoàng , Huy và Quân .

Tụi học sinh rất ham hố vào mấy trò chơi kích thích như thế này . Điều gì càng kì lạ , càng bí ẩn lại càng kích thích chúng .

" Mày nghe được cái này ở đâu đấy ? Có nguy hiểm không ? Nó có thật không ? Mày thử lần nào chưa ?" Nhật hỏi một tràng .

" Mày cứ yên tâm trò này anh họ tao thử rồi , không chết được đâu ."

Trò này có thể nói là dễ dàng cho đám học sinh nhất .

Chỉ cần 6 cây cút và một tờ giấy là đủ .

Cả đám tìm khắp lớp mãi mới moi ra được 6 cấy bút chì gần như còn mới .

Sau khi chuẩn bị sơ bộ , mọi người người nhìn chằm chằm vào đống giấy bút trước mặt .

" Mọi người sẵn sàng chưa ?" Dũng hỏi .

Ngọc cầm điện thoại di chuyển về phía chiếc ghế phía sau Nhật và Huy ngồi khoanh chân lên ghế không dám thả xuống đất .

Nó vỗ về bờ vai đang run run của Nhật :" Không sao đâu bố ạ . Thực ra việc ở lại trường sau 6 giờ cũng là một việc nguy hiểm rồi ."

Nhật nuốt một ngụm nước bọt :" Nếu lỡ như triệu hồi ra cái gì đó thì sao ?"

" Chạy " Dũng bình tĩnh nói .

"..."

Huy nhìn xung quanh một lượt :" Nghi thức triệu hồi mà nhiều người vây quanh vậy có ổn không ?"

" Càng đông càng đỡ sợ , có gì cả đám chết chung ." Phong cười .

"..."

Muốn chết thì chết một mình đi đừng kéo chân người khác .

Cuối cùng sau khi xốc lại tinh thần cho từng người , sáu người cầm chung một chiếc bút . Đóng kín hết cửa , để cho chắc chắn cũng cấm người ngoài cuộc nói chuyện luôn .

" Tao nhắc chúng mày một câu . Trong lúc chơi tuyệt đối không được buông tay ." Dũng nghiêm túc .

" Tại sao ?"

" Bởi luật trò chơi nói vậy ."

Đại khái thì Dũng đọc được ở đâu đó rằng , trò chơi này sẽ viết lên tờ giấy Yes và No . Sau đó những người chơi lần lượt hỏi những câu hỏi Yes/ No . Đặt một cây bút lên đường kẻ theo hướng trên xuống và đặt ngang một cái khác lên cái vừa nãy theo hướng phải sang trái .

Phong là người đầu tiên đọc :

" Charlie Charlie , chúng ta cùng chơi được không ?"

Cậu chàng đọc xong mọi người đều hồi hộp chờ đợi .

Chiếc bút không một chút lung lay.

Nhật thở phào một hơi :" Nó không xuất hiện , trò chơi kết thúc ."

Dũng :" Từng người một hỏi một lượt mới kết thúc ."

"..."

Sau đó cứ theo chiều kim đồng hồ lần lượt là Dũng , Quân , Huy , Hoàng và cuối cùng là Nhật .

Mãi cho đến khi đến lượt Nhật đọc , cây bút trong tay bỗng nhiên động đậy .

Ánh mắt mọi người dõi theo ngòi bút , Nhật sợ đến tái xanh cả mặt mày .

Đầu bút dừng ở chữ " Yes" .

Người xưa có câu ma quỷ thường đi theo những người yếu bóng vía , có suy nghĩ sợ hãi . Bởi vì chúng muốn trêu chọc người đó .

Nhật trúng giải rồi .

Nhật hoảng loạn ôm chầm lấy Huy :" Đậu má , nó quay kìa , nó quay thật kìa ."

Mấy đứa bên cạnh oang oang lên : " Hỏi đi , hỏi đi kìa ."

Nhật ậm ừ mãi không biết hỏi gì , thế là cậu nói :" Mày có thật à ?"

Cây bút vẫn để ở Yes .

" Má mày nó đã cử động rồi mày còn hỏi nó có thật à ?!" Phong dãy đành đạch lên .

Lúc này Quân nhận được tin nhắn của cô chủ nhiệm .

" Ê chúng mày , cô Hương bảo lớp học thêm về thôi , nghe bảo thợ điện ngày mai mới đến sửa được ." Nhìn vào điện thoại Quân nói .

Cả đám nghe thấy thế liền thu dọn đống bút giấy kia , mấy cái bút chì mượn được từ mấy bạn nữ cũng không ai dám cầm lại cũng mang bỏ luôn .

Ngọc xách cặp lên mỉm cười :" Bố , đừng sợ nha . Không sao đâu ."

Nhật đã bị an ủi như vậy đấy .

" Mày không sợ à ? " Nhật nghi ngờ .

" Có chứ . " Ngọc đeo cặp lên vai sau đó chỉ về phía Quân :" Nhưng mà con có lớp trưởng bảo vệ rồi ."

Nhật nghe thế khoanh tay lại ra vẻ trưởng thành :" Con gái ."

" Vâng ?"

" Khoảng cách thế hệ . Chắc mày không cần bố nhắc lại lần nữa đâu nhỉ ?"

"..."






































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro