Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TRUYỆN NGẮN

#5

Để tôi kể các cậu về sự khai thác của chín đứa học sinh lớp 10 chúng tôi sau khi chơi Xe lửa. Nhớ nhé! Là Xe lửa ngồi vào rồi bật máy chạy vòng vòng của con nít í.

Chiều thứ 4 con Hương xuống nhà rũ tôi cùng đi học, nó chở free nên tôi liền khoái chí đồng ý, còn hành nhỏ cong lưng chạy vào chợ cho tôi mua tập nữa, thương quá!

Lúc sau, đương trên đường chạy xuống lớp học thì gặp thằng Quang báo tin nghỉ, mai học bù. Vế trước nghe khoái và sướng lắm nhưng bồi thêm vế sau làm tôi chán nán.

Thà học hôm nay mai ở nhà chơi còn hơn!

Nhưng than thì than vậy thôi, chứ nhờ được nghỉ chúng tôi mới có buổi trở về tuổi thơ cười đùa rơm rả như vậy.

Chuyện là đối diện nhà chúng tôi học nhóm là bãi trò chơi trẻ con, xe ngựa,xe lửa đồ đêu đang bật nhạc "Cháu lên ba", "Bố là tất cả", "Chú Ếch con" nghe mà thèm chơi! =.=

Thật sự tôi cũng không biết giải thích cặn kẽ chữ "Thèm" này như thế nào, chỉ biết lúc nghe mấy bài hát ấy lòng tôi có cảm giác là lạ, đợi khi thằng Quốc Anh lên tiếng hỏi "Đi Xe lửa không bây?" cả đám mới nháo nháo la "Đi đi" mà bay thẳng qua phía bãi trò chơi đối diện, mỗi đứa miệng cười tới mép tai đặt mông ngồi một chổ cố định chờ người ta bật máy chạy.

Khoảng hai phút sau, xe khởi hành chạy vòng thật dài, dài bằng cái nhà tắm và nhà cầu tôi cộng lại. [Kể chuyện mất vệ sinh gớm =..=]

Mới bất đầu mặt đứa nào cũng hớn hở lắm, chẳng biết nhục là gì đâu cho đến khi nghe vang vảng bên tai tiếng cười khó nín của bà chủ và mấy đứa học trò học thêm cạnh bên mới "Bùm" một cái máu nhục xông lên tới tận não.

Nhục ghê chưa?

Một đám già chơi trò con nít còn quay lại video.

Ha ha ~~ mà thôi kệ, vốn mặt tôi đã dày thì nhằm nhò gì chuyện này, nhục gì chứ? Miễn vui là Ôcê tất. Chắc tụi nó cũng nghĩ như tôi vậy!

Với lại tuổi học trò mà, cần để lại cho mình những kí ức đẹp đẽ nhất để không phải nhận hối tiếc về sau.

Thời gian cứ dần qua đi, tuổi học sinh hồn nhiên cũng theo đó lướt qua từng ngày, đâu phút giây nào ngừng lại. Bởi thế, thời gian là vàng bạc, còn kí ức sẽ là báu vật vô giá khắc sâu vào tâm trí chúng ta, luôn nhắc nhở chúng ta rằng bạn đã có một thời hồn nhiên vui đùa như thế.

-- ^.^ --

#Pil
#Thỏ
#Chị_bự

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro