Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Roro 4 tủi và Asa 6 tủi (2)

Vài ngày sau, Asa đã quen hơn với cuộc sống mới và cảm thấy thoải mái mỗi khi được chơi cùng Rora. Sáng hôm ấy, Rora chạy sang nhà Asa sớm hơn thường lệ, gõ cửa hối hả. Khi Asa mở cửa, cô bé thấy Rora đứng đó, mặt hớn hở, giấu thứ gì đó sau lưng.

"Chị Asa, mau ra đây! Roro có cái này hay lắm!"

Asa tò mò hỏi:
"Em lại nghĩ ra trò gì nữa vậy?"

Rora cười bí hiểm, kéo Asa ra khỏi nhà, dẫn đến một góc vườn nhỏ phía sau công viên. Ở đó, cỏ dại mọc um tùm, nhưng giữa bãi cỏ là một cái hộp nhỏ được phủ bằng lá cây. Rora hất hàm:
"Chị nhìn đi, đây là nơi bí mật của Roro!"

Asa cúi xuống nhìn chiếc hộp:
"Trong này có gì vậy?"

Rora nhanh chóng mở nắp hộp. Bên trong là vài viên sỏi sáng lấp lánh, một mẩu vải đỏ, và một quyển sổ nhỏ có bìa vẽ hình trái tim. Rora lấy quyển sổ ra, tự hào nói:
"Đây là nhật ký phiêu lưu của Roro! Em ghi lại tất cả những gì em tìm được và những nơi em đi qua! Từ nay, chị Asa sẽ cùng Roro viết nhật ký nhé!"

Asa cầm quyển sổ lên, nhẹ nhàng lật từng trang. Những nét chữ nguệch ngoạc, hình vẽ đơn giản của Rora khiến Asa không nhịn được cười.
"Rora vẽ xấu quá..."

Rora chu môi, lấy lại quyển sổ:
"Chị không được chê! Roro cố gắng lắm đó!"

Asa bật cười, xoa đầu em gái:
"Được rồi, chị không chê nữa. Vậy mình sẽ viết gì hôm nay đây?"

Rora suy nghĩ một lát, sau đó reo lên:
"Hôm nay mình sẽ tìm kho báu! Chị Asa có muốn không?"

Asa nhìn em gái, cười hiền:
"Kho báu? Vậy em định tìm ở đâu?"

Rora chỉ tay về phía góc công viên, nơi có một hàng cây cao và bụi rậm:
"Ở kia! Roro nghe mấy anh lớn nói, ở đó có rất nhiều đá đẹp!"

Hai cô bé hào hứng cùng nhau bắt đầu "cuộc tìm kho báu". Asa nhẹ nhàng vạch từng bụi cỏ, trong khi Rora không ngừng đào bới đất bằng đôi tay nhỏ xíu của mình. Mỗi khi tìm thấy một viên đá lấp lánh, Rora lại reo lên:
"Chị Asa! Nhìn nè, đẹp không? Viên này chắc chắn là ngọc quý!"

Asa bật cười, nhặt một viên đá đưa cho Rora:
"Đây nữa này, em xem có phải 'ngọc quý' không?"

Rora cầm viên đá, gật đầu nghiêm túc:
"Đúng rồi! Chị Asa giỏi thật!"

Sau hơn một giờ, cả hai thu được một "kho báu" nhỏ gồm vài viên sỏi sáng bóng và một chiếc lông vũ trắng tinh mà Asa vô tình nhặt được. Rora hào hứng mở quyển sổ nhật ký, bắt đầu ghi chép:

"Ngày hôm nay, Roro và chị Asa đã tìm được kho báu quý giá. Viên ngọc sáng nhất là do chị Asa tìm được. Chị Asa thật là giỏi!"

Asa nhìn Rora cặm cụi viết, cảm thấy trái tim ấm áp. Cô bé khẽ nói:
"Rora, cảm ơn em... Vì đã chơi với chị, làm chị vui như thế này."

Rora ngẩng lên, mỉm cười rạng rỡ:
"Không có gì đâu! Roro đã nói rồi, Roro sẽ bảo vệ chị Asa mà!"

Khi mặt trời dần lên cao, hai cô bé cùng mang "kho báu" về nhà Rora, cẩn thận cất vào chiếc hộp nhỏ. Rora quay sang Asa, nắm tay chị thật chặt:
"Từ nay, chỗ này sẽ là bí mật của hai chị em mình nhé! Không ai được biết đâu!"

Asa gật đầu, mỉm cười:
"Ừ, là bí mật của chúng ta."

Rora vươn tay ngoéo ngón út với Asa, nghiêm túc nói:
"Hứa nhé, không được nói cho ai!"

Asa bật cười, ngoéo tay lại:
"Chị hứa!"

Buổi chiều hôm đó, Asa trở về nhà, lòng ngập tràn niềm vui. Chiếc hộp bí mật, quyển nhật ký, và những khoảnh khắc cùng Rora dường như trở thành một phần đặc biệt trong cuộc sống mới của cô bé.

Ngày hôm sau, không khí trong khu phố rất yên bình, những tia nắng sáng dịu dàng chiếu xuyên qua ô cửa sổ phòng Asa. Hôm nay, cô bé có một cuộc hẹn đặc biệt với Rora. Lần đầu tiên, Asa được giao nhiệm vụ giúp Rora hoàn thành một công việc quan trọng mà cô bé tự tin gọi là "bài học đầu tiên".

Khi Asa gõ cửa nhà Rora, cô bé nghe tiếng bước chân chạy vội từ bên trong. Cánh cửa bật mở, và Rora xuất hiện với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, tay ôm một chiếc giỏ nhỏ.

"Chị Asa! Hôm nay là bài học đầu tiên của Roro đấy!" Rora nói với giọng đầy hứng khởi. "Em đã chuẩn bị xong tất cả rồi!"

Asa nhìn em gái, đôi mắt lấp lánh tò mò. Cô hỏi:
"Thế bài học này là gì vậy, Rora?"

Rora nở một nụ cười đầy tự tin, nâng chiếc giỏ lên:
"Chị Asa phải giúp em đi hái hoa cúc trong vườn công viên để làm thành vòng hoa! Đây là bài học về sự kiên nhẫn, em nghe mẹ nói vậy!"

Cả hai bước ra ngoài, đi vào công viên gần nhà. Những bông hoa cúc vàng tươi đua nở, lung linh dưới ánh nắng. Rora kéo tay Asa, dẫn dắt cô đến những luống hoa.

"Chị Asa, để em chỉ cho! Để làm vòng hoa đẹp, chúng ta phải hái những bông hoa cúc nở đẹp nhất, không được hái bông bị héo đâu nhé!"

Asa gật đầu, nhìn vào những bông hoa đầy màu sắc xung quanh. Cô bé cẩn thận chọn những bông hoa đẹp nhất để bỏ vào giỏ, nhưng khi nhìn sang Rora, cô thấy em gái đã hái được rất nhiều.

"Roro, em nhanh thế! Chị còn chưa kịp hái hết mấy bông đầu tiên nữa!" Asa nói với vẻ ngạc nhiên.

Rora cười lớn, giơ giỏ lên:
"Chị Asa làm từ từ cũng được! Em có kinh nghiệm rồi! Em sẽ dạy chị cách làm vòng hoa sau!"

Với sự hướng dẫn của Rora, Asa cũng dần quen với việc hái hoa. Cô bé học cách chọn những bông hoa còn tươi mới, và bắt đầu kết thành những vòng hoa nhỏ xinh xắn. Khi cả hai hoàn thành những vòng hoa đầu tiên, Rora nhìn Asa với vẻ tự hào:

"Chị Asa làm rất tốt đó!"

Asa mỉm cười, không giấu nổi sự vui mừng. Cô bé cảm thấy mình đã học được điều gì đó quý giá, không chỉ từ việc hái hoa, mà còn từ chính sự kiên nhẫn mà em gái đã dạy cho mình.

"Chị cũng cảm ơn em, Rora. Chị không nghĩ là mình có thể làm được vòng hoa đẹp như vậy đâu!" Asa nói, tay nắm chặt vòng hoa mới hoàn thành.

Rora nhìn chị, ánh mắt đầy tự tin:
"Em bảo rồi mà! Chị sẽ làm được hết!"

Hai cô bé tiếp tục ngồi lại trên bãi cỏ, ngắm nhìn những vòng hoa mà họ đã tạo ra. Họ vừa đùa giỡn, vừa trò chuyện về những chuyến phiêu lưu tiếp theo.

Rora bỗng nghiêm túc lại, nhìn Asa và nói:
"Chị Asa, em muốn hỏi chị một câu."

Asa quay sang em gái, ánh mắt tò mò:
"Hỏi gì vậy, Rora?"

Rora hơi cúi đầu, vẻ mặt hơi lúng túng:
"Chị Asa có bao giờ cảm thấy... sợ không? Sợ phải làm một mình?"

Asa ngạc nhiên, không ngờ Rora lại hỏi một câu như vậy. Cô bé nhẹ nhàng trả lời:
"Chị sợ, nhưng chị sẽ không bao giờ để mình làm một mình đâu. Vì em luôn ở đây bên cạnh chị."

Rora nghe vậy, khẽ mỉm cười. Cô bé cảm thấy một niềm hạnh phúc lớn lao dâng lên trong lòng. Cảm giác của Rora giống như khi tìm được kho báu quý giá nhất trong cuộc sống.

"Roro sẽ luôn bên chị mà, không bao giờ để chị một mình đâu!"

Với những vòng hoa nhỏ trên tay, hai cô bé quay về nhà. Mỗi bông hoa, mỗi nụ cười, và mỗi lời hứa đều mang đến cho họ cảm giác gắn bó hơn bao giờ hết. Asa nhìn Rora, lòng tràn đầy biết ơn. Cô biết, bất cứ lúc nào, em gái sẽ là người ở bên cạnh cô, như một chỗ dựa vững chắc.

Một buổi sáng mùa hè, cả khu phố rộn ràng hơn bao giờ hết. Cánh cửa của nhà Rora mở ra, và tiếng cười nói vang vọng khắp nơi. Hôm nay, trong khu phố của hai cô bé sẽ có một cuộc thi âm nhạc nhỏ. Đây là một sự kiện mà Rora rất háo hức tham gia, và cô bé đã quyết định sẽ làm cho Asa cùng tham gia.

"Chị Asa! Hôm nay em muốn chúng ta thi hát!" Rora nói với giọng đầy hứng khởi khi cô bé chạy vội vào phòng Asa.

Asa đang ngồi trên giường, nhìn vào chiếc gương nhỏ, mơ màng suy nghĩ về buổi sáng của mình. Khi nghe thấy lời đề nghị của Rora, cô bé ngẩng lên, ánh mắt ngạc nhiên.

"Hát á? Nhưng chị không giỏi đâu!" Asa nói, giọng hơi lo lắng.

"Chị đừng lo! Em đã chuẩn bị một bài hát cho chúng ta rồi. Em biết chị hát rất hay mà!" Rora lạc quan đáp, khuôn mặt tươi sáng đầy tin tưởng.

Asa không thể không mỉm cười khi nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu của em gái. Cô bé gật đầu, dù vẫn cảm thấy có chút e ngại.

"Em tin chị là được rồi, Rora. Vậy mình thi hát gì đây?"

Rora kéo tay Asa ra ngoài sân, nơi mà cuộc thi đang được chuẩn bị. Cả khu phố đã tụ tập, những đứa trẻ khác cũng đang luyện tập cho phần thi của mình. Cảnh tượng đầy náo nhiệt và vui tươi khiến Asa cảm thấy hơi hồi hộp. Cô bé nhìn quanh và nhận ra mình là người lớn tuổi nhất trong nhóm.

"Chị Asa, chúng ta sẽ hát bài 'Twinkle Twinkle Little Star' nhé!" Rora nói với ánh mắt đầy tự tin.

Asa nhìn em gái, có chút bất ngờ. Bài hát này rất đơn giản, nhưng cô bé cũng không dám đánh giá khả năng của mình.

"Được rồi, nếu em muốn vậy, mình sẽ cùng hát!" Asa cười, nhưng trong lòng cô vẫn có chút lo lắng.

Cuối cùng, đến lượt của Asa và Rora. Cả khu phố đứng yên, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hai cô bé. Asa nhìn vào đám đông, rồi nhìn sang Rora. Rora vẫn đứng đó, tươi cười, đôi mắt sáng lấp lánh đầy sự động viên.

"Rora, chúng ta cùng làm nhé!" Asa nói, và nắm tay em gái.

Rora gật đầu, đôi mắt không rời khỏi chị. Dưới ánh nắng dịu nhẹ, hai cô bé bắt đầu cất tiếng hát.

"Twinkle, twinkle, little star..."

Giọng hát của cả hai hòa quyện vào nhau, ban đầu có chút lạ lẫm nhưng rồi dần dần trở nên suôn sẻ. Asa cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay của Rora, và điều đó giúp cô tự tin hơn. Dù bài hát đơn giản, nhưng đó là khoảnh khắc của sự gắn kết giữa hai chị em.

Khi bài hát kết thúc, cả khu phố vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Asa nhìn quanh và nhận ra mọi người đều khen ngợi họ.

"Chị Asa! Chị làm rất tốt!" Rora reo lên, ôm chầm lấy Asa.

Asa mỉm cười, cảm thấy một niềm hạnh phúc dâng trào trong lòng. "Cảm ơn em, Rora. Nếu không có em, chị chắc chắn sẽ không dám hát đâu!"

Rora nhìn chị, ánh mắt ngập tràn sự tự hào. "Vậy thì từ giờ chúng ta sẽ hát cùng nhau nhiều hơn nữa, chị nhé!"

Asa nắm tay Rora, gật đầu. "Chắc chắn rồi, Rora."

Sau cuộc thi, hai cô bé cùng nhau thưởng thức kem và bánh ngọt. Cả hai ngồi trên ghế đá trong công viên, trò chuyện về những kế hoạch tiếp theo của mình. Dù chỉ là một cuộc thi nhỏ, nhưng đối với Asa và Rora, đó là một kỷ niệm đáng nhớ trong suốt thời gian trưởng thành của mình.

"Chị Asa, em nghĩ mình sẽ tạo ra một nhóm nhạc đấy!" Rora nói, mắt sáng lên khi nghĩ đến điều đó.

Asa nhìn em gái, tò mò: "Một nhóm nhạc à? Thế có cần phải hát thật giỏi không?"

"Đương nhiên rồi! Nhưng chị có thể làm ca sĩ, còn em sẽ là người sáng tác bài hát!" Rora trả lời đầy tự tin.

Asa nở nụ cười, lòng cảm thấy rất vui khi nhìn thấy sự hồn nhiên và lạc quan của em gái.

"Vậy thì chị đồng ý nhé, nhóm nhạc của chị và em sẽ hát cùng nhau suốt đời!" Asa mỉm cười, nắm chặt tay Rora.

Rora cũng cười tươi, hạnh phúc vì cô đã có một người bạn đồng hành tuyệt vời nhất trên đời. Họ cùng nhau bước ra khỏi công viên, bàn về những dự định trong tương lai, và bắt đầu mơ về những điều tuyệt vời mà cả hai sẽ làm cùng nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro