61
Sớm mùa xuân, tiết trời trở lạnh, tuyết rơi trắng xoá ô cửa sổ. RM ngái ngủ thò tay với cái điện thoại, nũng nịu nhắn cho Jin cái tin: "Anh ơi, lạnh quá đi! Em không ngủ nổi nữa rồi!~"
Chưa đầy 2' sau máy rung
J: "Sang day anh om cho"
RM: *phấn khởi hồ hởi rep lại ngay* "Thật ạ?!^^ Hihi yêu anh quá!~"
Chưa kịp gửi máy lại rung
J: "Sáng dậy anh ôm chó, ấm lắm!"
Mấy chế có ai đẩy thuyền JinMon không??? :)))
Đừng quên VOTE & COMT cho tui nha!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro