Trang số 4
Em à
Nhìn trời đi
Vẫn xanh mà đúng không
Không
Em chẳng thấy màu xanh nữa
Em chẳng buồn nhìn nữa
Nhưng nhìn kìa
Em thấy không
Trời đẹp
Dù em chết đi
Trời vẫn đẹp
Em có biết không
Em biết
Em tiếc nữa
Tiếc là em đã không đủ sức để bảo vệ đôi mắt ấy, tâm trí ấy
Em bất lực nhìn cô bé ấy đau khổ
Em đã hứa rồi mà
Em hứa sẽ làm cho cô bé ấy hạnh phúc
Vậy mà sao giờ
Cô bé lại khóc
Luôn khóc
Khóc trong lòng
Khóc lúc đêm khuya
Một mình và tủi nhục
Em cũng không biết nữa
Chính em cũng chẳng muốn khóc
Lỗi tại em
Quá cố chấp
Đầy chấp niệm
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro