2. ngắn quá
tí tách tí tách từng giọt mưa rơi bên thềm. Mùa hạ, mùa của những cơn mưa rào bất chợt, mùa của sự chia ly, mùa của tuổi trẻ, của những hoài niệm trong trẻo về thanh xuân. Mưa rơi ngoài hiên, rơi trên sắc đỏ thắm của hoa phượng. Mưa rơi, cuốn trôi hết những muộn phiền trên gương mặt người trẻ. Mưa rơi, kéo lại những kí ức mơn mởn xanh, những kí ức cứ ẩn ẩn hiện hiện dưới làn mưa. Mưa rơi trên cửa sổ, đọng lại trên đó là những mảnh vụn đau thương.
Mùi mưa hòa với mùi đất, quen thuộc mà xa lạ. Mùi mưa hòa với mùi của cốc trà đã nguội, quấn quýt lưu giữ con người ta trở lại với vụng về yêu thương.
Mưa hòa lẫn với tiếng nhạc, thư giãn đến mức đau lòng. Mưa hòa với tiếng cười, hạnh phúc đến mức đau đớn. Mưa hòa với tiếng khóc, đau buồn đến mức tan vỡ.
Phía xa, dưới ánh đèn tráng lệ của thành phố lớn, mưa xóa nhòa sự tráng lệ ấy, thành phố bỗng chốc lộ rõ vẻ, cô độc và vô định hướng.
Lại một ngày nữa,mưa rơi rồi, tôi nên làm gì đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro