chap 1
[ ]
Năm ̸͓̞̀͛ ̴̯͊͘ ̵͔̰̅̕ ̶̰̀͊̿ ̶̬͘ ̵̝̌ ̵̜̀ͅ ̶̩͔̈́ ̶̮͙̒ sau công nguyên, kỉ nguyên hoàng kim của loài người kết thúc, Trái Đất rơi vào kỉ suy thoái.
Năm ̵̨̻̾ ̶̜͇̉ ̵̗̀ ̸̝̭̲͗̌͠ ̵̫̹͔̆̔͆ ̵̨̰͙̓̓̆ ̶̜̟̒ ̶̭͂ ̴̻̯̖̈́ con người chiến tranh hạt nhân, mở ra thế ̴̨̟͇̆ ̴͎͔̟̿̾͑ ̶͈̄͘ͅ ̷͚̱͓̇͒̑ ̵̡̡̻̍̊ ̸̦̣̈́̀ͅ ̵̥͙̮̇̈́͋ ̸͙̗̣̔, đất đai khô cằn, nguồn nước ô nhiễm, không khí độc hại.
Con người đành gửi gắm mọi hi vọng ra không gian, đáng tiếc, nó lại làm cho họ thất vọng. Đoàn thám hiểm mang cái tên của sự hi vọng, lại chỉ quay về với một chiếc duy nhất. Đã vậy, nó còn mang cả dịch bệnh chết người.
Nhân loại, vốn đã suy kiệt vì chiến tranh, nay gặp phải dịch bệnh, chỉ còn lại chút hơi tàn.
Vùng không rõ, năm ̸̰͖̃̋̄ ̴̩͂̆͝ ̶̨͚̝͌ ̵̢̝̤̀ ̸̛͎̦̆̀ ̶̫̀ ̸̹̗͙͋̏͝ ̸̡̞̲̀ ̵͚̗͋̈́ ̶̮̻̞͑ ̴̳̊..
Tiếng bước chân lún xuống tuyết đầy nặng nề.
Hơi thở đầy nặng nhọc.
Ai thế? Đấy là Việt Nam, một countryhuman..
Cậu ấy đang kiếm chồng.
Ấy..không không, không phải kiếm người để cưới hỏi đâu, Việt Nam là hoa đã có chủ.
Cậu đúng là đang tìm chồng, nhưng là bởi Ussr là một cha mù đường.
Suỵt! Nói nhỏ thôi, Ussr mà nghe được là lại mệt đấy!
Khụ, quay lại với chủ đề, tìm kiếm Ussr bé nhỏ đã...
"..ha....Anh đâu rồi?...USSR!!!", nén đi những tiếng thở nặng nhọc, Việt Nam dùng hết tất cả sức lực gào lên.
Đáng tiếc, đáp lại cậu không phải âm thanh trầm ấm của người nọ, mà là tuyết trên đỉnh núi đồi.
Đúng vậy, tiếng gào của Việt Nam đã chạm tới ngưỡng rung của tuyết, hay nói nôm na là cậu đã làm tuyết lở.
Bái baiii *Vẫy vẫy tay* Have a great time!
...
À, khụ, lạc đề, xin lỗi.
Ngay khi vừa phát hiện đám tuyết lở, Việt Nam liền nhanh chân lao tới tảng đá to gần đấy núp, đợi cho đống tuyết ấy ngừng lại.
Sự mệt mỏi vốn đã có của cơ thế, kết hợp với cái lạnh thấu xương của vùng tuyết lạnh lẽo kia, khiến cho con mắt cậu lim dim buồn ngủ.
Giá như....
Năm ̶̜̆̑̊ ̵͖̜̀̚ ̸̢̱̎ ̵̼͛͗͒ ̴͖̓ ̸̦̪̲̍̊̚ ̸̠̗͑͝ ̷̢̻̻̃̕ ̵̪̼̋ ̶̦͎̖͛ ̷̙̤̓͛͛ ̷͔͍̗̆̀̊ ̴̱̆, thế ̴̭͒̅ ̷̻̬̭̿̆ ̶̢̞̌ ̷͉̯͂ ̷̣̥̭̕ ̶̢̹̦̾ ̴͇̖̉, loài người diệt vong
=-----------=-----------------------=----------=
Tác giả có lời muốn nói...
đm Wattpad, mi đi theo nghiệp vỡ ảnh của facebook à 🙃
đã thế, bấm máy nguyên 1 buổi chiều, lưu lưu save save cẩn thận rồi thế éo nào mở ra trắng tươm như tờ giấy trắng????
hu hu hu hu hu ác ôn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro