Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 5

  Nó và Băng đang nói chuyện vui vẻ thì ........... 

" Mấy em đi đâu vậy "

" Lại đây chơi với tụi anh chút đi "

1 đám giang hồ đang dần tiến về tụi nó . 

Nó cảm thấy không an toàn cho lắm bèn nắm tay Băng : " Mình đi về thôi "

1 tên bặm trợn chặn đường nó lại : " Đi đâu vậy mấy cưng " sau đó nắm tay Băng lôi về phía tụi nó .

Băng vung tay ra , kéo nó chạy nhưng không may , Băng vấp cục đá . Thế là 2 đứa tụi nó bị bọn côn đồ ấy bao vây . 

Kéo theo sau đó là 1 màn kịch liệt ^^ . Nó và Băng đã đánh ngã tên định sàm sỡ tụi nó . ( nó đã học lớp võ hồi còn ở trường cũ í mà ^^ )

Sức nó rất khỏe nhưng hiện tại lại đối đầu với 5 ,6 tên to con nên chẳng bao lâu đã thấm mệt .

Lúc ấy ...

" Mày kiu tao ra để chơi này hả Băng ? " . Cuối cùng Liễu cũng đến ( Ôi đến đúng lúc gê )

Băng : " Trời ơi , cứu tao với Nhi lẹ đi ... "

Liễu vừa chạy lại vừa rút 2 con dao găm bên hông ra chém vào tay 2 tên to con nhất , sau đó tung cú đá vào bọn kia .Thấy tình hình ko ổn , Liễu liền ra tuyệt chiêu cuối cùng.................. rút súng bắn vào chân của bọn kia ( con người ta lương thiện ko muốn giết người í mà ^^ ) . Bọn kia liền bỏ chạy .

Liễu chạy lại đỡ Băng và nó dậy : " Hai người có sao không ? "

Băng : " Đầy sao đây nè !! " , " Hình như Nhi bị thương rồi , về nhà tui đi , băng bó cho ! "

Nó : " Băng bị trật chân rồi , đi bệnh viện đi "

Băng : " Thôi , phiền phức lắm , nhiu đây ko nhằm nhò gì con Băng trâu bò này đâu , với lại ba mẹ tui biết là loạn thêm nữa "

( Ba mẹ Băng " Ắt xì " , " Ai nhắc mình vậy trời " )

Ba đứa nó cùng đi về nhà trong tình trạng ko còn nguyên vẹn như lúc trước : 1 đứa trật chân , 1 đứa tay bị chém 1 nhát & bầm tím , đứa đến sau thì trầy xước ko thể tả .

Băng : " sao giờ này bọn họ chưa về nữa ta , đi đua xe nữa chắc " , " đói bụng quá "

Nó : " bọn họ nào ??? ".... " Băng ở chung với 3 tên đó hả ?? "

" bọn này này , tụi tui cũng có tên đấy ". Huy nói . nhắc tào tháo tào tháo tới . ' 3 tên đó ' đã về ^^

Phong : " Băng , em bị sao vậy ??? " 

Đáp trả cho câu hỏi của Phong là sự im lặng và tiếng vo ve của muỗi ^^ .

Phong: " Mầy .... " . đổi cách xưng hô luôn rồi .

Liễu : " Thấy mà còn hỏi "

Băng : " Tại tao chơi với người ảnh ghét nên ghét lây tao luôn rồi , đồ nhỏ mọn "

Phong : " Mầy vừa nói gì ? " 

Băng : " Ko nghe sao  , đồ điếc "

Phong dơ tay định tát Băng thì nó nói : " Thì ra anh là tên thi chung phòng với tui , ờ , học giỏi , con trai gì mà đanh đá , chảnh trên mọi phương diện " . 

Bỏ lại tên Phong đang bốc khói ở sau , nó moi điện thoại ra gọi cho Dương : " alo , mầy qua nhà Băng chở tao về đi ...... ừm ....... nhanh nhen...."

Chưa kịp nói hết thì Phong dựt điện thoại nó ném xuống sàn nhà . 

Nó : " Anh .... "

Phong : " Cô dẫn em tui đi đâu mà thành ra như vậy ?? "

Nó : " Anh có nói lí lẽ không vậy , anh không thấy tui sắp thành xác ướp rồi hả "

Nó khom xuống nhặt lại điện thoại 1 cách khó khăn , vì băng hết 1 tay rồi mà . Sợi dây chuyền lại 1 lần nữa rơi ra .

Đến lúc nầy Lâm mới lên tiếng : " Sợi dây chuyền đó" , " Aaaa , đau đầu nữa "

Huy đỡ Lâm lên phòng nghỉ : " Sau thằng Lâm nay thường xuyên đau đầu quá vậy 

Nó  nhớ lại quá khứ đau buồn 8 năm trước .

.....

Nó đang nằm trên giường bệnh , thấy xung quanh lạ lẫm , mọi thứ đều trắng xóa , chợt nhớ ra vụ bị xe tông , nó bước xuống giường đi tìm anh 2 nó .

Đang chập chững bước qua từng phòng , nó dừng lại khi nghe tiếng ba mẹ nó và 1 người lạ .

Mẹ ruột nó : " Thầy nói sao ạ ? "

Người lạ : " Mạng của con bé khắc với mạng của anh nó , nếu cùng sống chung thì sẽ gây nguy hiểm cho anh nó , như anh chị cũng thấy , con bé và anh nó đều bị tai nạn nhưng con bé lại không sao , anh nó lại hôn mê bất tỉnh ."

Ba ruột nó : " Vậy phải làm sao đây ?? "

Người lạ : " Đưa con bé ra xa anh nó là được , càng xa càng tốt "

Nó nghe như sét đánh bên tai , hai hàng nước mắt rơi xuống , nó chạy về phòng .

Nhưng nó đã bỏ phân nữa cuộc đối thoại vừa rồi ...

Sau khi nó về phòng

Người lạ : " Chỉ cần đến 18 tuổi là được "

....

Sau 1 tuần thì anh nó cũng tỉnh , nó và anh nó đang nói chuyện trong hoàn cảnh 1 người ngồi 1 người nằm thì ba mẹ nói vào .

Mẹ ruột nó : " Chúc 2 con sinh nhật vui vẻ , quà nè "

2 đứa nó cùng lúc lấy ra 2 sợi dây chuyền hình gấu , 1 sợi đen , 1 sợi trắng , sau đó vui vẻ đeo vào .

Hôm nay , anh nó đã được xuống giường , 2 anh em đang vui mừng chạy nhảy thì , " xoảng " , anh nó té , chiếc bình thủy tinh phía trên đồng thời rơi xuống trúng đầu anh nó , anh nó ngất lần hai .

Nó vội la lên , bác sĩ và y tá đang cấp cứu bên trong còn nó thì ngồi khóc bên ngoài . Nó lại nhớ đến lời người lạ hôm ấy nói , nó lê từng bước , bước ra khỏi bệnh viện . Nó cứ đi mà ko biết mình đang đi đâu .

Trời nhá nhem tối , nó gục ngã bên vệ cỏ bên đường . Lúc này , có 2 vợ chồng kia đi ngang , thấy nó đang nằm dưới đất , tay chân lấm lem thì chạy lại đỡ nó dậy .

" Cháu ơi , sao cháu nằm đây vậy ? "

Nó vội nghĩ , nếu nói đi lạc thì 2 người này sẽ tìm lại ba mẹ cho nó , nên nó bảo : " cháu bị bỏ rơi ở đây , .... huhu.... huhu.... " ( ôi trời , còn bé mà thông minh vãi ^^ )

Vì 2 vợ chồng này không thể có con nên vội vàng mang nó đi . ( Trước khi rời bệnh viện , nó đã thay đồ rồi nên 2 người này ko nhận ra là nó đang nói dối )

2 vợ chồng này đưa nó về quê , nói với bà con hàng xóm là nhận nuôi , rồi đặt lại tên cho nó : Lê Bảo Nhi .

Tuy cuộc sống vất vả nhưng nó ko hối hận . Mỗi khi nhớ đến anh 2 , nó cầm chặt sợi dây chuyền và tự nhủ " mình nhất định sẽ làm được , anh 2 sẽ sống tốt hơn khi vắng mình "

Niềm an ủi lớn nhất của nó là khi đi học lại , nó gặp Dương và Minh , nó dường như đã quên được chuyện anh nó , cũng chưa từng kể với ai chuyện này .

Còn về ba mẹ nó , sau khi nghe tin anh 2 nó lại bị tai nạn liền chạy vào bệnh viện , rồi lại nghe tin nó biến mất .

Ba mẹ ruột nó như điên lên , cho người lùng sục mọi ngóc ngách trong thành phố vì nghĩ nó không đi đâu xa được .

Cùng lúc đó , có 1 bé gái cùng tuổi nó bị đuối nước ở con sông gần bệnh viện . Thế là ba mẹ nó , anh 2 nó sau khi tỉnh lại đã ngỡ là nó đã chết . Anh 2 nó gần như thay đổi , ít nói chuyện hơn , thường ngày đều nhốt mình trong phòng và anh tin rằng nó chưa chết.

End chap

Author : yonri

*** lần đầu mình viết truyện , có gì sai sót mấy bạn nói để mình sửa nha , à , mấy bạn vote + comment giúp mình luôn nhen , iu *moa * * moa *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: