1
Ùa vào đống cỏ khô
Tận sâu những nấm mồ
Liệu có ai than khóc?
Hỏi có người nhớ thương?
Đầu bạc tiễn đầu xanh
Duyên số định đã đành
Là do nàng nhu nhược
Hay lòng người vô tâm?
Ngày mười bốn, mười lăm
Quan tài dưới trăng rằm
Khăn tang bay phấp phới
Tiếng chầu, kèn muôn nơi
Thiếu nữ tuổi xuân xanh
Im lìm trong hòm gỗ
Mặc người đời phỉ nhổ
Kệ người nhà oán than
Hài tử chết tức tưởi
Còn chưa kịp ra đời
Một xác nhưng hai mệnh
Đau thấu tận trời xanh
Tình lang không màng đến
Phụ mẫu chẳng bảo ban
Người đời cùng bàn tán
Ép nàng rời dương gian
Tận sâu ba tấc đất
Lạnh lẽo nơi bạt ngàn
Liệu có ai thương xót
Phận chữa hoang điêu tàn?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro