OTP #1_của tác giả_ /// S.K x N.K ///
OTP thứ /// Hai /// S.K x N.K
[ South Korea x North Korea ] ❀H+❀
________________________________________
South Korea hay gọi tắc là S.K - 1 người vui vẻ, hoạt bát, và rất đào hoa
Còn North Korea thì lại là 1 người trầm tính, lạnh lùng và rất là yêu boom mìn, những thứ liên quan đến hạt nhân nguyên tử,...
2 người khác tính nhau này lại là anh em cùng chung huyết thống với nhau
Nhưng chỉ có hắn mới thấy vậy, anh thì không!
Lý do là vì sao? Đơn giản thôi, là vì anh và hắn ‹KHÔNG CÒN LÀ ANH EM› nữa rồi
...
" Hey S.K? Sao mặt bí xị vậy? "
" America à... Liệu, khi tôi gặp lại anh ấy, anh ấy có còn nhớ tới tôi không? "
Vâng, và đó là hắn - S.K, cùng với sếp và cũng kiêm bạn của hắn - America
Đáng lẽ ra thì hắn phải đến tìm anh trước, nhưng sợ anh lại từ chối hắn nên hắn mới tới gặp gã để tìm cách để bắt chuyện với anh
" Tự cậu đi mà hỏi, tôi đâu có rảnh đâu~ " - Gã nâng kính lên tỏ vẻ khinh bỉ
Thì cũng đúng, gã không muốn bản thân gã vướng phải vào cái gia đình này của hắn
" Haizzz, cũng được thôi... "
" Chúc thành công~ "
Gã vẫy tay sau khi hắn đi ra khỏi quán cà phê
{ Hừm... Mình có nên giúp tên đó không nhỉ?~ }
Gã nghĩ và rồi uống nốt cốc coca của mình
___________________________________________
Bên hắn, hắn đang ngồi ở nhà, ngôi nhà mà chỉ có 1 mình hắn sinh sống. 1 ngôi nhà cực kỳ rộng và to lớn!
Đương nhiên, hắn làm thì cũng có chủ ý mà, hắn làm căn nhà như vậy là vì hắn định nếu thành công khiến anh trai hắn hết căm thù hắn thì tiếp theo hắn sẽ tìm cách khiến anh về nhà mình...
...
Sáng sớm ngày hôm sau, hắn thường ngày đều đi lang thang ra bên ngoài, để tiện tìm kiếm tin tức của anh trai mình.
" !!! " { Anh... ANH NORTH KOREA!!! }
Hắn vui mừng khi thấy người anh của mình đang ngồi vui vẻ thưởng thức trà trong 1 quán cà phê đối diện đường đi với hắn.
{ Anh ấy... Mỉm cười kìa... }
Hắn đứng bên đối diện, nhìn anh cười mà trong lòng lại thấy vui vẻ, hắn chắc mẩn nếu mà hắn xuất hiện bất ngờ trước mặt anh thì anh cũng sẽ không làm gì hắn đâu ha!
Nghĩ là làm, hắn liền chạy ngay sang bên kế đường để bắt gặp anh trai ‹của riêng› hắn!
Nhưng khoan?! Hắn nhớ là anh không bao giờ cười nói với hắn cơ mà? Tại sao lại--
Hắn chợt nhận ra, rồi rất nhanh đã đứng trước cửa của quán cà phê đó...
" Soái ca à~ Anh có định vào quán em không a~ "
1 cô nhân viên từ đâu xuất hiện trước mặt hắn, nói với 1 giọng dẻo để anh chú ý cô.
" ... "
Hắn nhìn vào cô gái ngay trước mặt hắn
" S-- Soái ca? "
Cô gái sợ hãi nhìn vào hắn
" Tôi vào! "
Hắn đi vào, mặc kệ cô nhân viên sợ hãi bên ngoài
...
...
...
" !!! "
Vâng, hắn đã nhìn thấy người nói chuyện với anh trai ‹CỦA› mình, tên đó không ai khác chính là tên mà hắn luôn luôn căm ghét, tên là---
" China, nói chuyện với ngươi cũng vui đấy chứ "
" Đương nhiên rồi, nếu ngươi chán, cứ đến tìm ta, hoặc không thì đến nhà ta chơi, ta luôn tiếp đãi ngươi, đồng chí à~ "
" Hm... Cũng hay! "
" Được! Vậy mai đến nhà ta chơi đi! "
" Ok, được thôi "
Anh với tên China đó đứng lên, và---
" Ê N.K, quay ra đằng sau "
" Hả? "
Anh nghe theo China mà quay mặt ra
" !!! "
" ... "
" Đi thôi, ta dell muốn ở lại với tên đó "
Anh nắm lấy tay China kéo ra khỏi quán, hắn nhìn theo...
Và rồi trong phút chốc, ánh mắt hắn đỏ rực lên
{ China... Tên chó chết! Haha... Tao sẽ giết mày! }
{ Anh trai~ Anh trai~ Anh ‹mãi mãi thuộc về 1 mình em› thôi đấy! Haha, chuẩn bị xem cái xác chết của tên người Trung đó đi nha anh trai~ }
___________________________________________
Trưa ngày hôm sau, hắn được America giúp đỡ, và đã tìm thấy nhà của China, nên hắn giả làm 1 shipper giao hàng, đến trước cửa nhà China mục đích là để ra tay giết chết!
...
/ Trong nhà China /
[N.K, đến nhà tôi chơi đi, tôi buồn quá]
[Rồi rồi, đợi tôi chút đi vậy]
Vâng, China gọi điện hẹn anh đến nhà y chơi...
NHƯNG!...
/ Cốc cốc /
" Có người à? " - cậu đứng lên đi ra ngoài
/ Cạch /
" Chào quý khách, tôi đến giao hàng đây ạ "
China ngạc nhiên, cậu có đặt hàng cái gì đâu cơ chứ? Thế quái nào mà đột nhiên lại có hàng cho cậu? Hay là hàng của người khác tặng mình?
" Ờm... Tôi nhớ có đặt cái gì đâu? " - Cậu đề phòng người shipper trước mặt
" Oh~ Người quen tặng cho anh đấy ạ "
" Người quen? "
" Vâng... "
" Tên là gì? "
" Dạ, trong đơn có ạ "
" ... "
" Quý khách? "
" Được rồi, tôi sẽ nhận "
Cậu lấy hàng trên tay của tên Shipper bí ẩn đó, mà không biết rằng là...
" China!!! "
" Hử? "
Y quay ra nhìn
" V... Vietnam?! "
Cậu thất thần nhìn thấy người trước mặt đang chạy đến chỗ cậu
" China~ Trốn tôi bộ em thích lắm hay sao~ "
Người đó chính là Vietnam, y nâng cằm cậu lên, khiến cậu hơi sợ hãi
" T... Ta thích thì về, được chưa! "
Cậu hất tay Vietnam ra, quay mặt ra chỗ khác
" ... "
Tên shipper đứng nhìn hành động của 2 người đó mất 5s, rồi...
{ Tên China này... Không phải là thích anh của mình sao?! Sao lại... }
" Hử, shipper à? "
Y quay ra nhìn hắn
" A... Dạ, tôi... Vâng ạ "
Y đưa tiền cho hắn rồi bảo 1 câu khiến hắn bất chợt lấy lại hàng
" Tiền của cậu này, nhận đi, và tiện cũng nói, nếu không có cậu thì tôi không thể vào nhà của người yêu tôi rồi, em ấy rất cứng đầu "
Y cười
" Hừ! Tại ngươi cứ ghen là đè ta ra đấy chứ! Cút đi! "
Cậu phồng má đánh y, còn y chỉ biết cười cười rồi gãi má
" Tôi... "
" À, China, mở hàng ra luôn đi, để tôi xem cùng nào "
Y lơ hắn, nhanh chóng quay ra hỏi về hàng của cậu
" Ơ-- "
Y với cậu đều ngạc nhiên nhìn hàng bị shipper lấy lại, còn tiền thì được dúi lại vào tay y, và rồi tên đó nhanh chóng lái xe đi trước mặt 2 người
" Tô-- Tôi xin lỗi! Tôi nhầm người đặt ạ! "
Sau đó---
" China~ Chúng ta vào nhà ‹trò chuyện› 1 chút đi ha~ "
" Này! Không nhé! Cút mẹ về nhà ngươi đi!!! "
" Nào nào, trốn tôi hơn 1 tuần rồi, thì bây giờ gặp lại nhau rồi, em cũng nên cho tôi ‹nói chuyện› em 1 buổi do em tự ý trốn tôi, nhé~ "
" N... Này! Không!!! Cút!! Aaaaa! Thả xuống! N.K sắp tới nhà ta chơi rồi!!! "
Cậu sợ hãi, tính đẩy y ra rồi chạy vào nhà, nhưng lại bị y vác lên nhanh chóng
" Yên tâm, vào nhà, tôi sẽ nhắn tin cho N.K là không cần đến nhà chơi đâu, do em bận~ Và... "
" Hãy vui vẻ trong hôm nay nào~ "
___________________________________________
Bên hắn thì hắn đã nhanh chóng xử lý cái bẫy chết người của hắn đi rồi.
Vâng, trong hàng là 1 khẩu súng lục đã được gắn với 1 cái lò xò, chỉ cần có 1 người mở nắp hàng ra, sẽ nhanh chóng bị 1 viên đạn ghim ngay thẳng trán, dẫn tới chết ngay không trăng trối được lời nào...
...
" Nguy hiểm thật, biết thế nên tìm hiểu trước về hắn! Cũng may hắn có chủ rồi, không thì... "
...
" Mà kệ đi ha~ Bây giờ nên tìm anh trai của mình mới đúng~ "
Hắn nhanh chóng thay đổi sắc mặt, lôi máy ra, bấm bấm cái gì đó vào màn hình
{ He~ May có tạo 1 nick giả tên ‹China› rồi~ }
___________________________________________
Bên anh thì anh định đến nhà cậu, nhưng mà do anh lại nhận được tin nhắn của cậu là không cần đến nữa nên anh mới đi về, nhưng đi giữa đường thì---
/ Tinh tinh /
{ Hử? Có tin nhắn à? }
Anh mở điện thoại lên xem
{ Quái! Chả phải China vừa nhắn tin cho mình xong rồi cơ mà! }
Anh hoang mang, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh và nhấn vào giao diện Messenger
【 North Korea, đến ngõ XXX đi, có 1 bất ngờ cho anh đó 】
" Mẹ kiếp! Thằng nào lại có thể giả dạng hắn được nhỉ? "
Anh tức giận cất máy đi
Vâng, qua dòng tin nhắn đó anh là anh nhận ra ngay là China thật hay giả, vì China không bao giờ nhắn « Anh » mà toàn là « Ngươi »
" ... Thôi, về nhà vậy "
Anh cũng dịu cơn nóng của mình đi và bắt đầu đi về nhà mình
___________________________________________
/ Cạch /
" Anh hai~ Mừng anh về nhà nha~ "
" !!! "
Anh ngỡ ngàng, tên trước mặt anh không ai khác, lại chính là Hàn Quốc, em trai anh
Mà khoan đã, tại sao hắn lại biết nhà anh?!
" Mày-- Tại sao mày lại biết nhà tao! "
" Anh~ Em nhớ anh quá, nên là mới tìm địa chỉ nhà anh~ "
" Mày! Cút khỏi nhà tao ngay! "
" Đừng nóng giận với em thế chứ~ Vào nhà cùng em đi ha~ "
" Mày!!! BỎ TAY RA! "
Anh giật mình, không biết từ khi nào mà hắn lại có sức lực khỏe như vậy, dù anh có cố gỡ tay hắn ra đi nữa
/ Cạch /
" Anh~ Anh nhìn xem, nhà đẹp chứ a~ "
Hắn cười híp mắt liếc nhìn anh với phòng khách của anh
Anh thật sự ngạc nhiên không nói nên lời, nhưng chưa hết ngạc nhiên thì hắn đã nhanh chóng đẩy anh ngã xuống sàn nhà kèm theo 1 nụ cười quái đản của hắn
" CLM NHÀ MÀY! LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY! "
Anh tức giận quay mặt lại và tính đứng lên thì---
" Ưm!? "
Hắn đè anh xuống, trao cho anh nụ hôn mặn nồng, anh nhận biết ngay được tình hình này thì tính đẩy hắn ra, nhưng sức lực thì đang cạn kiệt! Hắn hôn rất giỏi, lưỡi hắn vô tư lộng hành khắp khoang miệng anh, có khi còn gặm, cắn vào môi anh
Sự hoang dã này của hắn làm cho anh dần dần kiệt sức, cố gắng đẩy hắn ra, nhưng lại không có 1 chút nào gọi là ‹xê dịch› được hắn cả
{ Ưm... ha~ Thằng chó... }
Anh dù đã gần kiệt sức nhưng vẫn cố gắng giãy giụa khỏi hắn, hắn thấy vậy thì luồn tay vào chiếc áo quân phục của anh, vuốt eo anh lấy 1 cái
{ Ư!?... Nó.. }
Anh giật nảy lên, run rẩy cầm lấy tay hắn kéo ra
...
...
...
Đã hơn 5 phút trôi qua, đối với anh bây giờ mà nói thì anh muốn gục ngã luôn rồi... Nhưng anh chỉ gục ngã trên chiến trường, gục ngã vì Tổ Quốc thôi, chứ không phải là cái cảnh đáng xấu hổ này!
" Ha... "
Hắn thấy anh ngày càng yếu đi, sắc mặt của anh dần đỏ lên thì khiến hắn càng thêm vui vẻ
Hắn tha cho đôi môi mịn màng của anh, bế anh lên
Còn anh thì hít lấy hít để những khí oxi trong nhà, chưa thể biết thêm được chuyện gì tiếp theo sẽ xảy đến với mình...
___________________________________________
/ Bịch /
Hắn quẳng anh lên giường, còn mình thì từ từ cởi bỏ áo của mình ra [ thường thì toàn là Bot bị Top cởi quần áo trước, nhưng tôi thay đổi :> ]
" H..a... Tránh... Tránh xa t.. tao ra! "
Anh sợ hãi, cố gắng bò lại đầu giường, mong thoát khỏi hắn
" Anh trai của em à~ Anh trốn không nổi đâu~ "
Hắn trèo lên giường, còn giường thì lún xuống, anh cảm nhận thấy và bắt đầu chảy mồ hôi nhiều hơn, sợ hãi bao trùm lấy anh, kể cả anh có từng là 1 quân lính lạnh lùng đi nữa
Hắn nắm lấy áo anh, lật anh lại, rồi chống 2 tay ngăn anh thoát khỏi hắn
" Anh~ Bao nhiêu năm rồi nhỉ? Bây giờ thấy anh thật sự dễ thương lắm đấy "
" K... Không, xa tao ra! "
" Mà hình như~ Anh có vẻ là 1 người khá ‹nhạy cảm› đúng chứ~ "
" !!! "
{ Cái... Sao nó!!!... }
" Em đoán đúng rồi chứ nhỉ?~ "
" T... Tránh! Sao nay mày dám-- "
" Do em yêu anh quá thôi anh trai à~ "
Hắn nói xong, rồi cúi xuống hôn anh, nhưng anh nhanh chóng né hắn ra, làm hắn chỉ kịp hôn vào má anh
/ Bốp!! /
" CÚT XA TAO RA!! "
Anh nhanh chóng tát thẳng vào mặt hắn, ra lệnh hắn tránh xa anh
Cả căn phòng bây giờ im lặng không 1 tiếng động
{ Thằng này... Dù thế nào cũng phải cẩn thận nó! }
" Ha~ "
Hắn đột nhiên cong môi lên cười
" Anh dám tát cả em trai của mình luôn sao? Anh còn ‹thương em› không?~ "
" C--- Còn! Nhưng dell phải theo cái kiểu tình yêu này! "
Nhanh như cắt, hắn lôi từ trong gối anh ra 1 sợi xích, cố định 2 tay anh lại trên đầu giường
" !!! "
" Anh à~ "
" Mày-- "
Anh giãy giụa kịch liệt, cố gắng tháo dây xích ra, nhưng đều không thành, nó chỉ khiến tay anh thêm đỏ và đau hơn thôi
" MẸ THẰNG KHỐN NẠN! THẢ TAO R-- ƯM!? "
Anh chửi hắn, nhưng đang chửi 1 nửa thì bị hắn sà xuống cưỡng hôn tiếp
Vừa hôn, hắn vừa vuốt từ cổ tay anh rồi đến xuống cổ, khiến anh run rẩy cầm cập
Miệng anh chảy ra 1 ít nước miếng và máu, vì hắn vừa luân động bên trong anh, vừa cắn mạnh vào môi anh
Anh không thể thoát khỏi hắn vì khi đè lên anh, cả thân hắn đều ở giữa 2 chân anh, nên anh không thể đạp hắn ra
Nhưng...
" Ưm! "
Hắn thả anh ra vì thấy khó chịu ở lưng
Phải, anh dùng gót chân liên tục đập mạnh vào lưng hắn, khiến hắn khó chịu phải thả anh ra
" Ha... Hộc... Mày-- "
Anh khó khăn nói ra 1 câu, nhưng chưa kịp hít thở đủ không khí thì...
/ XOẸT!! /
Tiếng xé áo của anh cắt ngang bầu không khí lặng thinh đó
Anh mở to mắt ra, rồi ngay sau đó thì đỏ mặt, thân thể anh hiện ra trước mặt tên South Korea, người ‹em trai› anh
" Ayza~ Áo anh công nhận là cao cấp ghê~ Xé hơi đau tay đấy~ "
" M... "
Anh chưa kịp nói thì nhận thấy 1 tràng sát khí dày đặc hiện ra, nụ cười hắn thì càng ngày càng quái dị hơn
" !!! "
" Ư~ Ah~ K... Không~ "
Hắn xoa xoa vùng eo và 2 hạt đậu cương cứng của anh khi tiếp xúc với không khí lạnh, khiến anh buột miệng rên lên thứ tiếng rất đáng ‹xấu hổ› này
" Ya~ Anh rên nghe thật dễ thương~ Em muốn anh~ Muốn anh mãi của em! Muốn anh lắm đó nha~ "
" M... Muốn Ha~ Cái... Dell~ Cút mẹ mày đi Ugh~ "
" Anh trai à~ "
Anh không nhìn thẳng vào hắn cũng như là không thèm nghe cái từ ‹anh trai› từ miệng hắn! Anh ghét nó, kinh tởm! Anh không thích có 1 người em như hắn cả! Trả South Korea lúc trước đây!!
" Anh nếu không nghe lời em thì... "
" ? "
" Em sẽ chiếm lấy anh~ Biến anh mãi mãi là của 1 mình em~ "
" MÀY!!! "
Anh tức giận lên, giãy giụa kịch liệt, và ngay sau đó, dây xích đã bị vỡ tung ra
" THẰNG CHÓ! "
Anh bật dậy, lao đến hắn cùng với 1 cú đấm của anh
Hắn né được, nhưng anh cũng không phải dạng vừa, anh liên tục tấn công hắn
" Anh... Anh bình tĩnh đi "
Hắn giả vờ tạo 1 bộ mặt bối rối trước mặt anh
" BÌNH TĨNH CÁI CC! "
Anh càng tức giận thì không hiểu sao, hắn lại càng thấy anh cực dễ thương
" Ah! "
Khi anh định đá hắn thì hắn liền hỏa tốc dịch chuyển qua sau lưng anh, ôm cả cơ thể mảnh khảnh, nhỏ nhắn của anh vào lòng mình
" SOUTH KOREA!!! CÚT RA! "
" Ư!? AH!~ Đ... đừng! "
Anh đang tức giận thì đột nhiên bật rên lên, vì...
Hắn thò tay vào phía trong quần anh, chạm vào nơi hậu huyệt, đâm 1 ngón tay thô ráp, to trướng của hắn vào anh
" Ha~ Nãy anh còn hùng hổ mà~ "
Hắn nói, rồi liếm cổ anh
" Ưm~ Ah~ D... Dừng lại~ "
Anh vừa rên vừa lấy tay gỡ tay hắn ra khỏi eo anh
" Ha~ Ah~ D... Dừng... Lại đi mà~~~ "
Hắn thấy anh như vậy thì ném anh lên lại giường, và lần này thì hắn dùng 1 sợi dây thừng trong túi áo hắn ở dưới sàn, cột thật chặt vào tay anh và trói lại vào sợi xích đã bị anh phá đó
" Anh à~ Em ‹thưởng thức› anh đây nha~ "
" AH!!! MÀY-- MÀY CHO CÁI GÌ VÀO TAO VẬY NYA~~ "
Hắn lột nốt chiếc quần của anh xuống, rồi đâm thẳng thứ gì đó vào hậu huyệt anh, khiến nó căng chướng lên và đau rát
" 1 thứ đồ chơi cho 2 ta thôi anh à~ Và... Anh phải đền em vì tát em đó nha~ "
Hắn ra sức xóc lên xóc xuống cậu nhỏ của anh, còn anh thì do kích thích tột độ mà bắn nhanh chóng vào mặt, người hắn
" Ah!!!~ K-- Không... Ư~ "
Anh rên rỉ không ngừng dưới thân hắn, còn hắn thì vui vẻ hưởng thụ âm thanh ngọt ngào phát ra từ anh
" Anh à~ Nhìn xem~ 1 con người lạnh lùng như anh, bây giờ lại biến thành 1 tên nô lệ tình dục dưới tay em, anh thích chứ~ "
" T-- Ah~ Thích c-- Ha~... Cái l*n! "
" ... "
Hắn không nói gì, dừng lại khiến anh ngạc nhiên, nhưng rồi---
" AH~ K-- KHOAN! ĐAU QUÁ!! KYA~ D.. DỪNG!? "
Anh cảm nhận đau nhói ở bên dưới
Thì ra, hắn trực tiếp đâm vào bên trong anh, từng cú thúc mạnh bạo như xé toạc cơ thể anh vậy, đau đớn không thôi
Cả căn phòng tràn ngập lửa tình của cả 2---
___________________________________________
" Ư... "
Anh tỉnh dậy, dụi mắt xong, chưa kịp bỏ hết chăn ra thì cảm nhận thấy cơn đau dữ dội từ cúc vào eo
Và---
/ Xoẹt! /
1 tràng kí ức đáng xấu hổ của anh hiện lên trong não anh
{ C... Chết tiệt! }
" Anh... "
Anh giật mình, liếc mắt lên nhìn giọng nói của con người trước mặt, là tên đó
" ... "
Anh cắn chặt môi, tỏ vẻ cực kì tức giận
" Em xin lỗi anh.. Nhưng em thật sự... Thật sự EM YÊU ANH LẮM!? "
Hắn đột nhiên đến cuối câu thì hắn hét lớn, khiến anh giật mình
" Mày... "
" Vâng, em rất yêu anh! Yêu anh từ khi bé rồi North Korea... Rất rất yêu anh! Dù anh có hay mắng chửi em, khuyên bảo em, ghét em thì em vẫn rất yêu anh... "
Hắn vừa nói vừa bấu chặt chăn
" Tao ghét mày thế, sao mày lại--? "
" Vì khi em đã yêu anh, thì em... "
" Mãi mãi chỉ yêu 1 mình anh thôi... "
Hắn vừa nói, vừa nhìn anh âu yếm và cười nhẹ
Mặt anh bất giác đỏ lên vì ngại ngùng nhìn hắn
" Và em... Em rất ghen khi anh đi chơi với tên China đó... "
" Nhưng tên đó có người rồi!? "
" Vâng... Em cũng mới biết rồi ạ... "
" Vậy sao mày l-- "
Anh chưa kịp nói tiếp thì hắn nằm xuống ôm lấy anh, hỏi
" Anh! Anh có yêu em không? "
" Dù chỉ 1 chút... "
" ... "
" Anh, anh trả lời em đi mà... Em... "
" ... "
" Em không đủ tốt sao?... "
" Không... Căn bản là tao cũng từng có tình cảm với mày rồi... "
" Hả!? Em.. Em nghe nhầm không? Em vui quá! "
Hắn vui mừng đến phát khóc, vì sợ anh ghét hắn, cực ghét hắn hơn cơ... Nhưng không ngờ rằng...
" Mà... "
" Dạ? Anh có gì bảo em sao? :3 "
" ĐCMM! LÀM THÌ CŨNG NHẸ NHÀNG THÔI CHỨ! BÂY GIỜ TÍNH XEM! BAO GIỜ TAO MỚI XUỐNG GIƯỜNG ĐƯỢC!!! "
Anh nhăn nhó, đẩy thẳng hắn bay xuống giường
" Ahaha... Em sẽ chăm sóc anh! Đến khi nào anh hết... Hết liệt, ok?
" Hừ... "
/ Tinh tinh /
" Hử? "
Hắn lấy điện thoại ra xem tin nhắn
" Mày cười cái gì đấy? "
" Có hàng rồi, đợi em nhé, thằng bạn em gửi cho em 1 hộp socola valentine ý mà~ "
" Mày mua làm gì? "
" Tặng anh, tình yêu bao la của em~ "
Hắn hôn gió anh rồi mở cửa, đi xuống nhà
" Mày... "
Anh đỏ mặt tía tai chùm chăn kín mít
...
...
...
" Valentine vui vẻ, anh nhé, em mãi yêu anh "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro