#17: Mèo và liêm sỉ
Mèo: Mình bắt trc loài mèo kêu nha, kêu cùng mèo méo méo méo méo~ t chỉ muốn ôm Cáo nhõng nhẽo aizo méo méo méo méo
Pan: Quở? M hát dell j vậy Mèo?
Mèo: Méo Méo Méo
Pan: *vả Mèo* nói tiếng người hộ t cái
Mèo: Really sad :,3 why you tát me like thế?
Pan: ==!
Cáo: *xoa đầu Mèo* thôi Cáo thương
Mèo: :> hihihihihihihihi Dạ!
Pan: :> gato!!!! Dỗi vl
Lina: *bước vào lớp cùng bịch bánh*
Mèo: Nà Ní?!? Omae wa mou shinderu!!!! É é é é!!!??? OwO Lina ưi~ Lina của tớ ưi~ iu cậu lắm, Lina là cả thế giới của tớ lun ó, là bn lâu năm thế rồi hay thì bn cho mik xin ít bánh ăn đi
Lina: Hả?
Cáo: Ơ vậy còn Cáo?
Pan: Liêm sỉ Mèo êi!!! Liêm sỉ của m vất đâu r? Nhặt nó lên
Mèo: Liêm sỉ j tầm này nữa ;^; Lina ưi Lina~
Cáo, Pan: Nó mất liêm sỉ moẹ rồi
Pan: T thề t ko quen nó, m là ai m mau đi ra đi
Mèo: Chắc t phải cố gắng giữ liêm sỉ thôi, nếu t mất liêm sỉ hãy đánh t nhen
Bun: T có đồ ăn nè mấy đứa~
Mèo: Đuỵt! Đồ Ăn!!
Pan, Cáo, Lina: :) Biết j rồi chứ?
Mèo: Anloz r
A few mố mần lây tờ
Wisp: Ủa sao Mèo thương tích đầy người vậy?
Bun, Pan, Cáo, Lina: Do nó mất liêm sỉ
Wisp: Ô Cầy
Fen: Đáng lắm con giai
Fake, Kun: Này thì liêm sỉ
Mèo: Tình nghĩa ae có chắc bền lâu
~ Cà khịa Cà khịa các kiểu ~
Mèo: Tại sao bay cà khịa t kinh vậy huhu
Pan, Bun, Lina, Cáo, Fen, Wisp, Fake, Kun: Vì m mất liêm sỉ
Mèo: Cũng đâu đáng khịa kinh vậy huhu
Zen: Thanh xuân như 1 tách trà, sống ko cà khịa thì trà mất ngon
Cá: Chuẩn trà Cá đun
Cải: Ngu thì chỉ có vậy, m ăn j mà ngu thế hả Mèo?
Mèo: "ăn cơm đường nấu, uống nước ngoài sông"
Tất cả:
Cải: T chịu, t chịu r
The end
Hehe
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro