Fate Grand Order (2)
Đó là một buổi chiều tà. Những tán cây xiêu vẹo ngả nghiêng trong gió bấc, những cánh chim phương xa tha thiết tìm kiếm một nơi trú chân. Và những linh hồn lạc lối dạo bước trên con đường của tội lỗi.
Tuyết rơi. Rơi. Và rơi. Cho đến khi tạo thành một lớp dày những tinh thể lạnh lẽo, che khuất đi tầm nhìn của mọi thứ. Chỉ có tôi, không lạnh lẽo, cũng không ấm nóng, là còn tồn tại. Chỉ có tôi, lặng lẽ, chậm rãi kiếm tìm. Và chỉ có người, mạnh mẽ và dứt khoát, tìm thấy tôi, và yêu thương tôi giữa chốn địa ngục này. Nên tôi sẽ tìm, sẽ tìm. Nhất định sẽ tìm được người. Và ngạc nhiên thay, tôi tìm được người giữa nơi tuyết rơi ảm đạm. Ngạc nhiên thay, xung quanh người, sôi nổi và ấm áp, là những linh hồn thánh khiết. Người nắm lấy tay tôi, bàn tay nóng, tựa như than hồng, và dẫn tôi đi từ nơi này đến nơi kia, cho tôi gặp những người tôi chưa từng gặp, cho tôi được thấy những điều tôi chưa từng thấy. Và một lần nữa, tôi đang sống.
"Được triệu hồi bởi một cô nhóc, ta cảm thấy mình rõ là tồi tệ. Assasin, Zalfkiel Eternius, giữ gìn linh hồn của mình cẩn thận đấy, Master!"
Bông hoa cát cánh mộng mơ héo tàn. Màu trắng tinh khiết được nhuộm bẩn bởi bùn đen.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro