Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 102 Bước Ngoặc Cuộc Đời 3

Tôi còn chưa kịp lên tiếng thì Trung đã nói : Duy... Tại sao lại là Duy... Chuyện này thì liên quan gì đến thằng Duy...

Tùng : đúng đó, Duy thì liên quan gì đến thằng Hoàng mà anh bảo nó nói giúp...

Bản thân tôi nãy giờ chứng kiến củng như nghe đc những lời Duy nói, nên củng hình dung ra đc chút ít về vấn đề nên nói : em ko chắc, nhưng sẽ cố..

Khải như hiểu ra vấn đề nên nói : anh cảm ơn, em nghĩ ngơi đi, anh về, mai anh lại ghé...

Nói xong anh Khải quay lưng chào Trung và Tùng ra về...

Khải vừa mới bước ra cửa thì Trung và Tùng đã tới tấp hỏi tôi về chuyện của Duy, dường như ai củng khá bận tâm về con người này nhỉ, mà thật sự ngay cả bản thân tôi củng chả biết gì nhiều về Duy, củng như tại sao anh ta lại giúp tôi như vậy nữa thì làm sao mà trả lời những câu hỏi của Trung và Tùng cho đc.

Tôi : thật sự là Hoàng củng ko biết gì về Duy cả..

Tùng : m đừng có sạo, ko quen ko biết mà nó lại đở đòn cho m, còn hớt ha hớt hãi cõng m đi như vậy sao..

Trung : thằng Tùng nói đúng đó, theo Trung biết với cái bản tính khó gần của nó, thì đó giờ nó chả bận tâm hay dính liếu đến máy chuyện bao đồng này cả... khai thật mau..

Tôi : trời, nói thật mà 2 người ko tin, Hoàng thấy né còn ko kịp, thì làm sao quen biết đc..

Trung : vậy chứ sao anh Khải lại nhờ Hoàng nói giúp với thằng Duy..

Tôi : ai biết gì ổng chứ, chắc ổng thấy Duy giúp Hoàng, nên nhờ đại vậy thôi, mà 2 người đến đây thăm bệnh hay là tra khảo vậy..

Trung : rồi rồi... ko hỏi nữa.. giờ thấy ng sao rồi..

Tôi : đau đầu chút thôi...

Nói xong cả 3 đứa trò chuyện thêm 1 chút thì thằng Tùng ra về, tôi kêu Trubg củng về tắm rửa nghỉ ngơi đi mà Trung ko chịu, cứ nhất quyết đêm nay ở cùng tôi mới đc...

Sau khi Tùng ra về, thì Trung bắt đầu nắm lấy tay tôi, khẽ hôn nhẹ lên nó rồi nói : xin lỗi Hoàng nha..

Tôi : sao lại xin lỗi chứ..

Trung : vì Trung luôn miệng nói thương Hoàng bên cạnh Hoàng nhưng những lúc Hoàng cần thì lại ko ở bên cạnh bảo vệ đc, thật sự Trung thấy có lỗi lắm..

Tôi : bớt khùng lại đi, chuyện này thì liên quan gì đến Trung mà lỗi với phải, coi như xui thôi...

Trung : mà sao bình thường mạnh mẽ, ăn hiếp Trung giỏi lắm mà, lại để 1 thằng nhóc ăn hiếp ra nông nổi này vậy.

Tôi : thì tại ko có nghĩ nó làm như vậy, nên ko đề phòng, mà thôi bỏ đi, rồi tính ko tắm rửa mà mặc nguyên bộ đồ quân phục này ngủ luôn đấy hả..

Trung : ko đc hả, chê hôi à..

Tôi : ko chê, chỉ sợ vướn víu khó ngủ thôi..

Trung : ko sao Trung quen rồi , hay là Trung cởi hết nude ôm Hoàng ngủ nha đc ko... hehe.

Tôi : bệnh nhân mà củng ko tha hả anh công an dâm đãng...

Trung : haha giỡn đấy... thôi trễ rồi, Hoàng nghỉ ngơi đi..

Tôi : còn Trung thì sao...

Trung : Trung nằm sàn ngủ củng đc..

Tôi : thôi dưới đó lạnh lắm, lên đây nằm với Hoàng đi..

Trung : thôi, ng Trung hôi hám chưa tắm, với ngủ chung mắc công lại hiếp dâm người bệnh nữa thì khổ...

Tôi : Hoàng có chê hôi đâu mà sợ, giờ ko lên đúng ko..

Trung : thôi, Trung ngủ dưới đây đc rồi..

Tôi : đi về...

Trung : thôi mà...

Nói xong Trung củng lặng lẽ leo lên giường mà nằm cạnh tôi...

Nằm bên cạnh mà Trung chẳng dám ôm hôn gì cả, mà cứ nhìn chăm chăm lấy tôi, chẳng giống như mọi khi, tôi hỏi : bộ lạ lắm sao mà nhìn miết vậy..

Trung : ko có, thấy xót thôi...

Nói xong Trung đưa tay sờ lên vết thương vừa mới khâu trên trán, sau đó lại vuốt nhẹ lên má tôi cái...

Tôi : xót lắm hả...

Trung : uhm...

Tôi : vậy cho chịch cái đi...

Trung : chỉ cần Hoàng muốn thì lúc nào mà ko đc, bì đặt xin xỏ...

Tôi : haha ham muốn lắm mà bì đặt nằm im ru ra đó, ôm lại mau..

Trung : thôi, người hôi rình đấy..

Trung vừa dứt lời, thì tôi kéo cái mền tôi đang đắp phủ lên người Trung, xong tôi kéo tay Trung qua ôm lây mình, rồi nói : dù Trung có ra sao, Hoàng củng ko có chê đâu, hiểu chưa...

Nghe tôi nói vậy thì Trung ôm tôi chặt hơn, xong đặt lên môi tôi 1 nụ hôn, rồi cái lưỡi ướt át của Trung từ từ tách đôi bờ môi của tôi ra mà chui sâu vào trong khoang miệng...

Cả 2 có 1 màn cháo lưỡi đầy ngọt ngào và ấm nóng hơn bao giờ hết...

Bên dưới tay tôi lần mò gỡ bỏ cút củng như khóa quần của Trung ra.. xong tôi xoa nhẹ cặc quần bên ngoài lớp quần lót đen mỏng...

Vì Trung thường phải tập luyện thường xuyên ở môi trường nắng nóng, nên mồ hôi tiết ra nhiều hơn người bình thường, để tránh việc ẩm mốc hay bị hâm háng nên thường quần lót của Trung đều là loại thấm hút tốt và khá mỏng, nó mỏng đến mức chỉ cần thấm chút nước là có thể nhìn xuyên thấu luôn đấy, mà nhiều khi Trung củng như 1 số đứa khác còn ko thèm mặc quần lót khi đi tập luyện để tránh mồ hôi làm hâm háng này nọ....

Quay lại vấn đề chính, thì con cặc Trung lúc này bắt đầu cương lên, nó độn 1 cục khá to...

Sờ nắn cặc Trung bên ngoài lớp quần lót đã đời thì tôi móc con cặc đang cứng ngắt của Trung ra bên ngoài mà sục, tôi dùng ngón tay của mình vuốt quanh đầu khấc rồi se se lổ tiểu của Trung 1 cách nhẹ nhàng, làm dịch nhờn nơi miệng lổ tiết ra khá nhiều, xong tôi nói : lại nói ko nứng nữa đi, chảy nước tùm lum hết rồi đây này...

Trung củng ko chịu thua, luồn tay vào trong quần tôi mà bóp lấy con cặc đang cứng ngắt của tôi mà nói : chứ làm như ai kia hiền lắm vậy đấy, Trung ít ra còn bị Hoàng sục mới nứng, còn Hoàng chưa làm gì mà đã nứng ra thế này, thì ai dâm hơn ai đây ta.. haha

Tôi : dâm vậy mới trị đc máy thằng công an dâm đãng như Trung đấy... haha

Trung : này thì dâm đãng nà...

Vừa nói Trung vừa sục cặc tôi 1 cách thô bạo...

Tôi la làng lên : bớ người ta có người hiếp dâm bệnh nhân...bớ...

Chưa kịp nói xong thì Trung đã vội bịt miệng tôi lại nói : nè nè chơi la làng vậy, có ai vào là đội quần thiệt nha...

Tôi : muốn ko la thì phải nghe lời Hoàng...

Trung : rồi rồi nghe lời... muốn gì nói đi...

Tôi : bú cặc cho Hoàng đi...

Trung : tưởng gì...

Chưa để tôi đáp trả Trung đã khom người kéo cái quần tôi xuống 1 chút, để con cặc tôi đc giải phóng ra bên ngoài, sau đó Trung bắt đầu rê cái dọc theo thân cặc tôi, rồi tới đầu khấc, dùng cái lưỡi ngoáy sâu vào lổ tiểu cho dịch nhờn trong lổ tiết ra rồi liếm sạch...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro