2
- " Trong lòng ta, huynh là thần
Vị thần duy nhất
Vị thần đích thực ".
Hoa Thành.
- " Ta muốn bảo hộ hắn
Ta muốn an ủi hắn
Ta muốn cho hắn biết ta thích hắn"
Hoa Thành.
- " Tử trận vì ngài
Là vinh quang chí cao vô thượng của ta "
Hoa Thành.
-" Tận mắt nhìn thấy người mà mình yêu bị lăng nhục, còn mình thì lại hoàn toàn bất lực. Ngươi hiểu được rằng ngươi chẳng là cái thá gì. Cũng chẳng làm được gì cả. Đó mới là chuyện đau đớn nhất trên đời này. "
Hoa Thành.
- " Nếu như giấc mộng của huynh, là cứu vớt chúng sinh
Vậy giấc mộng của ta, lại chỉ có duy nhất một người là huynh."
Hoa Thành.
- " Điện hạ! Phong quang vô hạn là ngươi, rơi xuống hồng trần cũng là ngươi
Quang trọng là "ngươi", chứ không phải "ngươi như thế nào"."
Hoa Thành.
-" Điện hạ! Người như vậy, thật sự là muốn lấy mạng ta rồi !"
Hoa Thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro