Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thời niên thiếu không thể quay lại ấy - Đồng Hoa

 "Em là em, độc nhất vô nhị, không cần phải so sánh với bất kì ai khác."

"Có những quãng thời gian, khi đã qua đi rồi, mới nhận ra rằng nó mãi mãi khắc sâu trong hồi ức."

"Trên thế giới có rất nhiều cảm giác tồi tệ, nhưng cô đơn là cảm giác khủng khiếp nhất."

"Trái tim của người con gái giống như một bông hoa, sẽ nở vì người mình yêu và cũng sẽ tàn lụi vì người mình yêu."

"Năm tháng như dòng nước chảy, hóa ra có ý này, dòng nước mới chảy vào, dòng nước cũ sẽ chảy đi, muốn giữ lại cũng không thể được."

"Trong lòng tôi rất buồn, nhưng không thể khóc được, sự đau buồn của tôi khắc sâu trong trái tim, nơi nước mắt không thể trào ra."

"Cô gái xinh đẹp làm người ta yêu thích, cô gái mạnh mẽ khiến người ta tôn trọng, còn cô gái vừa xinh đẹp và mạnh mẽ, cô ấy sẽ chiến thắng tất cả".

"Lời hứa giữa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu thực chất là bi thương. Vĩnh viễn, có dùng cả năm tháng trưởng thành cũng không thể nào thực hiện được. Đó là bi ai."

"Cuộc sống hiện tại quá khô cằn, chỉ có những giấc mơ do những cuốn tiểu thuyết cảm dệt nên mới có thể thêm chút màu sắc cho cuộc sống khô cằn này."

"Không thích ai tốt biết bao, thích rồi có nghĩa là phải giao trái tim mình vào tay kẻ khác, để người ta nắm giữ và điều khiển niềm vui, nỗi buồn của mình, đấy chẳng phải việc gì tốt đẹp cả."

"Nhiều năm qua, tôi luôn học tập 1 việc, chính là không quay đầu lại, chỉ vì bản thân chưa từng làm chuyện gì phải hối hận, không hối hận vì những chuyện mình đã làm."

"Thế giới rộng lớn như thế, vậy mà em lại gặp anh. Thế giới nhỏ bé như thế, vậy mà em lại đánh mất anh. Thế giới rộng lớn là thế, nhưng em không thể quên được anh. Thế giới nhỏ bé là thế, sao em không thể gặp lại anh."

"Vết thương đau đớn nhất thế gian chính là vết thương không đổ máu, không có thuốc hay, cũng không thể chữa khỏi, cho dù bình phục, cũng như ánh trăng trên mặt nước, nhìn thì thật tròn vẹn, yên bình, nhưng mỗi khi gió thổi qua, nó sẽ dễ dàng lộ ra vết rách, âm thầm đau đớn."

 "Thời gian trôi qua, năm tháng già đi, sự tương ngộ thành tâm sẽ phân ly, lời hẹn thề đẹp đẽ cũng sẽ thay đổi, trên thế giới này có quá nhiều sự khiếm khuyết và nuối tiếc, nhưng em nhớ, mãi mãi nhớ rằng, anh đã từng rất yêu em."

"Vì đang sống trong thời niên thiếu, nên luôn cảm thấy thời gian phía trước còn rất dài, nghĩ rằng tất cả mọi thứ đều có thể nhìn lại một lần nữa, nhưng lại không biết thời gian như một dòng sông, chỉ có thể chảy về phía trước, mà chưa bao giờ chảy ngược về phía sau."

"Tình yêu thuở thanh xuân, tại sao lại đơn thuần mà ngu ngốc, chân thành mà sâu sắc như thế? Tại sao khi chúng ta còn chưa hiểu về tình yêu, lại yêu như không có gì phải giữ lại, còn khi chúng ta đã hiểu phải yêu như thế nào rồi, thì đã không còn dễ dàng cho đi nữa?"

"Chị em: chính là hôm nay ầm ĩ, ngày mai lại cười, gần thì thấy phiền, xa thì thấy nhớ, không gặp thì thắc thỏm lo âu, khi gặp lại chán ghét, bản thân có thể bắt nạt, nhưng người khác thì không thể bắt nạt."

"Thời gian là khoảnh khắc, rất ngắn ngủi, vì vậy, tình yêu và sự ấm áp, luôn hết sức vội vàng, chưa kịp quý trọng, đảo mắt đã qua đời. Thời gian lại là vĩnh hằng, dài dòng, vì thế, tình yêu và sự ấm áp, luôn khắc sâu trong đáy lòng, suốt đời suốt kiếp, không thể quên."

"Khi một người con trai yêu một người con gái, sẽ cảm thấy cô ấy vừa nhỏ bé, yếu đuối vừa đáng thương, cần quan tâm đến mọi chuyện của cô ấy, khi không yêu một người con gái, liền cảm thấy cô ấy vừa thông minh vừa kiên cường, vốn không cần sự quan tâm của mình."

"Vết thương đau đớn nhất trên thế gian là vết thương không rỉ máu, không có thuốc hay cũng không bao giờ chữa được, cho dù có bình phục cũng giống như bóng trăng trên mặt nước, nhìn thì tưởng yên bình, nhưng mỗi khi gió thổi qua, sẽ bị nhăn theo cùng những vết nứt nhỏ, âm thầm đau đớn."

"Nếu bạn đang sống trong những năm tháng thanh xuân thì hãy đối xử nhẹ nhàng với những người bạn gặp, không phải vì họ làm bạn cảm kích, mà chỉ vì nhiều năm sau, khi bạn bỗng quay đầu lại, trong sự hối hận của tuổi thanh xuân sẽ ít đi một chút."

 "Trong truyền thuyết, nếu cá chép muốn hóa rồng, thì phải rút đi toàn bộ vẩy cá trên người mình, chặt đứt vây cá, mới có thể hóa thành rồng, trong truyền thuyết, con chim phải tự đốt cháy mình, trải qua cơn đau thiêu đốt của ngọn lửa, mới có thể hóa thành phượng hoàng. Chẳng lẽ thanh xuân tất yếu phải trải qua ngu muội đau khổ, mới có thể đạt được sự khôn ngoan trưởng thành?"

"Tình bạn của những người phụ nữ hay nữ sinh cũng đều rất phức tạp. Tình bạn của con trai có thể ví như chơi đá bóng, những giới hạn và quy tắc họ điều hiểu rõ trong lòng, hợp tác và cạnh tranh rõ ràng, tranh đấu hò hét, mồ hôi hoà quyện, tình bạn của con gái có thể ví như nấu thức ăn, không có hình thái, không có quy củ, chua cay mặn ngọt, đều có thể có trong món ăn, có thể chế biến phức tạp cũng có thể chế biến qua loa, nhưng không ai biết bên trong kết quả đó thật sự chứa những gì".

"Trưởng thành giống như tham gia một cuộc thi chạy. Nhìn thấy người ta chạy nhanh hơn mình cũng không chắc sẽ sốt ruột bi thương, chỉ đến khi mình càng ngày càng cách xa người dẫn đầu, mới có thể sốt ruột bi thương. Có lẽ tôi sẽ không nhớ rõ người chạy phía sau tôi là ai, nhưng tôi vĩnh viễn nhớ rõ người chạy phía trước tôi. Thời gian như ngọn lửa cháy mãnh liệt rốt cuộc cũng rèn luyện nên sự trưởng thành. Trên ngã tư đường, có lẽ các bạn sẽ vẫy vẫy tay, có lẽ ngay cả một cái vẫy tay các bạn cũng không làm, cứ như vậy đều tự bước đi về những hướng khác nhau, bạn thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng trận đấu rốt cuộc cũng chấm dứt, nhưng bạn lại không biết rằng mình đã bắt đầu đứng trên một con đường khác, một trận đấu mới lại bắt đầu rồi".

"Hâm mộ là một chuyện rất huyền diệu, nếu tình cảm đó cứ tiếp tục nhen nhóm về phía trước, nó có thể biến thành khâm phục, coi người ấy là tấm gương sáng, nếu tình cảm đó lùi dần về phía sau, nó có thể biến thành ghen ghét, coi người ấy là kẻ địch, tuy nhiên, không có ai là một thiên thần hoàn hảo, cũng không có ai hoàn toàn là ác quỷ, chính vì vậy, hâm mộ biến thành đố kỵ, thành ghen ghét, làm cho người ta giãy giụa giữa phía trước và phía sau."

"Khi ánh mắt chúng ta không còn phân rõ đen trắng như hồi bé, thế giới trước mắt chúng ta cũng bắt đầu không rõ đen trắng nữa. Chân thành, lạnh lùng, dối trá, lương thiện, khen ngời, hay xúc phạm đều mơ hồ, trắng và đen hỗn hợp, quan hệ với những người bạn bắt đầu phức tạp, không còn đơn giản chỉ là bạn tốt với tôi, bạn không tốt với tôi. Một chân chúng ta ở trong khuôn phép tốt xấu tuỳ tâm như Lâm Đại Ngọc, một chân khác cũng đã ở nơi khôn khéo như Tiết Bảo Thoa. Chúng ta đã ý thức được chung sống giữa con người với nhau cũng là một môn học, nhưng, chúng ta còn chưa hiểu đó thật ra là một môn còn khó hơn, chứa nhiều học vấn sâu xa hơn so với thi đại học."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro