Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[AllThần] Sau khi biến thành rồng nhỏ mọi người đua nhau tranh sủng

[AllThần] Sau khi biến thành rồng nhỏ mọi người đua nhau tranh sủng

Buổi sáng yên tĩnh của Tập Yêu Ti bị tiếng thét chói tai của Bạch Cửu phá vỡ.

Triệu Viễn Chu vốn đang không để ý trừng hai mắt, nhấc chân liền thoáng cái hiện tới bên cạnh Bạch Cửu, hắn nhìn chỗ ở của Trác Dực Thần trước mặt, nghi hoặc nhướng mày, "Thỏ trắng nhỏ, ngươi ở trước cửa phòng của Tiểu Trác đại nhân làm gì?"

"Không còn thấy Tiểu Trác đại nhân nữa rồi!" Bạch Cửu hoảng hốt nắm lấy cái chuông trên đầu mình, tay kia run rẩy chỉ vào căn phòng đang mở cửa, "Không thấy Tiểu Trác của ta đâu cả, trong phòng chỉ có một cục bột nhỏ!"

"Hả?" Triệu Viễn Chu cảm thấy hứng thú nghiêng đầu nhìn, cười rảo bước tiến vào trong phòng,"Ta muốn nhìn xem rốt cuộc là cục gì."

Vừa dứt lời, hắn quay đầu nhìn về phía giường, quả thật không có Tiểu Trác đại nhân cao ngất tuấn mỹ, mà là ngồi một đứa nhỏ tinh xảo đáng yêu, giống như cục bột nếp nhỏ.

Triệu Viễn Chu rũ mắt cười một tiếng liền đi về phía trước, Bạch Cửu run rẩy trốn ở phía sau hắn, mới vừa đi tới bên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết của đứa nhỏ kia liền nhăn nhó, luống cuống lên ôm Vân Quang Kiếm cao hơn mình nửa người.

Triệu Viễn Chu khom lưng cúi người, híp mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt này. Làn da càng trắng nõn, một đôi mắt xanh sáng hơn cả bảo thạch vừa to vừa tròn, lông mi đen nhánh bởi vì chủ nhân hoảng hốt mà khẽ run lên, dưới cái mũi nhỏ nhắn đáng yêu là cái miệng nhỏ nhắn hồng nhạt no đủ.

Hơn nữa, trên trán của y lại mọc thêm hai chiếc sừng nhỏ, thoạt nhìn có vẻ rất mềm mại.

"Trời ạ, sao đứa bé này lại ở trong phòng Tiểu Trác ca của ta!" Bạch Cửu tò mò nhìn thoáng qua, nhất thời suy sụp ôm lấy đầu, "A a a, chả lẹ Tiểu Trác ca sinh con sao."

Người trên giường tức giận nhắm mắt lại, rồi lại hung hăng mở ra, bất đắc dĩ vỗ Bạch Cửu một cái, "Tiểu Cửu, không được nói bậy."

Giọng sữa không hề có tính uy hiếp, rồng nhỏ sửng sốt vội vàng ngậm miệng.

"A?" Bạch Cửu ngây ngẩn cả người," Triệu Viễn Chu, đứa bé này nói chuyện giống như Tiểu Trác ca, xong rồi, thật sự là con ruột!"

"Tiểu Trác đại nhân làm sao vậy! "Anh Lỗi lắc đầu chạy vào, vọt tới trước giường mới bắt đầu phanh gấp. Triệu Viễn Chu vội vàng đưa tay ngăn cản, nhưng rồng nhỏ trên giường vẫn bị bụng Anh Lỗi đụng vào, lạch cạch ngã vào trong chăn, Vân Quang Kiếm cũng rơi sang một bên.

Triệu Viễn Chu nhanh tay lẹ mắt vớt rồng nhỏ ra, một đôi bàn tay to thuận thế sờ lên cái bụng mềm mại và khuôn mặt mềm mại của rồng nhỏ, "Tiểu Trác đại nhân, là ngươi sao?"

Đáng tiếc bàn tay nhỏ bé mềm mại này của y căn bản không đánh đau đại yêu da dày thịt mỡ, lúc trừng người lại càng không hề có lực uy hiếp, tiếng trách cứ này như là vừa ngọt vừa mềm, Bạch Cửu đáng yêu lại bắt đầu nâng mặt thét chói tai, rất nhanh liền bị Anh Lỗi bịt miệng lại.

"Tiểu Trác đại nhân, không nghĩ tới ngươi khi còn bé lại đáng yêu như vậy." Tay Anh Lỗi cũng rục rịch, vừa muốn chạm vào liền bị Bạch Cửu hung hăng đẩy ra, giúp hắn xoa đầu rồng nhỏ một cái,"A a thật tốt quá, tiểu Trác ca không có bị làm bẩn! Trời ạ, tiểu Trác ca lúc còn bé cũng quá đáng yêu! Tiểu Trác ca, huynh có thể gọi ta là Tiểu Cửu ca!"

Trác Dực Thần quả thực nhức đầu, ngoài ý muốn xuất hiện chuyện kỳ lạ như vậy đã rất phiền lòng, mấy người này còn không đứng đắn. Nhất là đứa nhỏ Tiểu Cửu này, một mực nói cái gì mà sinh con......

"Tiểu Cửu, ta không thể sinh." Trác Dực Thần thở dài, chân thành giáo dục đệ đệ, vẻ mặt nghiêm túc.

"Đại yêu huyết mạch thượng cổ cũng không thể sao?" Bạch Cửu mê mang nháy mắt mấy cái, nhìn chằm chằm rừng nhỏ trên đầu y,"Có phải yêu lực càng cường đại, là có thể sinh hay không?"

"Oa, tâm tư thỏ trắng nhỏ thật đúng là không đơn thuần ha." Triệu Viễn Chu bày ra một bộ dáng kinh ngạc, thấy cục cưng Trác Dực Thần đen mặt, thật sự không nhịn được vươn ngón tay búng một cái sừng rồng nhỏ trên trán cậu.

Sừng rồng lệch một chút lại lắc trở về,y nhìn mấy người đang si mê đến không chớp mắt, Trác Dực Thần lại ưm một tiếng, từ đầu đến chân đều nổi lên ửng hồng. Vốn là cục sữa trắng như tuyết, lần này phảng phất cả người đều biến thành màu của sừng rồng kia, trong ngoài ngoài đều hồng.

Nhìn Anh Lỗi và Bạch Cửu sắp chảy nước miếng, Triệu Viễn Chu đen mặt xoa xoa ngón tay, tiến lên một bước chắn trước mặt Trác Dực Thần.

Trác Dực Thần vô tâm quản bọn họ đấu mắt, giơ tay nắm lấy tay áo Triệu Viễn Chu dùng sức kéo kéo, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn hắn, "Triệu Viễn Chu, ta đây rốt cuộc là làm sao vậy, vừa tỉnh lại đã như vậy, cảm giác yêu lực linh lực trong cơ thể cũng rất ít."

"Ừ, có thể là bởi vì, ngươi đã thành yêu, nên biến thành là nhóc con đi." Triệu Viễn Chu ngược lại giọng điệu bình tĩnh, đặt mông ngồi xuống ôm nhóc con đặt lên đùi,"Không sao, sẽ khôi phục bình thường thôi."

"Triệu Viễn Chu! Ngươi buông Tiểu Trác ra!" Bạch Cửu trầm mặt kéo tay Triệu Viễn Chu, một cước đạp vào khung giường, thân thể dùng sức đến ngửa ra sau cũng không mảy may kéo nổi dù chỉ một, chỉ có thể bất lực hét một tiếng.

Anh Lỗi nhìn rồng nhỏ hình như bị chọc cười, cười đến lộ ra răng sữa như, hắn vội vàng dạo qua một vòng, sau khi nhìn thấy cục lông màu nâu vàng buộc trên tóc mình, vội vàng nhét vào trong tay Trác Dực Thần, "Tiểu Long, đệ có chơi bóng hay không a, ca ca có rất nhiều nha."

Trác Dực Thần hoàn toàn ngây dại.

Y chỉ là thân thể biến nhỏ, nhiều nhất là thói quen thường ngày có chút thay đổi, nhưng thần trí cũng không có biến thành trẻ nhỏ, những người này đều trơe nên to gan lớn mật, không chút cố kỵ.

Văn Tiêu và Bùi Tư Tịnh cũng bước nhanh tới, cuối cùng ngây ngẩn cả người. Thần nữ đại nhân từ trước đến nay thông minh nhìn một chút lại nhéo nhéo, liền hưng phấn trừng to mắt, "Tiểu Trác, sao con lại nhỏ đi rồi?!"

Ánh mắt Bùi Tư Tịnh so với ngày thường càng thêm nóng rực, "Đây đúng là chuyện lạ."

"Mọi người..." Trác Dực Thần bất đắc dĩ đến không biết đánh giá thế nào, không nghĩ tới Văn Tiêu cũng sáng mắt nhìn chằm chằm chính mình, y có chút khẩn trương lắc lắc thân thể, "Ta gánh vác trọng trách bắt yêu, lại biến thành như vậy, thật sự là --"

"Triệu Viễn Chu! Ngươi làm cái gì!" Trác Dực Thần nói được một nửa, đột nhiên nhận ra xúc cảm trên mông, lập tức xoay người giận dữ trừng Triệu Viễn Chu. Thấy hắn còn ra vẻ thần thái vô tội, khiến rồng nhỏ tức giận đến trực tiếp đứng lên, ở trên đùi hắn đạp mạnh mấy phát liền nhảy xuống giường.

Mấy người nhìn thấy là hết hồn hết vía, tất cả đều vươn cánh tay ra đón, Trác Dực Thần cũng không phân rõ mình bị mấy cái tay ôm lấy. Khi tầm mắt xoay chuyển ổn định, y đã đứng trên mặt đất.

Triệu Viễn Chu thu hồi bàn tay tà ác, thần sắc tự nhiên rời giường, lại muốn ôm người trên mặt đất. Trác Dực Thần vội vàng tránh hắn, trực tiếp chui vào trong lòng Anh Lỗi cách đó gần nhất mà còn đang ngồi xổm trên mặt đất, Triệu Viễn Chu tức giận đến mức vừa cười lạnh vừa nghiến răng nghiến lợi phất tay áo, Anh Lỗi mừng rỡ vừa cười ngây ngô vừa gắt gao ôm rồng nhỏ đứng lên.

Văn Tiêu có chút tiếc nuối rụt chân về, lập tức tiến lên nâng mặt Trác Dực Thần, sau đó hung hăng chà đạp một phen, thoải mái đến nhắm mắt than thở, "A, thật mềm."

"Ai nha, mọi người tôn kính Tiểu Trác ca một chút!" Bạch Cửu gấp đến độ giậm chân, nghĩ bọn họ đều xoa bóp, mình không ra tay càng chịu thiệt, liền xoa theo hai cái. Chỉ là lá gan cậu nhỏ, chỉ là dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào.

Trác Dực Thần đã sắp chết lặng đều đang muốn nói với cậu một tiếng cám ơn, cảm ơn cậu còn có tính người.

"Được rồi, Tiểu Trác đại nhân, đã biến thành trẻ nhỏ rồi thì không được nhíu mày." Triệu Viễn Chu vươn ngón trỏ chọc má rồng nhỏ, sau khi rút tay về lại còn để lại một dấu vết mờ nhạt, hắn cảm thấy mới lạ lại chọc một cái, "Chuyện Tập Yêu Ty ngươi không cần lo lắng, có đại yêu ta ở đây, ta nghĩ không có vấn đề khó khăn gì cần phiền ngươi nữa. Về phần vấn đề khác, ví dụ như, nếu ngươi lo lắng không biết tự chăm sóc mình, ta có thể nuôi ngươi nha, Tiểu Trác."

Vở kịch nhỏ

Tiểu Trác: Việc chăm sóc bản thân ta cảm thấy mình có thể tự làm

Mọi người: Không không, con/huynh/ngươi không thể

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro