Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

đoản 2 : mong kiếp sau không gặp lại

( phần cuối nên hơi dài )
#2
Đêm động phòng chàng nắm lấy tay ta , dịu dàng nói :

" Ta là vương gia , người thù hận ta , muốn giết ta nhiều vô số kể , một mình ta thì không thể chống lại hết được , ta hy vọng lúc đó nàng có thể cùng ta ngăn chặn những điều đó "

" Được , thiếp hứa với chàng "

Ta của năm ấy vẫn chỉ là một tiểu cô nương mười bốn tuổi không hơn không kém , vẫn ảo tưởng về chuyện tình đẹp giữa ta và chàng , vẫn ngây thơ tin chàng .

Chàng bảo muốn lấy được cây đàn cổ của Hoa Am - nhạc công giỏi nhất kinh thành bấy giờ , được , ta lấy cho chàng . Ta không ngờ được trên cây đàn lại tẩm độc để đề phòng bị lấy cắp , cuối cùng ta may mắn giữ được mạng nhưng đôi tay này vĩnh viễn không thể chơi đàn được nữa .

Chàng bị thích khách ám sát ngay giữa yến tiệc , ta thay chàng chặn một nhát đao xuyên tim , vì thanh đao có tẩm độc nên ta phải chịu đựng bị độc dày vò suốt bảy ngày bảy đêm .

Chàng ra chiến trường bị kẻ địch chém mù một mắt , thái y bảo con mắt đó của chàng sẽ không nhìn được nữa , phải thay mắt mới mà mắt của ta là phù hợp nhất , được , ta cho chàng .

Rồi một ngày ta nghe mọi người trong thành , kể cả nha hoàn trong phủ cũng đều bàn tán về chuyện chàng có tình ý với ngũ tiểu thư Bạch gia , ngày ngày đều mang lễ vật quý hiếm đến phủ tặng , sớm tối đều ở bên ngũ tiểu thư , chỉ cần Bạch ngũ tiểu thư đó nhìn thứ gì lâu chàng đều sai người mua mang đến phủ cho nàng ta .

Mọi người ai cũng nói chàng và ngũ tiểu thư Bạch gia kia mới thật sự là tiên đồng ngọc nữ , là trời sinh một cặp .

A Phỉ - nha hoàn thân cận của ta vừa kể cho ta nghe vừa tức giận bảo :

" Cái gì mà trời sinh , cái gì mà tiên đồng ngọc nữ , rõ ràng phải vương phi mới phải ! Người và vương gia tình tình ý ý như vậy mà bọn họ không nhìn thấy còn cố tình đặt điều ! "

Ta buồn chán nhấp một ngụm trà " miệng lưỡi người ta ngươi có thể quản được sao . Thanh giả tự thanh , huống chi cũng chỉ là một lời đồn bậy . Hoàng thượng chưa lo mà thái giám đã vội "

" Nhưng... nhưng bọn họ còn dám nói vương gia và ngũ tiểu thư Bạch gia đó căn bản là đã sớm có tình ý với nhau từ trước rồi , là do lão gia đã dùng điều gì đó để vương gia phải lấy vương phi , rõ ràng là một đôi uyên ương lại bị kẻ xấu chia rẽ.... " A Phỉ càng nói đến cuối giọng càng nhỏ dần .

" Chàng là người thế nào , bản thân ta hiểu rõ nhất , không cần thiết phải để ý người khác nghĩ thế nào về chúng ta cả . Còn về tiểu thư Bạch gia đó , chắc là nhầm thôi , chàng dạo này có lẽ có chính vụ cần nhờ tới Bạch gia " tuy chỉ là lời nói để an ủi nha đầu A Phỉ nhưng bản thân ta lại thấy những lời này vẫn là dành cho mình .

Rồi cuối cùng những lời đồn đại đó lại thành sự thật , chàng nạp Bạch Thiên Lam - ngũ tiểu thư của Bạch gia đó về làm trắc phi .

Đêm động phòng chàng không đến phòng của Bạch Thiên Lam mà lại đến phòng của ta , chàng ôm ta từ sau lưng , nhẹ nhàng nói với ta :

" Nàng đừng giận , ta nạp nàng ta làm trắc phi cũng chỉ là do có đại sự cần đến . Nàng yên tâm , sau khi xong chuyện ta sẽ lập tức hưu nàng ta , sẽ không để nàng chịu ủy khuất lâu . Dù gì nàng ta cũng chỉ là một trắc phi nhỏ nhoi nên sẽ không làm gì được nàng đâu "

Mặc dù trong lòng ta vẫn còn hoài nghi nhưng vẫn gật đầu " Ừm , thiếp tin chàng "

Bạch Thiên Lam sau khi vào phủ vẫn thường xuyên đến thỉnh an ta , kể vài câu chuyện của nàng ta khi vẫn còn ở nhà .

Ban đầu ta vẫn còn e dè , cẩn thận với nàng ta vì ta sợ nếu lộ ra điều gì không tốt về vương phủ sẽ làm hỏng đại sự của chàng , nhưng lâu dần ta cảm thấy nàng ta có vẻ thực sự tốt nên hành động đó cũng phai nhạt dần .
__________________

Phụ thân ta bị một triều thần dâng tấu sớ tố người nhận hối lộ của một số quan lại , nghiêm trọng hơn nữa triều thần đó còn dâng thêm bằng chứng tố người cấu kết với Yên quốc , có ý định làm phản .

Bản thân ta hiểu rõ phụ thân là người thế nào , người vốn là quan thanh liêm , xưa nay chưa nhận của ai một đồng nào . Người thà hi sinh tính mạng của cả Dung gia còn hơn làm chuyện hại nước hại dân , đại nghịch bất đạo này .

Ta bận rộn cầu khắp nơi để cứu người nên không để tâm chuyện trong phủ , cũng chẳng nghe được việc A Phỉ nói với ta Bạch Thiên Lam kia đã hoài thai .

Vận dụng tất cả mối quan hệ của bản thân cũng vô dụng , ta đành quay sang cầu chàng , chàng là vương gia quyền lực lớn như vậy cho dù không thể giữ được chức quan thì ít nhất cũng giữ được tính mạng của người .

" Lãnh Hàn , chàng giúp thiếp được không ? Chỉ lần này thôi , chàng có thể cứu phụ thân thiếp được không ? Phu quân , thiếp xin người ! " ta quỳ xuống , đập mạnh đầu xuống đất , máu chảy dọc xuống mặt , tay ta nắm chặt lấy vạt áo chàng không buông .

Mặt chàng đầy vẻ khó xử , đỡ ta dậy rồi bất đắc dĩ nói :

" Quốc có quốc pháp , gia có gia quy . Ta không thể vì việc tư mà ảnh hưởng đến việc công được , huống hồ phụ thân nàng đã phạm phải trọng tội muốn cứu cũng khó . Nàng hãy về đi , nếu có thể ta sẽ cố gắng hết sức "

" Nhưng phụ thân thiếp khô... " - " Nàng mau về đi ! Chuyện này bản vương sẽ cố ! " chàng tức giận đến nỗi thay đổi cách xưng hô với ta , phẩy tay dặn A Phỉ gọi đại phu băng bó cho ta rồi bỏ đi mất .

Tâm trạng nặng nề , ta thất thiểu trở về , vừa đi vừa nghĩ thêm cách cứu phụ thân . Chợt ta nghĩ đến Bạch Thiên Lam , nàng ta có năng lực để rời khỏi đây thì chắc có thể cứu được phụ thân , huống hồ nàng ta bảo xem mình như tỷ muội trong nhà nên có lẽ sẽ không từ chối .

Ta vội vàng cùng A Phỉ đang trên đường đến phòng của nàng ta thì nghe được hai nha đầu nói chuyện .

" Phương Phương tỷ tỷ , tỷ nói xem , vương gia đúng là rất yêu chiều trắc phi nha . Đêm nào cũng đến phòng của trắc phi , trắc phi bảo muốn gì vương gia đều làm theo ý muốn , vài hôm trước còn ban cho trắc phi một cây đàn cổ của nhạc công Hoa Am , quả thật là yêu thương đến tận xương tủy "

Nha đầu tên Phương Phương vẻ mặt kiêu ngạo hất cằm lên " Tất nhiên là thế rồi , vương gia và trắc phi là tâm đầu ý hợp , vương gia rõ ràng đã muốn cưới người làm vương phi lâu lắm rồi , nếu không phải vị Dung vương phi kia còn hữu dụng với vương gia thì chắc chắn đã sớm bị phế để chủ tử ta lên rồi "

Nha đầu còn lại thấy thế liền cười lấy lòng " Phương Phương tỷ tỷ nói sai rồi , Dung thừa tướng đã sớm bị vương gia vắt kiệt hết tác dụng , sắp chết đến nơi rồi . Còn Dung vương phi đã sớm không còn hữu dụng , chắn chắc sẽ bị phế sớm thôi . Nhưng mà nàng ta có ra sao đi nữa muội cũng chưa từng xem nàng ta là vương phi , trong lòng muội chỉ có duy nhất Bạch vương phi thôi "

Ta như bị dội một gáo nước lạnh vào người .

Cây đàn cổ mà chàng ban cho nàng ta , là ta hao tâm tổn sức , hi sinh đi đôi bàn tay của mình để lấy về .

Nếu không phải ta là nữ nhi của thừa tướng , chàng cũng sẽ không lấy ta .

Nếu không phải tại ta , thì chàng có thể lấy Bạch Thiên Lam , nữ nhân mình thật sự yêu thương về làm chính phi

Ta càng nghĩ càng đau lòng , trái tim rỉ máu , A Phỉ tức giận định xông lên nói thì ta ngăn lại rồi trở về phòng mình , từng bước chân trở nên nặng nề hơn .

Trong phòng , chàng khoác một lớp y phục mỏng , cười dịu dàng với ta , chàng tiến đến bế ta lên giường , rồi thổi tắt nến bên cạnh , cả căn phòng chìm trong bóng tối .

Chàng nhẹ nhàng gỡ từng lớp y phục ta ra , hôn nhẹ ta , ta đẩy ra , định chất vấn chàng về lời của nha đầu kia ' Đêm nào cũng đến phòng của trắc phi ' . Khoan đã , đêm nào cũng ?

Rõ ràng chàng hôm nào cũng đến phòng của ta , làm sao có thể . Chẳng lẽ....

Ta hoảng hốt vội chạy ra , lớn tiếng gọi nha đầu bên ngoài . Một nha đầu lạ mặt tiến vào , trên tay còn cầm theo nến , ánh sáng của cây nên hắt vào làm ta nhìn rõ khuôn mặt nam nhân bên cạnh .

Là một nam nhân lạ mặt ! Khuôn mặt dâm tà của hắn nhìn ta bỗng chốc chở nên hoảng hốt . Nha đầu cạnh cửa cũng nhìn rõ mặt nam nhân , hét toáng lên , tiếng lớn đến nỗi khiến các nha đầu , ma ma chạy đến .

Khung cảnh bọn họ nhìn thấy bây giờ là vương phi cùng một nam nhân lạ mặt trên giường , y phục xộc xệch , tóc tai rối bời .

Một ma ma chạy đi mất , các nha đầu xì xào với nhau , lúc đó chỉ duy nhất A Phỉ chạy đến cởi áo ngoài của mình khoác cho ta .

Các nha đầu bỗng im lặng rồi dạt ra hai bên , cung kính hành lễ . Chàng cùng Bạch Thiên Lam bước vào , ánh mắt lạnh lùng cùng khinh bỉ nhìn ta .

Tiếng hắn âm u nói :

" Dung Tịnh Nhã vương phi thông dâm với thị vệ , dâm đãng phóng túng , làm mất mặt vương phủ tội không thể tha thứ , nay bản vương quyết định hưu . Nể tình ngươi trước đã từng làm nhiều việc cho bản vương , bản vương nhân từ không giết ngươi , từ giờ không được rời khỏi đây nửa bước , tránh làm bẩn mắt ta cùng Lam nhi "

Ta hiểu ra mọi chuyện , chỉ cười lạnh .

Nói xong , hắn kéo tay Bạch Thiên Lam rời đi , trước khi đi nàng ta quay đầu lại nhìn ta nở nụ cười đắc thắng .
________________

Vài hôm sau ta nghe tin hắn phong Bạch Thiên Lam làm vương phi , trước ngày phụ thân ta bị chém đầu .

Tối đó , ta cùng A Phỉ lén ra khỏi vương phủ , đến nhà lao thăm phụ thân .

Phụ thân thấy ta chỉ đau khổ cười , nói phụ thân sai rồi , thật sự đã sai rồi . Nếu người không để ta gả vào vương phủ thì toàn Dung gia lớn bé đã không phải chết , người không phải bị lợi dụng , ta cũng không phải chịu đau khổ .

Phụ thân lau nước mắt cho ta , bảo chỉ còn ta là niềm hy vọng của người , người hy vọng ta có thể bình an , thay toàn bộ Dung gia sống tiếp , ta đau đớn gật đầu .

Hôm sau phụ thân , mẫu thân cùng toàn bộ Dung gia đều chết hết , chỉ còn mình ta...

A Phỉ bảo ta may mắn thoát chết vì ta đã gả cho hắn , đã là người của hoàng gia . Nhưng thật ra ta biết hắn chỉ muốn dày vò ta , muốn ta nhìn thấy toàn bộ Dung gia chết mà không làm được gì , kể cả việc ta có thể vào nhà lao mà không gặp cản trở cũng là vì hắn . Nỗi thống khổ này còn hơn gấp vạn lần phải chết đi . Nam nhân ta yêu , thật sự đã chết rồi .
__________________

Thấm thoát cái đã hơn nửa năm , ta lạnh nhạt nhìn bên ngoài , quay sang thấy A Phỉ bộ dáng muốn nói lại thôi , ta hơi thở dài :

" A Phỉ , có chuyện muốn nói thì cứ nói đi , giờ thì còn gì để kiêng kị nữa "

" Tiểu thư... nô tì nghe bảo Bạch Thiên Lam kia sắp.... sắp lâm bồn rồi... " A Phỉ ấp a ấp úng nói , không biết từ bao giờ A Phỉ đã thay đổi cách gọi ta , từ vương phi đã trở thành tiểu thư .

" Ừm , chuyện đấy thì có gì khó nói . Ngươi có biết khi nào nàng ta lâm bồn không ? "

" Nô tì nghe bảo tháng sau "
________________

Tối đó , ta lấy bình rượu uyên ương đã cất lâu , rót ra cho ta và A Phỉ uống , giờ ta và nàng ta đã không còn là nô tì và chủ tử , chỉ là tỷ muội có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục . Bình rượu này có hai ngăn , một ngăn chứa rượu thường một ngăn chứa rượu độc , ta xoay nhẹ viên ngọc trên đỉnh bình rượu thành màu đỏ rồi rót rượu độc cho A Phỉ , rồi xoay lại thành màu xanh rót rượu thường cho bản thân .

Uống được một lúc A Phỉ hơi buồn ngủ , gục mặt xuống bàn . Ta bình tĩnh nhìn , trong rượu ta rót cho A Phỉ có một loại độc đặc biệt khiến người khác chết đi trong giấc ngủ mà không biết gì , ban đầu ta thật lòng không muốn làm vậy , nhưng ta mong nàng sẽ có một cái chết thật nhẹ nhàng , không như ta...

Trời sáng ta căn lúc hai thị vệ đổi ca , lén lút ra ngoài . Ta lấy quần áo của một nha đầu cải trang rồi đến phòng của Bạch Thiên Lam , ta dấu thanh chủy thủ trong ống tay áo , tiến đến cửa phòng lớn tiếng nói :

" Nô tì đến hầu vương phi thay y phục "
Giọng nói mềm mại như nước chảy của nữ tử trong phòng vang lên " vào đi "

Bước vào trong , một nha đầu đang chải tóc cho Bạch Thiên Lam , nửa năm trôi qua làm cho nàng ta càng ngày càng trở nên xinh đẹp hơn . Bạch Thiên Lam nhìn thấy ta , hốt hoảng kêu lên gọi người , ta không chần chừ chạy đến đâm thật mạnh vào chiếc bụng lớn của nàng ta , rồi rút thanh chủy thủ ra cứa thật mạnh vào cổ mình .

Ta ngã về sau , mờ mờ nhìn thấy nàng ta ôm bụng khuỵnh xuống , ta cố gắng nở nụ cười tươi tắn .

Ta biết đứa trẻ trong bụng Bạch Thiên Lam là vô tội , nhưng ta còn vô tội hơn , Dung gia của ta còn vô tội hơn . Ta thật sự rất hận nàng ta , càng hận hơn nữa là vị phu quân ta luôn luôn yêu thương không tiếc mạng sống .

Ta muốn thấy bọn họ đau đớn quằn quại , phải hiểu cảm giác mất đi người thân , mất đi tất cả như ta .

Ta thật sự rất vui . Phụ thân ... mẫu thân... con đến đây..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #đoản