Day 1 : Cà phê và thuốc lá
"Cà phê và thuốc lá",hai thứ quen thuộc gắn liền với anh.Hè ấy,anh nhâm nhi li cà phê đá và ngỏ ý muốn cho em uống thử,em từ chối,vì đắng lắm,đắng như cuộc tình của đôi ta vậy.Hay như bao thuốc lá thiếu đi mấy điếu thuốc mà anh cứ liên tục hút như chất giải tỏa của mình ,cái gạt tàn đầy ự như cuộc tình ta còn đang dang dở,mùa hè ấy như cơn ác mộng với em.Em khóc khi thấy chiếc xe cứu thương réo từng hồi nhưng đã không kịp ,anh còn nhờ em mua cho anh cà phê và thuốc lá cho anh cơ mà,cớ sao anh lại ra đi như thế .Em chết lặng khi tiếng máy đo nhịp tim bíp lên hồi dài và cơ thể anh đang lạnh dần ngay trước mặt em,phải chi em đến sớm hơn ,phải chi em đã nghe cuộc gọi cuối cùng ấy,phải chi em đã không bỏ anh lại giữa cái hè nắng gắt ấy,phải chi...
Trái tim em như tan thành trăm mảnh khi thấy mẹ anh gào khóc khi nhìn thấy con trai mình,bà ấy đã gần như ngất đi,suy sụp với gương mặt tìu tụy.Đau hơn khi ảnh của anh được đặt ngay ngắn trên bàn thờ ,anh trông hạnh phúc lắm,nụ cười như muốn nhắc nhở em rằng đừng bận tâm về anh nữa mà hãy tiếp tục tiến bước đi.Nhưng càng nhìn vào ,em chỉ càng thêm dằn vặt và đau khổ.Ngày qua ngày ,em vật lộn với cà phê và thuốc lá để tồn tại qua từng ngày,li cà phê em đã từng chê đắng nay đã trở thành thứ không thể thiếu và cái mùi thuốc lá nồng nạc em ghét cay ghét đắng thành chất gây nghiện với em.Em nhớ anh,muốn được nhìn anh cười với điếu thuốc lá sắp tàn trên tay,muốn được anh chở qua quán cà phê quen thuộc mỗi sáng ,muốn ngửi cái mùi thuốc lá ấy.Nước mắt em lại rơi rồi,tại anh đấy ,nếu có phép màu,em chỉ ước được tới bên anh,cảm giác như thế giới này như vô nghĩa khi thiếu đi hình bóng của anh.
"Mong rằng tháng năm có thể quay trở lại,về những tháng ngày vô sầu vô lo,với câu hát ru ngọt ngào của mẹ ,nhưng bây giờ chỉ còn những tháng năm tối tăm về sự đời..."
Stress -Twenty one pilót
________________________________________________________
#Louis
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro