Những bí quyết thu phục lòng người 1
Nhữngbíquyếtthuphục lòngngười
LÀMTHẾNÀOĐỂKHIẾNNỤCƯỜICỦABẠNKHÁCBIỆTSOVỚI
NHỮNGNỤCƯỜI KHÁC
Vàonăm1936,mộttrong6lờikhuyêncủaDaleCarnegie
trongcuốnLàmthếnàođểcóđượcnhữngngười bạnvà gâyảnhhưởngvới mọingườichínhlànụcười.Tronglịch sửđãcóbiếtbaonhiêunụcườiđãlàmsiêulòngcảnhân loại.Lờikhuyêncủaôngđãđược truyềnsaumỗithậpkỷ
vàrấtnhiềunhânvậtnổitiếngtronglĩnhvựcgiaotiếp,
ứngxử
đãrất
nhiềulầntríchcâunóiđótrongcáctácphẩmviếttaycủamìnhhoặc trongbàiphátbiểutrựctiếptrướcđôngđảocôngchúng.Chỉcầnmột dẫnchứngđóthôicũngđủđểchothấysứcảnhhưởngcủalờikhuyên DaleCarnegie nói vớichúngta. Tuynhiên, vàogiai đoạnchuyểnđổicủa thiênniênkỷnày,đãđếnlúcchúngtakiểmtralạivaitròcủanụcười trongcácquanhệởcấpđộcaohơngiữaconngườivớinhau.Khibạn đàosâuhơnvàocâuchâmngôncủaDale,bạnsẽthấynụcườithoáng qua năm 1936 không phảilúc nào cũng đem lạikếtquảđặcbiệtlàtrong điềukiệnngàynay.Thựctế,khôngcócâuchâmngônnàodùcóđúng đắnđếnđâuđichăngnữacũngkhông thểđem lạihiệuquảmãimãimà
khôngđượcđiềuchỉnh,sửađổi.Điềunàycũngtươngtự
châmngôncủaDaleCarnegie.
đốivớicâu
Nụcườitoetoétlỗithờikhôngcótrọnglượngđốivớixãhộiphứctạp
ngàynay.Nếucườimộtcáchthoáimáiquáđàtrướcmặtmộtđámđông
vớinhiềuloạingườikhácnhauthìchắcchắnnụ
cườicủabạnsẽbị
đánhgiálàvôduyên.Hãynhìnvàonhữngnhàlãnhđạo,nhữngnhà
thươngthuyếtvàcácnhàtư
bảnlớntrênthế
giớivàbạnsẽ
họctập
đượcrấtnhiềubàihọcquýgiá.Đốivớihọnụcườixunịnhchẳngcóý nghĩagìbởimụcđíchcủahọkhôngphảilàxunịnhmọingườiđểđạt nhữnggìhọmongmuốn.Nhữngngườiđạtđược thànhcôngtrongmọi
giaiđoạncủacuộcđờiluôntìmcáchlàmgiàuthêmchonụ
cườicủa
mình;vàkhicười,nụ
cườicủahọsẽ
cótrọnglượnghơn,gâyđược
nhiềuảnhhưởnghơnđồngthờisẽkhiếncảthếgiớinàycùngcườivới họ.Họcườikhôngchỉđểlàmhàilòngmộtngườinàođómàmuốngây ảnhhưởngđếnmộtnhómngười,nhiềunhómngườivàcảthếgiới; đây chínhlàmụctiêucaonhấtmàhọmuốnthựchiệnđược.
Mộtsốnụcườirấtấmáptrongkhiđólạicónhữngđiệucườilạnhlùng
đángsợ. Cónhữngnụcưòi thậtsựvànhữngnụcườigiảtạo.(Bạnđã nhìn thấyrấtnhiềunụcườigiòn giã nởtrên khuôn mặtcủanhữngngười bạnvàhọnóivớibạnrằnghọthậtsựvuisướngvìbạnđãquyếtđịnh
bớtchútthờigianghévàothăm,vàcác
ứngcử
viêntranhchứctổng
thốngđếnthămthànhphốcủabạnrồinóirằnghọrất“vuisướngvìđã
đếnthămthànhphố
này…”Nhữngchiếnthắnggiòngiãbiếtrằngnụ
cườicủahọlà mộttrong nhữngvũkhímạnhnhất,chínhvìvậyhọđãcố gắngtậndụngchúngđểđạthiệuquảtốiđa.Thúthật,tấtcảmọingười trongsốchúngtađềuthíchnhìnthấynhữngnụcườithậttươichứkhông aimuốnnhìnvàonhữngkhuônmặtnhănnhó,khóchịu.
LÀMTHẾNÀOĐỂTỐIĐAHOÁHIỆUQUẢNỤCƯỜI CỦABẠN
Chỉvừanămngoáithôi,mộtngườibạncũhồihọcđạihọccủatôitênlà
Lanđảmnhiệmcôngviệckinhdoanhcủagiađình:đólàcungcấphộp cattôngchocácnhàsảnxuất.Cóthểnóiđâylàmộtcôngviệckhávất vảđốivớimộtcôgáinhưLan.Mộtngàycôgọiđiệnchotôinóirằngcô chuẩnbịlênHàNộiđểtìmkiếmnhữngkháchhàngmớivàmờitôiđiăn tốicùngvớimộtvàikháchhàngtươnglaicủamìnhbởi cônghĩrằngcó thểtôisẽgiúpđượccôtrongviệcnắmbắttâmlýcủakháchhàng.Tôihy vọngsẽtìmthấynụcườihoạtbátcủacôbạnmìnhvànghethấytiếng cườigiòn giã,thoáimái nhưchúng tôicòn họcđạihọc.Lanlàmộtngười luôncườithoáimáivàmộtkhicôđãcườithìkhôngaicóthểlàmcônín
được;ngườikhácthế
nàothìkhôngbiếtnhưngchúngtôilạithấyđó
chínhlàmộtphầnlàmnênsựhấpdẫncủacô.
KhibốLanmấtvàonămngoái,cônóivớitôirằngcôsẽtiếpquảncông
việckinhdoanhmàphảimấtcảmộtđời bốcômớitạodựngđược.Tôi nghĩ vớitínhcáchcủaLancó đôi chút thoáimái, vuivẻvàkhônghợpvới vai trò là mộtngườilãnh đạocao nhấttrong lĩnh vựckinhdoanhđầykhó khănvàcạnhtranhnày.TôiđãtừnglolắngchoLanbởidướiconmắt củatôiLanvẫnlàmộtngườibạngáichânyếutaymềm,mộtngườihay
cười khiếnbạnbèaicũngcảmthấyyêuquý.Nhưngthựctếtôibiếtgì vềvềngànhsảnxuấthộpcattôngcơchứ?Đếnbâygiờthìtôilạicảm thấylolắngchobảnthânmìnhkhôngbiếtmìnhcóthểcángđángđược công việcmàcôbạnnhờhaykhông nữabởithựctếtôiđâucóchútkiến thứcgìvềlĩnhvựccônói.
Lan,bangười kháchtiềmnăngcủacôvàtôigặpnhautrongmộtquán
nướclịch sự
giữatrungtâmthànhphố
vàkhichúngtôidẫnhọ
vào
phòngăncủanhàhàng,Lanthìthầmvàotaitôi,“Tốinayhãygọimình làLanAnhnhé( LanlàtênđệmcủaLanAnh).
“Tấtnhiênrồi”,tôi chớpmắt“ Phảigọitênđầyđủcủabàchủtịchcông
ty chứđúng không?”Ngay saukhi chúngtôi ngồiyên vịxungquanh bàn ănsangtrọng,tôibắtđầunhậnrarằngLanAnhbâygiờ làmộtphụnữ hoàntoànkhác,khácxavớicôbạnLanluôncườirúcríchcủatôimàtôi
biếthồiđạihọc.Côvẫnquyếnrũnhư
trước,côvẫncườinhiềunhư
trướcnhưngvẫncómộtsố
mộtsố
đặcđiếmkhônggiống,hoàntoàn
khônggiống.Tôikhôngthểgiảithíchchínhxácđượcđiềuđó.Tôibiết rằngthờigian trôi đi,ai cũngphảithay đổinhưngtôi hơibấtngờvềđiều này.
Mặcdùvẫncònsôinổinhưngày xưanhưngtôi cómộtấntượngrõràng rằngmọthứLanAnhnóisâusắcvàchânthật,thẳngthắnhơn.Cônói
chuyệnmộtcáchấmápvớikháchhàngtươnglaivàtôicóthể
khẳng
địnhrằngnhữngkháchhàngkiacũngrấtthíchcô.Tôicảmthấyvuivì cô bạncủamìnhđãghiđượcmộtcúngoạnmụcvàođêmhômđó.Vào cuốibuổi,LanAnhđãgiànhđượcbangườikháchhànglớn.Cònvề phầnmình,mộtchuyêngiagiaotiếp(nhưlờiLanAnhnóichỉbiếtngồi đóquansátbạnmìnhvớisựngạcnhiênđầythúvị).
Sauđó,khichỉcònlạimộtmìnhvớicôtrongquánnước, tôinói,“Lan
này,bạnđãthựcsựhoànhậpđượcvàoconđườngmàbốbạnđãdẫn bạnđikểtừkhibạntiếpquảncôngty.Tínhcáchthựcsựcủabạnđã pháttriểnđầyđủ,thựcsựấmápnhưngcũngkhôngkémphầnquả quyết,sắcsảo.Thựcsựmìnhcảmthấybạnvừalạlạivừaquen.”
“Chàchà! Chỉcómộtthứduynhấtthayđổithôi”Côvừađáp lạitôi,vừa
cườirấtđángyêu.
“ Cáigìcơ?”
“ Nụcườicủamình.”
“ Cáigìcủabạncơ?”Tôingạcnhiênhỏilại.
“Nụcườicủamình,”côlặplạimộtlầnnữanhưthểtôikhônghềnghe
thấy.
“ Bạnthấyđấy”, côtiếptục,mắtnhìnvềxaxăm,“khibốmìnhbịốmvà
mìnhbiếtmìnhsẽ
phảitiếpquảncôngty,ôngngồixuốngbêncạnh
mìnhvànóichuyệnvớimình;chínhcuộcnóichuyệnđógiữahaibốcon đãlàmthayđổicuộcđờimình.Mìnhsẽkhôngbaogiờquêntừngchữ, từnglờiôngnóivớimình.Bốnói:“Congáiyêuquýcủata,concónhớ mộtbàihátcổ,“Tôiyêumậtong,nhưngbànchânlạiquáto”hay không?Chà,nếuconmuốnthànhcôngtrongngànhkinhdoanhhộp cattôngthìhãyđểbốnóicâunàyvới con,“Tayêucon,conyêunhưng nụcườicủaconsôiđộngvànhanhquá.”
“Sau đóôngđưacho mình mộttờbáo màuvàngrồichỉ vàomộtbàibáo
cótríchđoạnmộtnghiêncứumàôngđãcấtđiđể
chomìnhxemvào
thờiđiểmthíchhợp.Nghiêncứuđócóliênquanđếnviệcphụnữlàm kinhdoanh.Nghiêncứunóirằngmộtphụcườichậmhơntrongkhilàm việcvớiđốitáckinhdoanhsẽdànhđượcsựtínnhiệmcaohơncủađối tác.”
KhiLannói,tôibắtđầunghĩđếnnhữngphụnữđãgópphầnlàmnên
lịch sử
giống như
Margaret Thatcher, Indira Candhi, Golda Meir,
MadeleineAlbrghtvànhữngphụnữđầyquyềnlực khác.Khôngaitrong sốhọcóđiệucườithoảngquanhanhchóng.
Lantiếptục,“Nghiên cứukia cũngnóirằngđiệucườilớn,ấmáplàmột
tài sản.Nhưngchỉ khi nóchậmhơnđôichút bởinhưvậynó sẽthu được
nhiềutínhiệuhơn.”Từkhoảngkhắcđótrở
đi,Langiảithíchrằngcô
dànhchokháchhàngvàđốitáclàmăncủamìnhmộtnụcườilớn.Tuy nhiên cô cốgắngcườimộtcáchchậmrãi đểkhách hàng có đủthờigian
đểnhậnrasựchânthànhvàđángtincậycủacô.Chínhvìvậy,nụcười củacôcóvẻnhưấmáp,trungthựcvàmangtínhcánhânhơnđốivới ngườinhận.Ngườiđốidiệnvớicôcócảmgiácnụcườicủacôlàdành choriênghọ,côluôncoitrọngtừngngườiđangnóichuyệnvới mìnhvà
như
vậycónghĩalàcôlàmchohọ
cócảmgiácmìnhđangđượctôn
trọngvàchúý.
Chínhxáclànhưvậy!Nụcười chậmhơncủaLankhiếntínhcáchcủa
côđượcbiểulộra ngoàimộtcáchphongphúhơn,sâu sắchơnvàthành thậthơn.Mặcdùchỉchậmhơncómộtgiâynhưngnhữngngườinhận đượcnụcườithoáimáixinhđẹpcủacôlạicảmthấynóđặcbiệtbiết
nhườngnào,vàmộtđiềuquantrọngđángnóiở
đâylàhọ
cảmgiác
chúnglàriêngchohọ.Lúcnàytôimớithấylầngặpgỡnàyđãgiúptôi hiểurađượcmộtđiềurấthữuíchđốivới côngviệcnghiêncứuvềgiao tiếp,ứngxửcủamìnhvàtôithầmcảmơncôbạnLanđángyêucủatôi vìđãchotôihiểuthêmmộtkhíacạnhvềsứcmạnhtolớncủanụcười.
Tôiquyếtđịnh sẽ
tiếnhànhnghiêncứusâuhơnvềnụ
cườivà
ảnh
hưởngcủa nótrongcuộcsốnghàngngàycũngnhư
côngviệckinh
doanh.Khibạnrachợmuagiày,bạnbắtđầunhìnxuốngchâncủamọi người. Khibạnquyếtđịnhthayđổikiểutócthìchắcchắnbạnsẽnhìn vàomẫutóccủatấtcảmọingườibạngặpđểxemxemliệucókiểutóc nàođẹp,hợpvớimình.Trongvàithángtrời,tôitrởthànhmộtnhàquan
sátnụ
cườithựcthụ.Tôiquansáttấtcả
nhữngnụ
cườitôigặptrên
đườngphố;tôiquansáttừngnụcườixuấthiệntrêntivivàtôiquansát
nụcườicủacácchínhtrị
gia,nhữngnhàtruyềnđạo,nhữngnhàkinh
doanh lớncũng nhưcác vịlãnhtụtrênthếgiới.Tôi không bỏquabấtcứ nụcườinàotôinhìnthấyvàcốgắngtìmrasựkhác nhauvàgiốngnhau giữachúngđồngthờiquađó sẽxácđịnhđượcý nghĩacủatừngnụcười vàsứcảnhhưởngcủachúngđemlại.Còncónhữngđiềutôipháthiện rathì sao?Từnhữngquansátcủamình,tôinhậnrarằngmọingườiđều cảmthấycườichậmrãihơnlàcáchtạođượcsựtincậyvàthểhiệnsự chínhtrựcnhất.Sauđó,khihọlàmnhưvậythìdườngnhưnụcườicủa họsẽhiệnrõtrêntừngnétmặtvàtrôngtựa như mộtđợt lũchậmđang trànvề.Dođótôigọiphươngphápsaulà“ Nụcườitạoracơnlũ”.
Phươngpháp1
Nụcười tạoracơnlũ
Khichàohỏimộtaiđó,khôngnênchỉcườimộtnụcườithoángquanhư
thếngườiđó chỉlướtquatầmnhìncủabạntựanhưbạnsẽđượchưởng lợimộtđiềugìđó,hãynhìnthẳngvàomặtngườibạnchàomộtlát.Tiếp theodừnglại.Chìmsâuvàotínhcáchcủahọ.Sauđóhãyđểmộtnụ cườilớn,ấmápvànhiệttìnhtràoquakhuônmặtbạnvàthấmsâutrong mắtbạn.Nósẽnhấnsâuvàongườinhậngiốngnhưmộtconsóngấm áp.Chỉchậmmộtgiâythôicũngđủđểthuyếtphụcmọingườirằngnụ cườicủabạnlàchânthậtvàchỉdànhriêngchohọ.
Bâygiờhãyđểchúngtôiđinhưngchỉmộtvàicmvềhướngbắctiếntới
nhữngcôngcụgiaotiếp,ứngxửhiệuquảnhấtmàbạnđangsửdụng:
đóchínhlàđôi mắtcủabạn.
LÀMTHẾ
NÀOĐỂ
CÓẢNH HƯỞNGTỚITẤT CẢ
MỌI NGƯỜI,
KHIẾNMỌI NGƯỜIĐÁNHGIÁBẠNTHÔNGMINHVÀSÂUSẮC BẰNGCÁCHSỬDỤNGĐÔIMẮT
Tấtnhiêntấtcảcũngchỉlànóiphóngđạikhikhẳngđịnhrằngaiđócó
thểhạthuỷtàuchỉbằngánhmắtcủamìnhhoặcaiđócóthểnhìnchằm chằmvàđánhhạmộtchúgấucũngchỉbằngđôimắt.Đóchỉlàcáchnói cóđôichútcường điệuđểnhấnmạnhsứcmạnhcủađôimắtmàthôi nhưngkhôngphảitựnhiênmàmọingườilạiđưaranhữngsựsosánh nhưvậy.Đôimắtcủabạngiốngnhưtráilựuđạncókhảnănglàmnổ tìnhcảmcủamọingườidùlànhữngngườicứngrắnnhất.Đôimắtlà cửasổtâmhồn,làcơquancảmnhậnquantrọngcóảnhhưởngrấtlớn đếncách nhìn củazchúng ta nhìn nhậnvềthếgiớibên ngoài (phầnlớn quanđiểmcủachúngđượchìnhthànhlàdonhữngđiềuchúngtanhìn thấybằngmắt).Cũnggiốngnhưnhữngôngchủtronglĩnhvựcnghệ
thuậthônnhânvàgiađìnhcoinắmđấmcủahọ
làvũkhígiếtngười,
bạncũngcóthểtựtinmàcoiđôimắtcủamìnhlàmộtthứvũkhítâmlý chếtngườinếubạnthựcsựlĩnhhộivàthôngthạonhữngphươngpháp giaotiếpbằngmắt.Khôngaicóthểphủnhậnđượcsứcmạnhcủađôi mắt,nhiềungườicóđôimắtbiếtnóikhiếnngườikháckhinhìnvào khôngkhỏibịrungđộnghoặccórấtnhiềukẻbịchìmđắmtrongđôi mắt đó.Đôimắtcũnggiốngnhưnụcười cóthểtrởthànhmộttrongnhững nhântốgiúpbạnđạtđượcthànhcôngnhưmongmuốn.
Nhữngngườiđượcyêuthíchtrongtròchơicủacuộcđờinhìnxahơnso
vớisựthôngtháithôngthườngvẫndạychúngtarằng:“ Phảiluônduytrì
quátrìnhgiaotiếpbằngmắthiệuquả.”Tuynhiên,đốivớinhữngngười khácthìhọlạichorằngnếunhữngngườiđángnghingờvàkhôngđáng tincậythì sựtiếpxúcbằngmắttrongthờigian dài cóthểsẽđemlạihậu quảngượclạibởithựcchấtcon ngườidễbiểulộbảnchấtcủamình rất rõnéttôngquađôimắtvànếuđểngườikhácnhìnsâuvàođôimắtthì chắcchắnhọsẽnhậnrađượctấtcảnhữngđiềuẩnsâubêntrong.
Khitôiđangtronggiaiđoạntrưởngthành,giađìnhtôicómộtngườigiúp
việcchúngtôitrôngcoiviệcnhàcủa,vườntược; trongtrítưởngtượng kỳquáicủabàchứađầyhìnhảnhcủanhữngngườiphùthuỷ,những thầyphùthuỷchuyênlàmphépvànhữngphépthuậtđentối.Bàkhông baogiờchịuởmộtmìnhcùngvớiMilu–chúmèocưngcủagiađìnhtôi bởibànóirằng:“Milucóthểnhìnthấyquatôi,nhìnthấytâmhồntôi”.“ Thực tếkhinóivớitôiđiềunày,cảgiọngnói,nétmặtvàđặcbiệtlàđôi mắtcủabàhiệnrõsựsợhãi.Tôicũngkhônghiểusaobàlạicóýnghĩ kỳcụcnhưvậy,tạisaobàlạitỏrasợhãitrướcđôimắtcủamộtchú mèo?Thậtkỳlạvàkhógiảithíchphảikhôngcácbạn.
Trongmộtsốnềnvănhoá,tiếpxúc bằngmắtmãnh liệtđượccoilàmột
phépphùthuỷvàngườitathườngđượcgọilàthôimiên.Trongmộtsố
nềnvănhoákhácthìnhìnchằmchằmvàoaiđócóthể
làmộthành
độngđedoạvàthiếutôntrọngngườikhác.Cùngmộthànhđộnggiống nhaunhưngýnghĩalạikhácnhauởcácnềnvănhoákhácnhauvànếu khôngápdụngđúngtrongtừnghoàncảnhthìsẽdẫnđếnsựhiểulầm (Haynói chính xác hơnlà sựbấtđồngvănhoá ).Nhậnra điềunày, các nhânvậtquantrọngcótiếngtămvàthànhcôngtrongtrườngquốctế thíchnghiêncứumộtcuốnsáchviếtvềsựkhácbiệtvềngônngữcơthể
giữacácnềnvănhoávớinhauhơnlàmộtcuốnsáchthànhngữ
bởi
trongxãhộihiệnđạichúnghữuíchhơnrấtnhiềusovớinhữngcâu thànhngữcổ.Tuynhiên,trongnềnvănhoácủachúngta,nhữngnhân vậtthànhcông vangdộinàobiếtcách nào làmtăng sứcmạnhcủamình quasựtiếpxúcbằngmắtcóthểthuđượcưuthếđặcbiệtsovớicácđối thủcủamình,đặcbiệtlà nhữngngườikhácgiới.Thôngthườnggiữacác ngườikhácgiới,ảnhhưởngcủađôimắtsẽtăngmạnhhơnrấtnhiềuso vớinhữngngười cùnggiới.Tronglĩnhvựckinhdoanh,thậmchíkhisự lãngmạncònkhôngcóchỗtrongcảbứctranhthìsựtiếpxúcbằngmắt mạnhmẽcóthểtạoramộtcúđánhkhá mạnhgiữađànông vàphụnữ. Giữanhữngngười khácgiớiluôntồntạimộtsứchútmạnhhơnsovới nhữngngườicùnggiới vàánhmắtdễkhiếnhọchúýđếnnhauhơnvà đâylàmộtnhântốgiúphọcócáchnhìnvềđốiphương.Chínhvìvậy,
có rấtnhiềuvụlàmăngiữanhữngngườikhácgiớitrởnên thuậnlợihơn
rấtnhiềumộtphầnnhờ
mắt.
đếnngônngữcơ
thể
hơnlàngônngữ
bằng
Mộttrung tâmởBoston-Mỹđãtiếnhànhmộtnghiên cứuđểtìm raảnh
hưởngchínhxáccủavấnđềnày.Cácnhànghiêncứutìmhiểuvàđề nghịnhữngngườikhácgiớinói chuyện,giaotiếpmộtcáchthoáimái,cởi mởvớinhauvàhọđứngngoàiquansát.Họyêucầutrongmộtchủđề
nóichuyệnhọ
phảiluônnhìnnhau(duytrìsự
giaotiếpbằngmắt)
thôngquaviệcđềnghịhọđếmsốlầnđốiphươngcủamìnhchớpmắt trongsuốtcuộctròchuyện.Trongmộtnửacuộctròchuyệncònlại,họ
yêucầunhữngngườithamgianghiêncứuchỉ
nóichuyệnđơnthuần
chứkhông duy trì sựgiao tiếpbằngmắt.Saukhikếtthúc củahai lầntrò chuyệnvớihai cáchthứckhácnhau,họsẽnghiêncứuvềsuynghĩ,cảm giáccủanhữngngườithamgiagiaotiếptừđóđánhgiátínhhiệuquả củacuộctròchuyện.
Khihọhỏivềnhữngchủđề
kếtiếpthìnhữngngườichớpmắtkhông
đángnghingờsẽ
đượcthôngbáorằnghọ
nhậnđượccảmgiáctôn
trọngvàyêuthíchhơntừ
nhữngđồngnghiệpcủamìnhvàtừ
những
ngườichưabiếthọ.Chỉ đơngiảnhọđếmsốlầnchớpmắtvà cách thức
chớpmắt để
cóthể
đưarađánhgiácuối cùngvề
ngườiđangnói
chuyệntrựctiếpvớimình.Nhiềungườithắcmắcrằngchỉnhưvậythôi làmsaocóthểđánhgiáchínhxácvềmộtngườiđangnóichuyệnvới mìnhnhưngthựctếhoàntoàncóthểlàmviệcnhưvậybởiđôi mắt-của sổtâmhồnkhôngbiếtnóidối.
Tôivừanhìnđốidiệntrựctiếpvớimộtngườilạởkhoảngcáchrấtgần:
chúngtôinhìnkhálâuvàkhásâunhưthểmuốnnhìnthấusuynghĩcủa
nhau.Mộtlầnkhiđangtiếnhànhnghiêncứuchuyênđề
chovàitrăm
ngườithìkhuônmặtmộtphụnữlạtrongđámđôngđãthuhútđượcsự chúýcủatôi.Hìnhdángbênngoàicủanhữngngườithamdựkhôngcó gìlàđặcbiệtcả.Chínhvìvậycôđãtrởthànhtâmđiểmchúýcủatôi trongsuốtbàiphátbiểu,nóichuyện.Tạisaolạinhưvậy?Bởi vìkhông mộtgiâyphútnàođôimắtcủacôdờikhỏikhuônmặttôi:cônhìntôi trongsuốtbuổihộithảonhưmuốnchớplấyđượclờinói,từngýnghĩa tôimuốnnhấnmạnh.Thậmchíkhitôikếtthúcmộtđiểmnàođóvà dừnglạiimlặngđợiýkiếncủamọingười,đôimắtcủacôvẫnnhìn
chămchúvàokhuônmặttôi.Tôicảmthấycôkhôngthể
đợiđể
được
tiếptụclĩnhhộinhữngkiếnthức vàsự phântíchsâusắcphátratừđôi môi tôi; cô muốnthờigian trốngđótrôi đingay lậptứcđểtôitiếptụcbài phátbiểucủamình.Thúthậttôi rấtthíchđiềuđó. Tạisaokhôngcơchứ! Aichẳngcảmthấyvuisướngkhicóaiđóchămchúlắngnghemìnhnói vànhậnthấynhữngđiềumìnhnóithậtchínhxác,sâusắc.Côrấttập trungvàobàiphátbiểucủatôivàrõràngcôhoàntoànbịmêhoặcbởi
từngtừ,từngchữphátratừ
miệngtôi;tôicũngkhôngcógìphảigiấu
giếmkhinóirằngchínhđiềuđóđãkíchthíchtôi,giúptôinhớranhiều câuchuyệnvànhấnmạnhnhữngđiểmhếtsứcquan trọngmà từlâutôi quênmất.Nóinhưvậythìđâuchỉcótôigâyảnhhưởngđếncôấymà thựcsựchínhcôấycũngtácđộngtrởlạiđốivớitôi(tấtnhiêncảhai chiềuđềutíchcực)vàtấtcảđềuđượcthểhiệnquađôimắt.
Ngaysaukhikếtthúcbàinóichuyện,tôitáchrangoàitìmkiếmngười
bạnmới-ngườiđãbịthôimiênbởibàiphátbiểucủatôi.Khimọingười rờiđạisảnh,tôinhanhchóngđếnbêncạnhfanhâmmộcủamìnhvà nghĩrằngchắcchắnngườiđósẽcảmthấyrấtvuikhiđượcnóichuyện riêngvớimình.“Xinlỗi”tôilịchsựnói.Nhưngngườihâmmộcủatôi
thậmchíkhônghề
thayđổitốcđộ
đicủamìnhvàcôtiếptụctiếnra
ngoàicửachínhnhưthểkhôngnghethấytiếngtôigọi.Tôiđitheocôtới hànhlang,vừađivừa nhìncômộtcáchđầyngạcnhiên;tôikhônghiểu tạisaolạinhưvậybởi côvẫnphớt lờtôi.Tôilẩmbẩmvàilời giảithích bảochữa vìtôiđãđánhgiácaosựtậptrungcủacôvàobàinóichuyện củamìnhvàthựctìnhlúcđó chínhtôi cũngmuốnhỏicômộtvàicâuhỏi. Tôicảmthấythắcmắcbởitháiđộlúctrướcvàlúcnàycủacôhoàntoàn khácnhaukhiếntôikhôngthểgiảithíchđược:từtháiđộchămchúnhư
bịthôimiênbâygiờ
chuyênsangtháiđộ
hếtsứcthờơ
như
thểchưa
baogiờcôtâptrungcaođộnhưvậy.
“Xinlỗi,quahộithảonàycôcóthuđượcnhiềuđiềubổíchkhông?”tôi
mạomuộnhỏicômộtcáchthẳngthắn.
“Chà,cũngkhôngnhiềulắm”,côtrả
lờithậtthà.“Tôigặpkhókhăn
trongviệchiểunhữnggìchị
đangnóibởichị
luônđixungquanhsân
khấuvàmặthướngvềnhữnghướngkhácnhau.Chịbiếtđấy,cókhá nhiềungườithamdựbuổihộithảo,cònchịlàngườiduynhấtphátbiểu ở phíatrên;chịhướngđếntấtcảmọingườichínhvìvậytôikhôngthực sựhiểulắm.”
Tronggiâylát,tôiđãhiểuravấnđề.Ngườiphụnữ
nàybị
kémthính
giác,chínhvìvậycôgặpkhókhăntrongviệclĩnhhộinhữnggìtôiphát biểu.Tôiđãkhônglàmchocôthíchthúvàtôiđãnghingờvềđiềuđó. Côkhôngbịkíchthíchvàthíchthúbởibàiphátbiểucủatôinhưtôiđã hy vọngvàđúnghơnlànhưtôiđãtintưởng.Nguyênnhânduynhấtkhiến cô nhìnchămchúvàokhuônmặttôilàbởivì côcốgắnghếtsứcđểđọc đượcnhữnglờitôinóithôngquađôimôi.Thínhgiáccủacôkémvàcô khôngthểngherõtừnglời nóicủatôi,chínhvìvậycôphảivậtlộnmột cáchkhókhănđểhiểuđượcbàiphátbiểucủatôibằngviệcquansát đôimôimấpmáycủatôitrongkhinói.Đúnglúcđó,tôicảmthấythất vọngvàcóđôichúthụthẫng(mộtcảmgiáchếtsứcbìnhthườngkhiai đóbiếtđượcmộtđiềugìđókhônggiốngnhưnhữnggìmìnhhyvọng).
Nhưngkhôngsao,dùsaođichăngnữatrongsuốtbàiphátbiểucủa
mình,cáinhìnchămchútậptrungcủangườiphụnữđãtạochotôicảm giácvuisướngvàtrởthànhthànhđộnglực truyềncảmhứnggiúptôitự tinhơnvà nhớđượcnhiềuđiềuthúvịhơn.Cònlúcnày, tôicảmthấyhơi mệtmỏinênmờicôđiuốngcàphêcùngtôi.Tôidànhmộttiếngtiếp theo đểnói lạitoànbộbài phát biểucủamìnhcho riêng mìnhcô. Vàlần nàycôcũngtỏrachúýgiốnghệtnhưtronglầntôiphátbiểulúctrước. Mặcdùphảinóithêmmộttiếngnữanhưngthực sựtôikhôngcảmthấy mệtmỏibởitôiđanglàmmộtviệccóích,ítnhấtlàđốivớimộtngười gặpkhókhănkhinghetrongđámđông.
LÀM THẾ
NÀOĐỂ
KHIẾN ĐÔI MẮT CỦA BẠN TRÔNGCÓ VẺ
THÔNGMINHHƠN
Hiệnnayvẫncónhiềutranhcãivề
quátrìnhtiếpxúcbằngánhmắt.
Ngoài việcđánhthứccảmgiác tôn trọngvềyêu mến,duy trìsựtiếpxúc mạnhbằngánhmắtkhiếnbạncócảmgiácmìnhlàmộtngườithông minhvàấntượng,sâusắc.Nhữngngườisuynghĩsâusắcthườngkết hợpnhữngdữliệunhậnđượcdễdànghơnnhữngngườisuynghĩđơn
giản,họ
cóthể
tiếptụcnhìnvàomắtcủamộtngườinàokhácdùlà
trongsựyênlặng.Quátrìnhxửlýsuynghĩcủahọkhôngbịsaonhãng dùhọnhìnchằmchằmvàongườiđốidiện.
Quaytrởlạinhữngnhàtâmlýhọcdũngcảm.CácnhànghiêncứuYale
củaMỹ
luônnghĩrằngtồntạimộtsự
thậtkiênđịnhvề
việctiếpxúc
mắt,nên họđãtiếnhành mộtnghiên cứukhác trong đóhọkhẳngđịnh“
tiếpxúcmắtcàngnhiềuthìtạocàngnhiềucảmgiác,tìnhcảmtíchcực
”.Lầnnày,họhướngdẫnđốitượngcủamìnhđảmnhiệmmộtvaiđộc bạch.Họyêucầunhữngngườinghephảnứng vớicáccấpđộcủaquá trìnhtiếpxúcbằngánhmắttrongkhingườiđốithoạicủahọnói.
Cònkếtquảthìsao?Tấtcảdiễnranhưmongđợikhicácphụnữkể
nhữngcâuchuyệnriêngtưcủamình chonhau nghe.Tiếpxúcbằngánh mắtcàng nhiềusẽkhuyếnkích nhữngcảmgiác thân thiết,đáng tincậy. Tuynhiên,điềunàykhôngđúngvớicácđángmàyrâu.Mộtsốđángmày
râucảmthấyrấtkhóchịukhibị
mộtngườiđànôngkhácnhìnchằm
chằmvàomắtmìnhvàhọchorằngđólàdấuhiệuchothấyngườikia muốngâysựvớimình.Khôngíttrườnghợp,cácchàngtraihiếuchiến củachúngtalaovàonhauẩuđảchỉvìpháthiệnrađốiphươngnhìn mình.Nhữngngườikháclạicảmthấynhưthểmìnhđangbịđe doạ.Một vàingườithậmchícòntỏrangờvựcrằngđốitáccủamìnhcóvẻquan tâmhơnmức bìnhthườngvàmuốnhạgụcmình.Cùngmộthànhđộng nhưngmỗigiớilạicócảmnhậnvàphântíchkhácnhau.
Phươngpháp2
Nhìnsâuvàomắtngườiđốidiện
Hãy làmnhưthểhai mắtcủabạndính chặtvào cuộchộithoạigiữabạn vàcácđốitácvớimộttìnhcảmnồngấm,chânthực.Ngườiđốithoại nếucảmnhậnđượcsựchânthànhvànhiệttìnhquađôimắtcủangười kiathìchắcchắnsẽđáplạibằngtháiđộlươngthiệntươngtự.Không nênngắtquãngquátrìnhtiếpxúcbằngmắtngaycảsaukhingườiđối thoạingừngnói.Khibạnbắtbuộcphảiquayđithìhãylàmđiềuđómọt
cáchchầmchậm,lưỡnglự,cố
gắngkéodàiánhmắttậptrungvào
ngườiđốidiệnchođếnkhisợidâygắnkếtnhỏ
xíucuốicùngbị
đứt
đoạn.Khôngnênquaymặtđimộtcáchnhanhchóng,dứtkhoátbởinếu
vậyngườiđốidiệnsẽ
cócảmgiácbạnchỉvờ
nhiệttìnhchứ
thựcsự
bạnkhônghềquantâmđếnhọ.
THẾ
CÒNĐÔIMẮTCỦANHỮNGQUÝÔNGHAYNHỮNGCHÀNG
TRAITHÌSAO
Cònbâygiờ,hỡi cácquýông:khinóichuyệnvới nhữngngườiđànông khác,bạncũngcóthểnhìnsâuvàomắtngườiđốithoạitrongthờigian dài.Nhưngtốtnhấtgiảmbớtmứcđộtậptrungkhiđềcậpđếnnhững vấnđềcánhânvớinhữngngườicùnggiớibởinhưvậyngườinghesẽ
cảmthấynhưđangbịđedoạhoăccóthểsẽphântíchsaiýđịnhcủa bạn.Nhữngngườiđànôngthườngrấtcởi mở, thoáimáikhinóichuyện nhưnghọlạirấtítđềcậpđếncác vấnđềcá nhân và không thích người
khácquáquantâmđếnchuyệnriêngtư
củamìnhnếuhọ
khôngtình
nguyệnnóira.Tuy nhiênhãy tăngsựchămchúvàtậptrungkhitiếpxúc bằngmắthơnmứcbìnhthườngmộtchútvớinhữngngườiđànôngkhi giaotiếphàngngày,vềcácchủđềthườngnhậtvànhiềuhơnchútnữa
khinóichuyệnvớiphụnữ
bởilàmnhư
vậychínhlàbạnđangtruyền
thôngđiệpvớingườingherằngbạnhiểuvàtôntrọnghọ.Đâychínhlà mộtbíquyếttuynhỏnhưnglạirấthiệuquảtrongkhiứngxử,giaotiếp haynóichuyệnvớimọingười;nókhôngchỉkhiếnngườiđốithoạicảm nhậnđượcsựquantâm, tôn trọngcủahọdànhchobạnmàcòn là động lựckhiếnhọtỏrathânthiện,thoảimáihơn,từđócâuchuyệnsẽđược pháttriểntheohướngtíchcực.
TôicóngườibạntênlàSơn.Anhấylàmộtnhânviênbánhàng;nhưng
vôtìnhanhlạibịmọingười coilàmộtgãtraibánhàngrấtngạomạn. Thựctếanhnàykhôngcốtình,nhưngđôikhicáchcưxửvàhànhđộng thôlỗ,cụccằncủaanhtakhiếnmọingườicócảmgiácanhtađangcố gắngchàđạplêntìnhcảm,cảmgiáccủangườikhác.Nhưngđiềuđáng nóilànóilàmọingườikhôngquantâmxemanhtacócốýhaykhông màchỉchúývàocáchcưxửvàtháiđộđểđánhgiá.Anhkhôngphảilà
mộtngườixấunhưnghầuhếthaycóthể
thấykhóchịutrướcsựngạomạncủaaiđó.
nóilàtấtcảmọingườiđều
Mộtlầntrongkhichúngtôiđangăncơmtốicùngnhautrongmộtnhà
hàng,tôinóivớianhvềphươngphápnhìnchămchúvàongườikhác. Tôinghĩrằnganhấyrấtcócảmtìnhvớiphươngphápnàyvàsẵnsàng
họchỏiđể
làmtheo.Khingườiphụcvụ
đến,thayvìhấtmũivề
phía
thựcđơnđể
đưarayêucầucủamìnhthìlầnnàySơnnhìnlênphía
ngườiphụcvụvànhẹnhànggọimón.Anhkhẽmỉmcười,gọimónkhai vị,sauđótiếptụcnhìnvềphíangườiphụcvụtrongvòngvàigiâynữa trướckhinhìnxuốngthựcđơnđểchọnmónchính.Tôikhôngthểdiễntả đượctừsauđóSơn đốivới tôikhácnhưthếnào.AnhbạnSơncủatôi
bâygiờ
lạilàmộtchàngtrainhạycảmvàchuđáovàtấtcả
điềuđó
đượcthểhiệnquahaigiâytiếpxúcmắt.Tôicũngcóthểnhậnthấytác dụngcủasựtiếpxúcmắtđốivớingườiphụcvụ:dườngnhưanhtacảm thấyrấtvuivìtháiđộlịchsựcủangười kháchhàngvàanhtacócảm giácmìnhđược thựcsựtôntrọngdùnhiệmvụcủaanhlàphụcvụ,là
làmhàilòngnhữngngườiđếndùngbữatạinhàhàng.Vàkếtquảlà
chúngtôiđượcphụcvụrấtnhiệttình,chuđáomộtcáchđặcbiệtvào trong suốtthờigian còn lạicủabuổitối.Không phảilà phép màunhiệm, cũngchẳngcầnphảilàmbấtcứđiềugìđặcbiệtnhưnganhbạnSơn củatôi vẫncóthểthay đổiđượccách nhìn nhậncủangườikhác đốivới mình.Đôikhichúngtachỉcầnhànhđộngkhácđiđôichút,chỉcầnmột
hànhđộnglịchsựnhỏthôicũngđủ
đểcóđượcsựủnghộvàđốixử
thânthiệntừphíangườikhác.Cóthểnóiđâylàmộtbíquyếtcư xử tuy nhỏthôinhưngrấthiệuquả.
MộttuầnsauanhSơngọiđiệnchotôinóirằng:“Lynày,phươngpháp
nhìnchămchúvàongườikhácmàbạngiảithíchchotôilầntrướcđã làmthayđổicuộcđời tôi.Tôiđãlàmtheophươngphápđó,đốivớiphụ
nữmìnhnhìnchămchú,quantâmtạochohọcảmgiácmìnhthựcsự
chúýđếnhọ,coihọlàtrungtâmtrongcuộcđốithoại;cònnamgiớithì
thìsự
chămchúgiảmđiđôichútnhưngtôivẫnnhìntrựcdiệnhọ.Và
bâygiờtấtcảmọingườiđốixửvớimìnhhoàntoànkhácsovớitrước kia.Tôinghĩrằngđâylàmộtphầnnguyênnhângiúpmìnhbánđược nhiềuhàngtrongtuầnnày.Bạncótưởngtượngđượckhôngdoanhthu trongvòngmộttuầnquacủamìnhcòncaohơndoanhthutrongcảmột thángtrước.Thậtđángngạcnhiên!”
Nếubạnphảilàmănvớicáckháchhànghoặcđốitáctronglĩnhvực
chuyênmônthìnhìnchămchú,trựcdiệnlàmộtphương pháprấthiệu quả,mộtgiảipháptốtgiúpbạnthoátkhỏivịtríđứngcuối.Đốivới hầu
hếtmọingườitrongnềnvăncủachúngta,sự
tiếpxúcbằngmắttập
trungchínhlàdấuhiệucủasựtincậy,hiểubiếtvàtháiđộ“tôiởđâyvì bạn”.Chẳngcầnnóiđếnngườikhác,hãyxétbảnthânbạnnếucảm nhậnđượcnhữngbiểuhiện,nhữngdấuhiệunhưvậythìbạnsẽcảm thấynhưthếnào?Chắcchắnlàvuisướng,hàilòngvàsẵnsànghợp tácvớinhữngngườicótháiđộthânthiệnvàthiệnchínhư vậy.Aicũng muốnmìnhđượccoitrọng;aicũngmuốnmìnhđượcchúývàđượccoi làtrungtâmcủasựtròchuyện.Nhìnchămchúchínhlàmộtbiểuhiện bạnđangchúýđếnngườiđốithoạivàdànhchohọsựquantâmđặc biệt.Vậythìtạisao bạnlạikhôngthửdùchỉ làmộtlầnđểđánhgiáhiệu quảcủanótrướckhibạnquyếtđịnhliệtkêphươngphápnàyvàcẩm nangcácmẹovặtgiaotiếp,ứngxửhaykhông.
Hãyđểphươngphápnhìnchămchúvàongườiđốidiệntiếnthêmmột
bướcnữa.Cũnggiốngnhư
mộtliềuthuốchiệunghiệmcósứcmạnh
giếthoặccứungười,phươngpháptiếpxúcbằngmắttiếptheocũngcó tiềmnăngquyếnrũhoặctiêudiệt.Nếubạnbiếtsửdụng,biếtápdụng vàotừnghoàncảnhcụthểthìcóthểnóiđâychínhlàmộtvũkhílợihại trong quá trình giao tiếp,ứngxửvớingườikhác.Làmđượcnhưvậyvừa khólạivừadễbởinóphụthuộcvàokhảnăngcủatừngngười.
SỬDỤNGĐÔIMẮTCỦABẠNNHƯ
THẾ
NÀOĐỂ
KHIẾNNGƯỜI
KHÁCYÊUQUÝBẠN
Bâygiờchúngtakéomạnhtrọngpháonhãncầumắt:nhìnrấtchămchú
như
thể
mắtmuốndínhchặtvàongườiđốidiện.Hãygọiđólà“Mắt
dính”.Nhữngngườilãnhđạotinhtườngsử
dụngphươngpháp“Mắt
dính”đểđánhgiávềnhânviêncủamình.Nhữngcảnhsátđiềutrasử dụngphươngphápnàyđểhămdoạnhữngtêntộiphạmđángngờ.Và chàngRomeothôngminhcũngsửdụng“mắtproxy”đểquyếnrũphụ nữ,khiếnbaophụnữyêuhọđếnphátđiênlên.(Nếusựlãngmạnlà mụctiêucủabạnthìphươngphápmắtproxychínhlàliềuthuốctình dụccóhiệuquả).
PhươngphápMắtdínhcầnítnhấtbangười-bạn,mụctiêucủabạnvà
mộtngườithứ
ba.Vàđâychínhlàcáchphươngphápnàyhoạtđộng,
giúpbạnđượchiệuquảtốtđẹp.Thôngthườngkhinóichuyệnvớihai hoặcbangười,bạnthườngnhìnvàongườiđangnói.Tuynhiênđốivới phươngphápMắtdínhbạnnêntậptrungvàongườinghe-đốitượng
củabạnchứ
khôngphảingườinói.Điềunàysẽ
khiếnđốitượngcủa
bạnbịmấtđịnhhướng;anhấyhoặcôấysẽthắcmắc:“Tạisaongười
ấylạicứ
nhìnmìnhchứ
khôngphảinhìnngườiđangnóinhỉ? ”.Đối
tượngcủabạnsẽnhậnthấybạnđặcbiệtquantâm,chúýđếnhọhoặc phảnứngcủahọ.Điềunàycóthểrấtcólợitrongnhữngtìnhhuốngkinh doanhnhấtđịnhkhibạnđangmuốnphánđoántháiđộvàsuynghĩcủa ngườinghe. Ngườithứbachínhlà nhântốgiúpđốitượngcủabạnnhận rarằngbạnchúýđếnhọ;thiếunhânvậtthứbathìhiệuquảđemlại củaphươngphápnàysẽgiảmđiđángkể.Đâylàmộtđặcđiểmkhác biệtsovớiphươngphápđượcđềcậpởphầntrước.
Cácchuyêngiavềlĩnhvực nhânsựthườngsửdụngphươngphápMắt
dínhkhôngphảivớitưcáchlàmộtphươngpháp,mộtkỹxảonhưngbởi vìhọcảmthấyrấtthíchthúvàquantâmđếnphảnứngcủanhânviên
trước mộtýtưởngđược trìnhbày.Cácluậtsư,cácôngchủ,cáccảnh sátđiềutra,cácnhàtâmlýhọcvànhữngngườikhác-nhữngngười phảikiểmtraphảnứngcủađốitượngcũngxửdụngphươngphápMắt
dínhchomụcđíchphântích.Phươngphápnàysẽ
hữuíchnếubạn
muốntìmhiểusuynghĩẩnsâubêntrongcủađốitượngnhưngđểlàm đượcnhưvậybạncũngphảilàngườicứngrắn,cóbảnlĩnhvàđặcbiệt phảicóthểápđảođượcđốitượngnếukhôngchínhbạnsẽtrởthành đốitượngcủangườiđốithoạivớibạn.
KhibạnsửdụngphươngphápMắtdính,thìphươngphápnàygiúpbạn
truyềnđitínhiệucủasựquantâm,chúýhoàlẫncùngvớisựtựtin hoàn toànvàobảnthânbạn.Nếubạnkhôngthựcsựtựtinthìnhữnggìbạn thuđượcchỉlàkếtqủađingược vớimongmuốncủabạn:bạnkhông nhữngkhông thểhiểuđượcngườiđốidiệnmình đang nghĩgìmà còn bị
họlậtngượclạitìnhthế.Mộtđiềunữabạncũngnênghinhớ
làMắt
dínhchỉnênđượcsửdụngtrongtìnhhuốngbạnmuốnxétđoán,đánh giámộtngười khác,chínhvìvậybạncũngcầncũngphảihếtsứccẩn thậntránhtìnhtrạngsửdụngsaimụcđích,saihoàncảnh.Nếubạnáp dụngkhôngđúnglúc,đúngchỗ,khôngđúngmụcđíchthìchắcchắn bạnsẽkhiếnngười kháccảmthấykhóchịuvàtựbiếnbảnthânmình thànhmộtkẻkiêungạovàtrângtráo.Khôngphảilúcnàomọichuyện cũngđơngiảnnhưbạnnghĩ:đừngbaogiờnghĩrằngbạncứápdụng phươngphápnày.Đựocthìtốtmàkhôngđượccũngchẳngsao.Thực tế,việcsửdụngsaisẽđemlạimộtsốhậuquảmàbạnkhó lòngcó thể ngờđến.Nócóthểkhiếnngườikhácthayđổicáchnhìnnhậncủahọvề bạn,cóthểkhiếntìnhhìnhtrởnênxấuhơnvàcóthểkhiếnbạnbịthất bạitrongmộtsốtìnhhuốngnhấtđịnh.
Phươngpháp3
Mắtdính
Phươngphápnàytạoramộtsứcmạnhtolớn. Quansátđốitượngcủa
bạndùnhữngngườixungquanhvẫnđangnói.Dùngườikháccónói chăng đinữa,hãy tiếptụcnhìn vào ngườiđànônghoặcphụnữmà bạn muốngâyảnhhưởng.Cóthểngườinóisẽkhôngcảmthấyhàilòngvới hành độngcủabạnnhưngngượclạiđốitượnglạicó thểnhậnthấymột cáchrõràngbạnđangchúýđếnhọvàđâymớichínhlàmụcđíchthực sựcủabạnchínhvìvậykhôngphảibănkhoănvềđiềuđó.
Đôikhi,việcsửdụngphươngphápMắtdínhhoàntoàncóthểđemlại
kếtquảquámạnhsovớimongmuốncủabạn;chínhvìvậybạncóthể
thamkhảomộtphươngphápnhẹ
nhànghơnnhưngkhôngkémphần
hiệuquả.Khôngphảilúcnàosựmạnhmẽcũngđemlạikếtquảnhư
bạnmongđợi;tuỳtừnghoàncảnhbạncóthể
thayđổimứcđộ
của
phươngphápbạnsử
dụng;làmnhư
vậysẽ
đemlạikếtquả
tốtđẹp
hơn.Bạnvẫnquansátngườinóinhưngmỗikhihọ
kếtthúcmộtluận
điểmnàođóthìhãychuyểnsangnhìnđốitượngcủabạn.Làmnhưvậy
đốitượngvẫncóthể
cảmnhậnđượcbạnđangchúýđếnphản
ứng
củahọnhưnglạicóthểgiảmbớt đượccườngđộvàtránhtạorađược sựcăngthẳngkhôngcầnthiết.Ápdụngmáymócbấtcứphươngpháp nàocũngkhônghềtốt,đôikhibiếtthayđổisaochophùhợpvớihoàn
cảnhsẽđemlạihiệuquả
hơnrấtnhiều.Trướckhisửdụng,bạnnên
đánhgiáhoàncảnhtrước,sauđómớiquyếtđịnhvềmức độmạnhmẽ
củaphươngphápnày.
SửdụngphươngphápMắtdínhđểthúcđẩychiếccúcáotìnhcảmcủa
đốitượng.
NếulãngmạnkhôngcómặtởchântrờithìphươngphápMắtdínhcó
thểgiúpbạntruyềnđimộtthôngđiệpkhác.Thôngđiệpnàynóirằng:“ Tôikhôngthểrờimắtkhỏibạn”hoặc“Đôimắtcủatôichỉđểdànhcho bạn”.Cácnhànhânloạiđãcoiđôimắtlà“Cơquanđầutiêncủasự lãngmạn” bởivì rấtnhiềunghiêncứuđãchothấysựtiếpxúcchămchú bằngmắtcóthểtànphánhịpđậptráitimbạn.Nócũnggiảiphóngra mộtchấtgiốngnhưchấtkíchthíchvàchấtđóxâmnhậpvàohệthống thầnkinhcủabạnđượcgọilàphenylethylamine.Dođâylàmộtchất
hoócmônđượcpháthiệnraở
cơthể
conngườitrongthờigianhọbị
kíchđộngquámức,chínhvìvậysựtiếpxúcmạnhmẽbằngmắtcóthể
làmộtvậtkíchthíchrấthiệuquả.
LÀMTHẾ
NÀOĐỂ
BẠNTRÔNGGIỐNGNHƯ
MỘTNGƯỜICHIẾN
THẮNGRỰCRỠỞBẤTCỨNƠI NÀOBẠNĐI
Bạncó nhớlờicủamộtbài hát cổhay không?“Giâyphút bạnbướcvào
tầmmắtcủatôi,tôicóthểnhậnrarằngchínhlàngườiđànôngnổibật giữatấtcảngườiđànôngkhác -mộtngườitiêutiềnthựcsự.Mộtngười
đẹptrai,lịchlãm vàthậtquyếnrũ.Hãynóiđi,bạncómuốnđiềugìdiễn ratrongđầutôihaykhông?”.
Mụcđíchcủaphầnnàykhôngphảilànhằmbiếnbạnthànhnhững
người tiêutiềnhàophóngthựcsựnhưlờibàihátvừarồi.Màmụctiêu chínhở đâygiúpbạnhiểurathếnàolàmộtnhânvậtlớn,mộtnhânvật
thựcsự
quantrọngmànhữngngườikhácđềuphảicôngnhận,phải
ngưỡngmộ.Giâyphútmộtngườinàođóchúýđếnbạn,khoảnhkhắc mộtngườinào đó khôngthểdờimắtkhỏibạnbởibạncómộtlựchútrất
lớnkhiếnngườikháchoặcítnhấtmộtsố
ngườikhólòngcưỡnglại
được.Để
tiếntớicáiđíchcuốicùngđó,hiệntạichúngtôinghiêncứu
mộtphươngphápquantrọngnhấtgiúpbạntrônggiốngnhư mộtngười rấtquantrọng.Nhữngnhântốbiếnbạntrởthànhtrungtâmcủasựchú ýcóthểthayđổitheotuỳhoàncảnhvàthờiđiểmvàtừngcộngđồng
nhấtđịnh.Cóthể
bạnkhôngthể
chắcchắnmìnhgâyđượcsự
chúý
đếntấtcảmọingườinhưngít nhấtthìđốiphầnlớnmọingườihoặcmột sốnhómngườithìbạnthựcsựchínhlàtâmđiểm,làmộtnhânvậtgây ảnhhưởnglớn.
Khibácsỹgõđầugốicủabạnbằngmộtchiếcbúanhỏđángghétthì
tấtnhiênsauđótoànbộ
châncủabạncũngbị
giậtmạnhtheo.Đây
chínhlàphảnứngdâytruyềnbởithực tếtrêncơthểconngườicácdây thầnkinhđượcnốiliềnvớinhauvàcóchungđíchlàhệthầnkinhtrung ương,chínhvìvậymỗikhimộtphầnnàođóbịảnhhưởngthìcácphần cònlạicũng khócó thểtránhkhỏibịảnhhưởngtheo. Chínhvì vậy,xuất hiệnphảnứngdâytruyền“giậtđầugối”.Cơthểcủabạncũngcómột
phản
ứngmangtínhchấtbảnnăngkhác.Khimộtchuỗisự
việc,một
chuỗihạnhphúcxảyđếnvàảnhhưởngđếntráitimcủabạnvàbạncó cảmgiácnhư mìnhlàngườichiếnthắngthìđầubạnsẽtựđộnggiậtvà vaibạnchùnlạiphíasau.Nụcườinở trênđôimôivàlàmmềmđôimắt củabạn.Đâylàmộtphảnứngtựnhiênmàaicũngcóvànóđượcđiều khiểnbởihệthầnkinhtrungương,làmộtphảnứngthườnggặpởtấtcả mọingười.
Đâylàbiểuhiệnbênngoàimàtathườngthấyở
nhữngngườichiến
thắng.Họ
đứngđóvớisự
đảmbảogầnnhư
tuyệtđối.Họ
dichuyển
đầytựtin.Họmỉmcườithậtnhẹnhàngnhưngvẻmặtchanchứaniềm tự hàovìmìnhvừagiànhđượcmộtthànhtựu màkhôngphảiaicũngcó thểlàmđược.Khôngcònnghingờgìvềđiềuđó–tưthế,điệubộvà
tháiđộtựtinnhưvậychínhlàbiểuhiệncủamộtsựthậtbạnđãquen vớivịtrídẫnđầu.Khimộtngườiđànôngđànônghoặcđànbàởtưthế
đó,ngườikhácnhìnvàosẽ
khôngcảmthấykhóchịuvìhọkiêungạo
màthườngtrầmtrồkhâmphục,ngưỡngmộvìhọđãgiànhđượcthành côngvangdội.Cóailạikhôngmongmuốnmìnhcũngcóđượctưthế nhưvậy,cóailạikhôngmongmuốnmìnhđượcngẩngcaođầutựhào
vớithiênhạ
dùchỉ
mộtlầnduynhấttrongđời.Tuynhiên,mộtkhiđã
giànhđượcthànhcôngthì con ngườisẽkhôngchịudừnglạiởđómàhọ
sẽcốgắngđểcóthểcóđượcnhữngthànhcôngtiếptheo.
Rõrànghàngtriệubàmẹgắnchặtnhữngđốtngóntaycủamìnhgiữa
bảvaicủaconmìnhvàhàngtỉgiáoviênluônmiệngnóivớihọcsinh:“ Nào,cácemhãyđứngthẳnglên!”nhưngđiềuđólạikhôngphảilàmột bíquyếtthànhcông.Khôngaicóthểphủnhậnđượcvaitròquantrọng củabốmẹvàthầygiáo nhưngvấnđềđặtraởđâylàcảbốmẹlẫnthầy côgiáokhôngphảilà nhântốquyếtđịnhdẫnđếnthànhcôngcủachúng ta.Họkhôngdạychúngtatấtcảnhữngkỹnăngcầnthiếtđểtrởthành
mộtngườichiếnthắnglớnmàđiềuđócònphụ
thânchúngta,vàonhữngnhântốkhácnữa.
thuộcnhiềuvàobản
Trongmộtlĩnhvựcnghềnghiệpchuyênmôn,tưthếhoànhảo,sựcân
bằnggầnnhưtuyệtđối,sựbìnhđẳnghoànhảokhôngchỉđơnthuầnlà điềuchúngtamong muốn,khao khát màthựctếđóchínhlà vấnđềcủa cuộcsốngvàcáichết.Mộtbướcđisailầm,mộtcáinhúnvaibấtthình lình,mộtcáinhìnlénlút,mộthìnhdángngoàihènhạcũngcónghĩalà bức màncủatròbiểudiễnđánhđuởtrêncao.Nóinhưvậycónghĩalà tưthếvàcáchthểhiệnbênngoàicóảnhhưởngrấtquantrọngđốivới cáchnhìnnhậncủangườikhácđốivớibạnđồngthờicũngquyếtđịnh khôngnhỏđếnthànhcôngcủabạntronglĩnhvực giaotiếp,ứng xửmà điềuđángnóiởđâychínhlàlĩnhvựcnàytácđộnglớnđếnthànhcông củabạntrongcuộcsốngcũngnhưtrongcôngviệc.
Tôisẽkhôngbaogiờquênđượclầnđầutiênmẹtôiđưatôiđixemxiếc
ởrạp.Trongkhi7ngườiđànôngvàphụnữđuổinhautrongmộtvòng tròntrungtâmthìđámđônghòreo,đứnglênnhưhọđangcũngthamgia vàobàibiểudiễn.Họvỗtay,thểhiênsựvuisướngkíchđộngnhưthể chưabaogiờđượcchứngkiếnmộtcảnhtượngthúvịnhưvậy.Mẹmím môilại,thìthầmvàotaitôinóirằngđâylàmộttiếtmụcbiểudiễntuyệt
vời,đoànxiếcduynhấttrênthếgiớibiểuhiệntiếtmụcnàymàkhông cầndâyantoàn.
Tronggiâylát,đámđôngbắtđầuchenlấn,xôđẩy.Khôngaicóthể
nghethấymộttiếnghohoặcmộttiếnguốngnướcsôđaxìxụpphátra phíatrênkhinghệsỹbiểudiễnhétrahiệubằngtiếngTrungQuốcvới
ngườihọ
hàngđángtincủamình.Cảgiađìnhcẩnthậntrèolênvịtrí
củakimtự
thápngười.Sauđóhọ
cẩntrọnglấythăngbằngtrênmột
chiếcdâynhỏcaohơnmặtđấtcứng vàichụcmétmàkhôngcódâyan toànvànhưvậycáichếtbấtthìnhlìnhcóthểậpđếnvớihọbấtcứlúc nào.Chỉcầnmộtsaisótnhỏthôicũngđủđểhọđánhmấttínhmạng củamình,chínhvìvậymọihànhđộngđềuphảiđảmbảohoànhảo, chínhxácmộtcáchtuyệtđối.Tôichắcchắnrằngmọingườixungquanh cũnggiốngnhưtôisẽkhôngthểquênđượchìnhảnhnày bởinóquáấn tượng,quámạohiểm.
Cònđốivớitôi,hìnhảnhcũngkhôngthểquênđượcchínhlàvẻđẹpvà
sựduyêndáng,khéoléocủa7anhemnhàxiếcnọ
khihọ
đuổinhau
vàotrungtâmmộtconquaylớnđểbámlấynhữngvòngtrònkiếntrúc trongđó.Mỗihànhđộngđềuhếtsứchoàn hảo- đầungửngcao,vai thulạidườngnhưchânhọkhôngchạmnềnđất.Mỗimộtthớcơtrong cơthểhọđềutoátlênvẻtựhào,thànhcôngvàniềmvuicủasựsống. Đâychínhlàphươngphápbiểuhiệnđểbiếncơthểbạnởtưthếgiống
như
nhữngngườichiếnthắng–nhữngngườicóthóiquencảmnhận
đượcsựtựhào,thànhcôngvàniềmvuisướngvìmìnhđượcsốngtrên cõiđờinày.Đốivớimộtđứatrẻnhưtôithìđólàmộtđiềukhôngtưởng, tôiđãvôcùngngạcnhiênvàthầntượngnhữngngườinghệsỹnàybởi tôikhôngthểtưởngtượngđượctạisaohọlạilàmviệcnhưvậy.Sựdi chuyểncơthểcủahọthậtmềmdẻo,điệunghệ,hoànhảovàkhôngcó bấtcứmộtsaixótnào.Đólàmộttư thếgâyấntượngrấtmạnhđốivới tôivàchắcchắntôikhôngbaogiờquênđượcđiềuđó.
TƯTHẾ CỦABẠNCHÍNHLÀTHƯỚCĐOTHÀNHCÔNGLỚN NHẤT
Hãytưởngtượngbạnlàmộtngườibiểudiễnnhững độngtácnhàolộn,
đibằngtayhoặcđitrêndâynổitiếngthếgiới,nắmvữngnhữnghành độngkiênquyếttrongđôicánhcủađoànxiếc.Chẳngcómấychốcbạn sẽlaovào vòngtrungtâmvớiđộchínhxác vàcân bằngcơthểtuyệtđối
khiếnđámđôngkhángiảđangtheodõiphảitrầmtrồthánphụcvàbị
thuhútbởibàibiểudiễnấntượngcủabạn.
Trướckhi bướcqua bấtcứcánh củanào -cánh củadẫnvào vănphòng
củabạn,cánhcửađưabạnđếnmộtbữatiệc,mộtcuộchọp,haythậm chílàcửadẫnvàobếpnhàbạn-mộtmiếngdatreobằngdâytrên khung.Chiếckhungđótreolơlửngphíatrên,chỉcáchđầubạncóvài cm.Khibạnbướcquacửa,hãy cúiđầuxuốngvà nhairàorạovòmrăng, banđầukéohaimábạnlạiđằngsau,tạoranụcườivàsauđónâng môilên.Khibạntiếnlêntrênđámđông,cơthểbạnsẽvươndàiraởtư thếhoànhảo-đầucao,vaicolại,thânmìnhrakhỏikhunghông,chân khôngtrọnglượng.Ởđỉnhcaonhấtcủachiếclều,bạnxoayvòngtròn
giốngnhư
mộtngườiđứngđầuduyêndáng,quyếnrũkhiếnchođám
đông phíadướiphảikinh ngạc,trầmtrồngưỡngmộvàngửacổlên nhìn bạn.Vàbâygiờtrôngbạnrấtgiốngmọtngườinàođó.
Mộtngày,đểkiểmtrasựcúixuốngvànhairàorạovòmrăng,tôiquyết
địnhđếmsốlầntôiđiquamộtcánhcủaravào:60lần,thậmchíngay cảkhitôiởnhà.Bạnhãytínhtoánxem:2lầnbạnđirakhỏicủatrước nhàbạnthì2lầnbạnsẽđivào,6lầnđivàophòngtắmthì6lầnphảiđi ra,8lầnđivàobếpvàcũngkhông thểđếmđượcbạnđira,đivàocủa ởcôngtyhayvănphòngcủabạnbaonhiêulần.Chắcchắnconsốđó sẽnhiềuhơnrấtnhiều.Hãytưởngtượngxembạnlàmđiềugì đó60lần mộtngàyvàđiềuđótrởthànhthóiquen.Thóiquenluônởtrongtưthế đạomạochínhlàdấuhiệuđầutiêncủamộtngườichiếnthắngrựcrỡ.
Bâygiờ
bạnđãsẵnsàngbướcvàomộtcănphòngvàkhiếncả
đám
đôngphảichúýhoặcđểchốtlạimộtvụmua bán,làmăn(hoặccóthể
chỉ đểtìmmộtchỗđứnghayngồiđểtrônggiốngnhưmộtaiđóquan
trọngnhấttrongcănphòng).Dùmụcđíchcủabạnnhư
thế
nàođi
chăngnữathìbạncũngnênchắcchắnmộtđiềubạnđãchuẩnbịđầy
đủmọithứ,sẵnsàngđốimặtvàxử
lýmọitìnhhuốngvàđặcbiệttư
thế,điệubộ
củabạnphảiđànghoàng,đạomạo,tựtin,gâyđượcsự
chúýcủanhữngngườixungquanh.
Vàothờiđiểmnày,bạnđãcótấtcả
nhữngđặcđiểmcơbảnmàanh
Thành–anhbạnhoạ
sỹđầytàinăngcủatôicầnđể
khắchoạ
chân
dungcủabạnnhưmộtngườichiếnthắnglớn.Giốngnhưanhđãnói:“
tưthếđạomạo,mộtcáinhìnđầuhơihướnglên phíatrước,mộtnụcười đầytựtinvàmộtcáinhìnthẳng,trựcdiện”. Cóthểnóiđây chínhlàhình ảnhlýtưởngđểtrởthànhmộtaiđóthựcsựgâyđượcsựchúýtrước đámđôngcôngchúng.Chắcchắnnếuđượcnhìnthấybạntrongtưthế đó,anhsẽpháchoạngaymộtbứcchândungcủabạnmộtcáchsinh động.Chínhvìvậy,nếumuốnxâydựngđượchìnhảnhtốtđẹpđốivới ngườikhác,đầutiênbạnphảitạodựngmộttưthế,điệubộhoànhảo– tưthếcủangườichiếnthắng.
Phươngpháp4
Ngậmbằngrăng
Hãytưởngtượngtrênmỗicánhcửabạnđiqua đềucómộtchiếcdâyđu được treomộtkhungsắtvữngchắc.Hãyngậmvàochiếckhungđóvà
dùngrăngngậmthậtchặt.Khibạnđungườilên,mỗicơ
củabạnsẽ
vươnratrongtưthếcơthểhoànhảomàainhìnvàocũngđánhgiácao.
Bâygiờ,hãybắtđầuhànhđộng.Đãđếnlúcbạnchuyểnsựchúýcủa
mìnhrabênngoàivàongườiđốithoạivớibạn.Sử
dụnghaikỹ
năng
tiếptheođểkhiếnngười đócảmthấynhưthểbạnđangđánhgiácao họ,tôntrọnghọ.
LÀMTHẾ
NÀOĐỂ
GIÀNHĐƯỢC CẢM TÌNHCỦA MỌI NGƯỜI
BẰNGCÁCHĐÁPLẠI“ĐỨATRẺCONBÊNTRONG”CỦAHỌ
Bạncónhớmộtcâuchuyệnđùacótừrấtlâurồikhông?Diễnviênhài bướcrasânkhấuvàcâuđầutiênanhtanóilà:“Chà,chođếnbâygiờ, cácbạnđãthấythíchthútôinhưthếnào?”Khángiảvỗtaycóvẻrất thíchthú.Tạisaokhángiảlạihoanhônhiềunhưvậytrongkhiđóchỉlà câuhỏihếtsứcbìnhthường? Bởivìtấtcảchúngtađềuâmthầmhỏi câuhỏiđónhưngkhôngdám nói ravàkhingườikhác nói đúngsuy nghĩ
củamìnhthìchúngtatỏ
rarấttándương,đồngtình.Bấtcứ
khinào
chúngtagặpmộtaiđó,dovôtìnhhoặccốýthìchúngtađềubiếthọ phảnứngnhưthếnàođốivớichúngta.Mỗingườiđềucómộttrựcgiác gọilà giác quanthứsáu giúpchúng ta có cảmgiácvềthái độcủangười khácđốivớimình.Tấtnhiên, khôngphảilúcnàocảmgiácđó cũng đúng nhưngvềcơbảnchúngtađềubiếtvềcảmgiácchungnhấtcủangười khácvềbảnthânmình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro