Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Những bí quyết thu phục lòng người 1

Nhữngbíquyếtthuphục lòngngười

 

 

 

 

LÀMTHẾNÀOĐỂKHIẾNNỤCƯỜICỦABẠNKHÁCBIỆTSOVỚI

NHNGNỤCƯỜI KHÁC

 

 

 

 

 

Vàonăm1936,mộttrong6lờikhuyêncủaDaleCarnegie

 

 

 

trongcuốnLàmthếnàođểcóđượcnhữngngười bạnvà gâyảnhhưởngvới mọingườichínhlànụcười.Tronglịch sửđãcóbiếtbaonhiêunụcườiđãlàmsiêulòngcảnhân loại.Lờikhuyêncủaôngđãđược truyềnsaumỗithậpkỷ

vàrấtnhiềunhânvậtnổitiếngtronglĩnhvựcgiaotiếp,

ứngxử

đãrất

nhiềulầntríchcâunóiđótrongcáctácphẩmviếttaycủamìnhhoặc trongbàiphátbiểutrựctiếptrướcđôngđảocôngchúng.Chỉcầnmột dẫnchứngđóthôicũngđủđểchothấysứcảnhhưởngcủalờikhuyên DaleCarnegie nói vớichúngta. Tuynhiên, vàogiai đoạnchuyểnđổicủa thiênniênkỷnày,đãđếnlúcchúngtakiểmtralạivaitròcủanụcười trongcácquanhệởcấpđộcaohơngiữaconngườivớinhau.Khibạn đàosâuhơnvàocâuchâmngôncủaDale,bạnsẽthấynụcườithoáng qua năm 1936 không phảilúc nào cũng đem lạikếtquảđặcbiệtlàtrong điềukiệnngàynay.Thựctế,khôngcócâuchâmngônnàodùcóđúng đắnđếnđâuđichăngnữacũngkhông thểđem lạihiệuquảmãimãimà

khôngđượcđiềuchỉnh,sửađổi.Điềunàycũngtươngtự

châmngôncủaDaleCarnegie.

đốivớicâu

 

 

 

Nụcườitoetoétlỗithờikhôngcótrọnglượngđốivớixãhộiphứctạp

ngàynay.Nếucườimộtcáchthoáimáiquáđàtrướcmặtmộtđámđông

vớinhiềuloạingườikhácnhauthìchắcchắnnụ

cườicủabạnsẽbị

đánhgiálàvôduyên.Hãynhìnvàonhữngnhàlãnhđạo,nhữngnhà

thươngthuyếtvàcácnhàtư

bảnlớntrênthế

giớivàbạnsẽ

họctập

đượcrấtnhiềubàihọcquýgiá.Đốivớihọnụcườixunịnhchẳngcóý nghĩagìbởimụcđíchcủahọkhôngphảilàxunịnhmọingườiđểđạt nhữnggìhọmongmuốn.Nhữngngườiđạtđược thànhcôngtrongmọi

giaiđoạncủacuộcđờiluôntìmcáchlàmgiàuthêmchonụ

cườicủa

mình;vàkhicười,nụ

cườicủahọsẽ

cótrọnglượnghơn,gâyđược

nhiềuảnhhưởnghơnđồngthờisẽkhiếncảthếgiớinàycùngcườivới họ.Họcườikhôngchỉđểlàmhàilòngmộtngườinàođómàmuốngây ảnhhưởngđếnmộtnhómngười,nhiềunhómngườivàcảthếgiới; đây chínhlàmụctiêucaonhấtmàhọmuốnthựchiệnđược.

 

 

 

Mộtsốnụcườirấtấmáptrongkhiđólạicónhữngđiệucườilạnhlùng

đángsợ. Cónhữngnụcưòi thậtsựvànhữngnụcườigiảtạo.(Bạnđã nhìn thấyrấtnhiềunụcườigiòn giã nởtrên khuôn mặtcủanhữngngười bạnvàhọnóivớibạnrằnghọthậtsựvuisướngvìbạnđãquyếtđịnh

bớtchútthờigianghévàothăm,vàcác

ứngcử

viêntranhchứctổng

thốngđếnthămthànhphốcủabạnrồinóirằnghọrất“vuisướngvìđã

đếnthămthànhphố

này…”Nhữngchiếnthắnggiòngiãbiếtrằngnụ

cườicủahọlà mộttrong nhữngvũkhímạnhnhất,chínhvìvậyhọđãcố gắngtậndụngchúngđểđạthiệuquảtốiđa.Thúthật,tấtcảmọingười trongsốchúngtađềuthíchnhìnthấynhữngnụcườithậttươichứkhông aimuốnnhìnvàonhữngkhuônmặtnhănnhó,khóchịu.

 

 

 

LÀMTHẾNÀOĐỂTỐIĐAHOÁHIỆUQUẢNỤCƯỜI CỦABẠN

 

 

 

Chỉvừanămngoáithôi,mộtngườibạncũhồihọcđạihọccủatôitênlà

Lanđảmnhiệmcôngviệckinhdoanhcủagiađình:đólàcungcấphộp cattôngchocácnhàsảnxuất.Cóthểnóiđâylàmộtcôngviệckhávất vảđốivớimộtcôgáinhưLan.Mộtngàycôgọiđiệnchotôinóirằngcô chuẩnbịlênHàNộiđểtìmkiếmnhữngkháchhàngmớivàmờitôiđiăn tốicùngvớimộtvàikháchhàngtươnglaicủamìnhbởi cônghĩrằngcó thểtôisẽgiúpđượccôtrongviệcnắmbắttâmlýcủakháchhàng.Tôihy vọngsẽtìmthấynụcườihoạtbátcủacôbạnmìnhvànghethấytiếng cườigiòn giã,thoáimái nhưchúng tôicòn họcđạihọc.Lanlàmộtngười luôncườithoáimáivàmộtkhicôđãcườithìkhôngaicóthểlàmcônín

được;ngườikhácthế

nàothìkhôngbiếtnhưngchúngtôilạithấyđó

chínhlàmộtphầnlàmnênsựhấpdẫncủacô.

 

 

 

KhibốLanmấtvàonămngoái,cônóivớitôirằngcôsẽtiếpquảncông

việckinhdoanhmàphảimấtcảmộtđời  bốcômớitạodựngđược.Tôi nghĩ vớitínhcáchcủaLancó đôi chút thoáimái, vuivẻvàkhônghợpvới vai trò là mộtngườilãnh đạocao nhấttrong lĩnh vựckinhdoanhđầykhó khănvàcạnhtranhnày.TôiđãtừnglolắngchoLanbởidướiconmắt củatôiLanvẫnlàmộtngườibạngáichânyếutaymềm,mộtngườihay

cười khiếnbạnbèaicũngcảmthấyyêuquý.Nhưngthựctếtôibiếtgì vềvềngànhsảnxuấthộpcattôngcơchứ?Đếnbâygiờthìtôilạicảm thấylolắngchobảnthânmìnhkhôngbiếtmìnhcóthểcángđángđược công việcmàcôbạnnhờhaykhông nữabởithựctếtôiđâucóchútkiến thứcgìvềlĩnhvựccônói.

 

 

 

Lan,bangười kháchtiềmnăngcủacôvàtôigặpnhautrongmộtquán

nướclịch  sự

giữatrungtâmthànhphố

vàkhichúngtôidẫnhọ

vào

phòngăncủanhàhàng,Lanthìthầmvàotaitôi,“Tốinayhãygọimình làLanAnhnhé( LanlàtênđệmcủaLanAnh).

 

 

 

“Tấtnhiênrồi”,tôi chớpmắt“ Phảigọitênđầyđủcủabàchủtịchcông

ty chứđúng không?”Ngay saukhi chúngtôi ngồiyên vịxungquanh bàn ănsangtrọng,tôibắtđầunhậnrarằngLanAnhbâygiờ làmộtphụnữ hoàntoànkhác,khácxavớicôbạnLanluôncườirúcríchcủatôimàtôi

biếthồiđạihọc.Côvẫnquyếnrũnhư

trước,côvẫncườinhiềunhư

trướcnhưngvẫncómộtsố

mộtsố

đặcđiếmkhônggiống,hoàntoàn

khônggiống.Tôikhôngthểgiảithíchchínhxácđượcđiềuđó.Tôibiết rằngthờigian trôi đi,ai cũngphảithay đổinhưngtôi hơibấtngờvềđiều này.

 

 

 

Mặcdùvẫncònsôinổinhưngày xưanhưngtôi cómộtấntượngrõràng rằngmọthứLanAnhnóisâusắcvàchânthật,thẳngthắnhơn.Cônói

chuyệnmộtcáchấmápvớikháchhàngtươnglaivàtôicóthể

khẳng

địnhrằngnhữngkháchhàngkiacũngrấtthíchcô.Tôicảmthấyvuivì cô bạncủamìnhđãghiđượcmộtcúngoạnmụcvàođêmhômđó.Vào cuốibuổi,LanAnhđãgiànhđượcbangườikháchhànglớn.Cònvề phầnmình,mộtchuyêngiagiaotiếp(nhưlờiLanAnhnóichỉbiếtngồi đóquansátbạnmìnhvớisựngạcnhiênđầythúvị).

 

 

 

Sauđó,khichỉcònlạimộtmìnhvớicôtrongquánnước, tôinói,“Lan

này,bạnđãthựcsựhoànhậpđượcvàoconđườngmàbốbạnđãdẫn bạnđikểtừkhibạntiếpquảncôngty.Tínhcáchthựcsựcủabạnđã pháttriểnđầyđủ,thựcsựấmápnhưngcũngkhôngkémphầnquả quyết,sắcsảo.Thựcsựmìnhcảmthấybạnvừalạlạivừaquen.”

 

 

 

“Chàchà! Chỉcómộtthứduynhấtthayđổithôi”Côvừađáp lạitôi,vừa

cườirấtđángyêu.

 

 

“ Cáigìcơ?”

 

 

 

“ Nụcườicủamình.”

 

 

 

“ Cáigìcủabạncơ?”Tôingạcnhiênhỏilại.

 

 

 

“Nụcườicủamình,”côlặplạimộtlầnnữanhưthểtôikhônghềnghe

thấy.

 

 

 

“ Bạnthấyđấy”, côtiếptục,mắtnhìnvềxaxăm,“khibốmìnhbịốmvà

mìnhbiếtmìnhsẽ

phảitiếpquảncôngty,ôngngồixuốngbêncạnh

mìnhvànóichuyệnvớimình;chínhcuộcnóichuyệnđógiữahaibốcon đãlàmthayđổicuộcđờimình.Mìnhsẽkhôngbaogiờquêntừngchữ, từnglờiôngnóivớimình.Bốnói:“Congáiyêuquýcủata,concónhớ mộtbàihátcổ,“Tôiyêumậtong,nhưngbànchânlạiquáto”hay không?Chà,nếuconmuốnthànhcôngtrongngànhkinhdoanhhộp cattôngthìhãyđểbốnóicâunàyvới con,“Tayêucon,conyêunhưng nụcườicủaconsôiđộngvànhanhquá.”

 

“Sau đóôngđưacho mình mộttờbáo màuvàngrồichỉ vàomộtbàibáo

cótríchđoạnmộtnghiêncứumàôngđãcấtđiđể

chomìnhxemvào

thờiđiểmthíchhợp.Nghiêncứuđócóliênquanđếnviệcphụnữlàm kinhdoanh.Nghiêncứunóirằngmộtphụcườichậmhơntrongkhilàm việcvớiđốitáckinhdoanhsẽdànhđượcsựtínnhiệmcaohơncủađối tác.”

 

 

 

KhiLannói,tôibắtđầunghĩđếnnhữngphụnữđãgópphầnlàmnên

lịch   sử

giống  như

Margaret  Thatcher,  Indira  Candhi,  Golda  Meir,

MadeleineAlbrghtvànhữngphụnữđầyquyềnlực khác.Khôngaitrong sốhọcóđiệucườithoảngquanhanhchóng.

 

 

 

Lantiếptục,“Nghiên cứukia cũngnóirằngđiệucườilớn,ấmáplàmột

tài sản.Nhưngchỉ khi nóchậmhơnđôichút bởinhưvậynó sẽthu được

nhiềutínhiệuhơn.”Từkhoảngkhắcđótrở

đi,Langiảithíchrằngcô

dànhchokháchhàngvàđốitáclàmăncủamìnhmộtnụcườilớn.Tuy nhiên cô cốgắngcườimộtcáchchậmrãi đểkhách hàng có đủthờigian

đểnhậnrasựchânthànhvàđángtincậycủacô.Chínhvìvậy,nụcười củacôcóvẻnhưấmáp,trungthựcvàmangtínhcánhânhơnđốivới ngườinhận.Ngườiđốidiệnvớicôcócảmgiácnụcườicủacôlàdành choriênghọ,côluôncoitrọngtừngngườiđangnóichuyệnvới mìnhvà

như

vậycónghĩalàcôlàmchohọ

cócảmgiácmìnhđangđượctôn

trọngvàchúý.

 

 

 

Chínhxáclànhưvậy!Nụcười chậmhơncủaLankhiếntínhcáchcủa

côđượcbiểulộra ngoàimộtcáchphongphúhơn,sâu sắchơnvàthành thậthơn.Mặcdùchỉchậmhơncómộtgiâynhưngnhữngngườinhận đượcnụcườithoáimáixinhđẹpcủacôlạicảmthấynóđặcbiệtbiết

nhườngnào,vàmộtđiềuquantrọngđángnóiở

đâylàhọ

cảmgiác

chúnglàriêngchohọ.Lúcnàytôimớithấylầngặpgỡnàyđãgiúptôi hiểurađượcmộtđiềurấthữuíchđốivới côngviệcnghiêncứuvềgiao tiếp,ứngxửcủamìnhvàtôithầmcảmơncôbạnLanđángyêucủatôi vìđãchotôihiểuthêmmộtkhíacạnhvềsứcmạnhtolớncủanụcười.

 

 

 

Tôiquyếtđịnh  sẽ

tiếnhànhnghiêncứusâuhơnvềnụ

cườivà

ảnh

hưởngcủa  nótrongcuộcsốnghàngngàycũngnhư

côngviệckinh

doanh.Khibạnrachợmuagiày,bạnbắtđầunhìnxuốngchâncủamọi người. Khibạnquyếtđịnhthayđổikiểutócthìchắcchắnbạnsẽnhìn vàomẫutóccủatấtcảmọingườibạngặpđểxemxemliệucókiểutóc nàođẹp,hợpvớimình.Trongvàithángtrời,tôitrởthànhmộtnhàquan

sátnụ

cườithựcthụ.Tôiquansáttấtcả

nhữngnụ

cườitôigặptrên

đườngphố;tôiquansáttừngnụcườixuấthiệntrêntivivàtôiquansát

nụcườicủacácchínhtrị

gia,nhữngnhàtruyềnđạo,nhữngnhàkinh

doanh lớncũng nhưcác vịlãnhtụtrênthếgiới.Tôi không bỏquabấtcứ nụcườinàotôinhìnthấyvàcốgắngtìmrasựkhác nhauvàgiốngnhau giữachúngđồngthờiquađó sẽxácđịnhđượcý nghĩacủatừngnụcười vàsứcảnhhưởngcủachúngđemlại.Còncónhữngđiềutôipháthiện rathì sao?Từnhữngquansátcủamình,tôinhậnrarằngmọingườiđều cảmthấycườichậmrãihơnlàcáchtạođượcsựtincậyvàthểhiệnsự chínhtrựcnhất.Sauđó,khihọlàmnhưvậythìdườngnhưnụcườicủa họsẽhiệnrõtrêntừngnétmặtvàtrôngtựa như mộtđợt lũchậmđang trànvề.Dođótôigọiphươngphápsaulà“ Nụcườitạoracơnlũ”.

 

 

 

Phươngpháp1

 

 

 

Nụcười tạoracơnlũ

 

 

Khichàohỏimộtaiđó,khôngnênchỉcườimộtnụcườithoángquanhư

thếngườiđó chỉlướtquatầmnhìncủabạntựanhưbạnsẽđượchưởng lợimộtđiềugìđó,hãynhìnthẳngvàomặtngườibạnchàomộtlát.Tiếp theodừnglại.Chìmsâuvàotínhcáchcủahọ.Sauđóhãyđểmộtnụ cườilớn,ấmápvànhiệttìnhtràoquakhuônmặtbạnvàthấmsâutrong mắtbạn.Nósẽnhấnsâuvàongườinhậngiốngnhưmộtconsóngấm áp.Chỉchậmmộtgiâythôicũngđủđểthuyếtphụcmọingườirằngnụ cườicủabạnlàchânthậtvàchỉdànhriêngchohọ.

 

 

 

Bâygiờhãyđểchúngtôiđinhưngchỉmộtvàicmvềhướngbắctiếntới

nhữngcôngcụgiaotiếp,ứngxửhiệuquảnhấtmàbạnđangsửdụng:

đóchínhlàđôi mắtcủabạn.

LÀMTHẾ

OĐỂ

CÓẢNH  HƯỞNGTỚITẤT  CẢ

MI  NGƯỜI,

KHIẾNMỌI  NGƯỜIĐÁNHGIÁBẠNTHÔNGMINHVÀSÂUSẮC BẰNGCÁCHSỬDỤNGĐÔIMẮT

 

 

 

Tấtnhiêntấtcảcũngchỉlànóiphóngđạikhikhẳngđịnhrằngaiđócó

thểhạthuỷtàuchỉbằngánhmắtcủamìnhhoặcaiđócóthểnhìnchằm chằmvàđánhhạmộtchúgấucũngchỉbằngđôimắt.Đóchỉlàcáchnói cóđôichútcường điệuđểnhấnmạnhsứcmạnhcủađôimắtmàthôi nhưngkhôngphảitựnhiênmàmọingườilạiđưaranhữngsựsosánh nhưvậy.Đôimắtcủabạngiốngnhưtráilựuđạncókhảnănglàmnổ tìnhcảmcủamọingườidùlànhữngngườicứngrắnnhất.Đôimắtlà cửasổtâmhồn,làcơquancảmnhậnquantrọngcóảnhhưởngrấtlớn đếncách nhìn củazchúng ta nhìn nhậnvềthếgiớibên ngoài (phầnlớn quanđiểmcủachúngđượchìnhthànhlàdonhữngđiềuchúngtanhìn thấybằngmắt).Cũnggiốngnhưnhữngôngchủtronglĩnhvựcnghệ

thuậthônnhânvàgiađìnhcoinắmđấmcủahọ

làvũkhígiếtngười,

bạncũngcóthểtựtinmàcoiđôimắtcủamìnhlàmộtthứvũkhítâmlý chếtngườinếubạnthựcsựlĩnhhộivàthôngthạonhữngphươngpháp giaotiếpbằngmắt.Khôngaicóthểphủnhậnđượcsứcmạnhcủađôi mắt,nhiềungườicóđôimắtbiếtnóikhiếnngườikháckhinhìnvào khôngkhỏibịrungđộnghoặccórấtnhiềukẻbịchìmđắmtrongđôi mắt đó.Đôimắtcũnggiốngnhưnụcười cóthểtrởthànhmộttrongnhững nhântốgiúpbạnđạtđượcthànhcôngnhưmongmuốn.

 

 

 

Nhữngngườiđượcyêuthíchtrongtròchơicủacuộcđờinhìnxahơnso

vớisựthôngtháithôngthườngvẫndạychúngtarằng:“ Phảiluônduytrì

quátrìnhgiaotiếpbằngmắthiệuquả.”Tuynhiên,đốivớinhữngngười khácthìhọlạichorằngnếunhữngngườiđángnghingờvàkhôngđáng tincậythì sựtiếpxúcbằngmắttrongthờigian dài cóthểsẽđemlạihậu quảngượclạibởithựcchấtcon ngườidễbiểulộbảnchấtcủamình rất rõnéttôngquađôimắtvànếuđểngườikhácnhìnsâuvàođôimắtthì chắcchắnhọsẽnhậnrađượctấtcảnhữngđiềuẩnsâubêntrong.

 

 

 

Khitôiđangtronggiaiđoạntrưởngthành,giađìnhtôicómộtngườigiúp

việcchúngtôitrôngcoiviệcnhàcủa,vườntược; trongtrítưởngtượng kỳquáicủabàchứađầyhìnhảnhcủanhữngngườiphùthuỷ,những thầyphùthuỷchuyênlàmphépvànhữngphépthuậtđentối.Bàkhông baogiờchịuởmộtmìnhcùngvớiMilu–chúmèocưngcủagiađìnhtôi bởibànóirằng:“Milucóthểnhìnthấyquatôi,nhìnthấytâmhồntôi”.“ Thực tếkhinóivớitôiđiềunày,cảgiọngnói,nétmặtvàđặcbiệtlàđôi mắtcủabàhiệnrõsựsợhãi.Tôicũngkhônghiểusaobàlạicóýnghĩ kỳcụcnhưvậy,tạisaobàlạitỏrasợhãitrướcđôimắtcủamộtchú mèo?Thậtkỳlạvàkhógiảithíchphảikhôngcácbạn.

 

 

 

Trongmộtsốnềnvănhoá,tiếpxúc bằngmắtmãnh liệtđượccoilàmột

phépphùthuỷvàngườitathườngđượcgọilàthôimiên.Trongmộtsố

nềnvănhoákhácthìnhìnchằmchằmvàoaiđócóthể

làmộthành

độngđedoạvàthiếutôntrọngngườikhác.Cùngmộthànhđộnggiống nhaunhưngýnghĩalạikhácnhauởcácnềnvănhoákhácnhauvànếu khôngápdụngđúngtrongtừnghoàncảnhthìsẽdẫnđếnsựhiểulầm (Haynói chính xác hơnlà sựbấtđồngvănhoá ).Nhậnra điềunày, các nhânvậtquantrọngcótiếngtămvàthànhcôngtrongtrườngquốctế thíchnghiêncứumộtcuốnsáchviếtvềsựkhácbiệtvềngônngữcơthể

giữacácnềnvănhoávớinhauhơnlàmộtcuốnsáchthànhngữ

bởi

trongxãhộihiệnđạichúnghữuíchhơnrấtnhiềusovớinhữngcâu thànhngữcổ.Tuynhiên,trongnềnvănhoácủachúngta,nhữngnhân vậtthànhcông vangdộinàobiếtcách nào làmtăng sứcmạnhcủamình quasựtiếpxúcbằngmắtcóthểthuđượcưuthếđặcbiệtsovớicácđối thủcủamình,đặcbiệtlà nhữngngườikhácgiới.Thôngthườnggiữacác ngườikhácgiới,ảnhhưởngcủađôimắtsẽtăngmạnhhơnrấtnhiềuso vớinhữngngười cùnggiới.Tronglĩnhvựckinhdoanh,thậmchíkhisự lãngmạncònkhôngcóchỗtrongcảbứctranhthìsựtiếpxúcbằngmắt mạnhmẽcóthểtạoramộtcúđánhkhá mạnhgiữađànông vàphụnữ. Giữanhữngngười khácgiớiluôntồntạimộtsứchútmạnhhơnsovới nhữngngườicùnggiới vàánhmắtdễkhiếnhọchúýđếnnhauhơnvà đâylàmộtnhântốgiúphọcócáchnhìnvềđốiphương.Chínhvìvậy,

có rấtnhiềuvụlàmăngiữanhữngngườikhácgiớitrởnên thuậnlợihơn

rấtnhiềumộtphầnnhờ

mắt.

đếnngônngữcơ

thể

hơnlàngônngữ

bằng

 

 

 

Mộttrung tâmởBoston-Mỹđãtiếnhànhmộtnghiên cứuđểtìm raảnh

hưởngchínhxáccủavấnđềnày.Cácnhànghiêncứutìmhiểuvàđề nghịnhữngngườikhácgiớinói chuyện,giaotiếpmộtcáchthoáimái,cởi mởvớinhauvàhọđứngngoàiquansát.Họyêucầutrongmộtchủđề

nóichuyệnhọ

phảiluônnhìnnhau(duytrìsự

giaotiếpbằngmắt)

thôngquaviệcđềnghịhọđếmsốlầnđốiphươngcủamìnhchớpmắt trongsuốtcuộctròchuyện.Trongmộtnửacuộctròchuyệncònlại,họ

yêucầunhữngngườithamgianghiêncứuchỉ

nóichuyệnđơnthuần

chứkhông duy trì sựgiao tiếpbằngmắt.Saukhikếtthúc củahai lầntrò chuyệnvớihai cáchthứckhácnhau,họsẽnghiêncứuvềsuynghĩ,cảm giáccủanhữngngườithamgiagiaotiếptừđóđánhgiátínhhiệuquả củacuộctròchuyện.

 

 

 

Khihọhỏivềnhữngchủđề

kếtiếpthìnhữngngườichớpmắtkhông

đángnghingờsẽ

đượcthôngbáorằnghọ

nhậnđượccảmgiáctôn

trọngvàyêuthíchhơntừ

nhữngđồngnghiệpcủamìnhvàtừ

những

ngườichưabiếthọ.Chỉ đơngiảnhọđếmsốlầnchớpmắtvà cách thức

chớpmắt  để

cóthể

đưarađánhgiácuối  cùngvề

ngườiđangnói

chuyệntrựctiếpvớimình.Nhiềungườithắcmắcrằngchỉnhưvậythôi làmsaocóthểđánhgiáchínhxácvềmộtngườiđangnóichuyệnvới mìnhnhưngthựctếhoàntoàncóthểlàmviệcnhưvậybởiđôi mắt-của sổtâmhồnkhôngbiếtnóidối.

 

 

 

Tôivừanhìnđốidiệntrựctiếpvớimộtngườilạởkhoảngcáchrấtgần:

chúngtôinhìnkhálâuvàkhásâunhưthểmuốnnhìnthấusuynghĩcủa

nhau.Mộtlầnkhiđangtiếnhànhnghiêncứuchuyênđề

chovàitrăm

ngườithìkhuônmặtmộtphụnữlạtrongđámđôngđãthuhútđượcsự chúýcủatôi.Hìnhdángbênngoàicủanhữngngườithamdựkhôngcó gìlàđặcbiệtcả.Chínhvìvậycôđãtrởthànhtâmđiểmchúýcủatôi trongsuốtbàiphátbiểu,nóichuyện.Tạisaolạinhưvậy?Bởi vìkhông mộtgiâyphútnàođôimắtcủacôdờikhỏikhuônmặttôi:cônhìntôi trongsuốtbuổihộithảonhưmuốnchớplấyđượclờinói,từngýnghĩa tôimuốnnhấnmạnh.Thậmchíkhitôikếtthúcmộtđiểmnàođóvà dừnglạiimlặngđợiýkiếncủamọingười,đôimắtcủacôvẫnnhìn

chămchúvàokhuônmặttôi.Tôicảmthấycôkhôngthể

đợiđể

được

tiếptụclĩnhhộinhữngkiếnthức vàsự phântíchsâusắcphátratừđôi môi tôi; cô muốnthờigian trốngđótrôi đingay lậptứcđểtôitiếptụcbài phátbiểucủamình.Thúthậttôi rấtthíchđiềuđó. Tạisaokhôngcơchứ! Aichẳngcảmthấyvuisướngkhicóaiđóchămchúlắngnghemìnhnói vànhậnthấynhữngđiềumìnhnóithậtchínhxác,sâusắc.Côrấttập trungvàobàiphátbiểucủatôivàrõràngcôhoàntoànbịmêhoặcbởi

từngtừ,từngchữphátratừ

miệngtôi;tôicũngkhôngcógìphảigiấu

giếmkhinóirằngchínhđiềuđóđãkíchthíchtôi,giúptôinhớranhiều câuchuyệnvànhấnmạnhnhữngđiểmhếtsứcquan trọngmà từlâutôi quênmất.Nóinhưvậythìđâuchỉcótôigâyảnhhưởngđếncôấymà thựcsựchínhcôấycũngtácđộngtrởlạiđốivớitôi(tấtnhiêncảhai chiềuđềutíchcực)vàtấtcảđềuđượcthểhiệnquađôimắt.

 

 

 

Ngaysaukhikếtthúcbàinóichuyện,tôitáchrangoàitìmkiếmngười

bạnmới-ngườiđãbịthôimiênbởibàiphátbiểucủatôi.Khimọingười rờiđạisảnh,tôinhanhchóngđếnbêncạnhfanhâmmộcủamìnhvà nghĩrằngchắcchắnngườiđósẽcảmthấyrấtvuikhiđượcnóichuyện riêngvớimình.“Xinlỗi”tôilịchsựnói.Nhưngngườihâmmộcủatôi

thậmchíkhônghề

thayđổitốcđộ

đicủamìnhvàcôtiếptụctiếnra

ngoàicửachínhnhưthểkhôngnghethấytiếngtôigọi.Tôiđitheocôtới hànhlang,vừađivừa nhìncômộtcáchđầyngạcnhiên;tôikhônghiểu tạisaolạinhưvậybởi côvẫnphớt lờtôi.Tôilẩmbẩmvàilời giảithích bảochữa vìtôiđãđánhgiácaosựtậptrungcủacôvàobàinóichuyện củamìnhvàthựctìnhlúcđó chínhtôi cũngmuốnhỏicômộtvàicâuhỏi. Tôicảmthấythắcmắcbởitháiđộlúctrướcvàlúcnàycủacôhoàntoàn khácnhaukhiếntôikhôngthểgiảithíchđược:từtháiđộchămchúnhư

bịthôimiênbâygiờ

chuyênsangtháiđộ

hếtsứcthờơ

như

thểchưa

baogiờcôtâptrungcaođộnhưvậy.

 

 

 

“Xinlỗi,quahộithảonàycôcóthuđượcnhiềuđiềubổíchkhông?”tôi

mạomuộnhỏicômộtcáchthẳngthắn.

 

 

 

“Chà,cũngkhôngnhiềulắm”,côtrả

lờithậtthà.“Tôigặpkhókhăn

trongviệchiểunhữnggìchị

đangnóibởichị

luônđixungquanhsân

khấuvàmặthướngvềnhữnghướngkhácnhau.Chịbiếtđấy,cókhá nhiềungườithamdựbuổihộithảo,cònchịlàngườiduynhấtphátbiểu ở phíatrên;chịhướngđếntấtcảmọingườichínhvìvậytôikhôngthực sựhiểulắm.”

Tronggiâylát,tôiđãhiểuravấnđề.Ngườiphụnữ

nàybị

kémthính

giác,chínhvìvậycôgặpkhókhăntrongviệclĩnhhộinhữnggìtôiphát biểu.Tôiđãkhônglàmchocôthíchthúvàtôiđãnghingờvềđiềuđó. Côkhôngbịkíchthíchvàthíchthúbởibàiphátbiểucủatôinhưtôiđã hy vọngvàđúnghơnlànhưtôiđãtintưởng.Nguyênnhânduynhấtkhiến cô nhìnchămchúvàokhuônmặttôilàbởivì côcốgắnghếtsứcđểđọc đượcnhữnglờitôinóithôngquađôimôi.Thínhgiáccủacôkémvàcô khôngthểngherõtừnglời nóicủatôi,chínhvìvậycôphảivậtlộnmột cáchkhókhănđểhiểuđượcbàiphátbiểucủatôibằngviệcquansát đôimôimấpmáycủatôitrongkhinói.Đúnglúcđó,tôicảmthấythất vọngvàcóđôichúthụthẫng(mộtcảmgiáchếtsứcbìnhthườngkhiai đóbiếtđượcmộtđiềugìđókhônggiốngnhưnhữnggìmìnhhyvọng).

 

 

 

Nhưngkhôngsao,dùsaođichăngnữatrongsuốtbàiphátbiểucủa

mình,cáinhìnchămchútậptrungcủangườiphụnữđãtạochotôicảm giácvuisướngvàtrởthànhthànhđộnglực truyềncảmhứnggiúptôitự tinhơnvà nhớđượcnhiềuđiềuthúvịhơn.Cònlúcnày, tôicảmthấyhơi mệtmỏinênmờicôđiuốngcàphêcùngtôi.Tôidànhmộttiếngtiếp theo đểnói lạitoànbộbài phát biểucủamìnhcho riêng mìnhcô. Vàlần nàycôcũngtỏrachúýgiốnghệtnhưtronglầntôiphátbiểulúctrước. Mặcdùphảinóithêmmộttiếngnữanhưngthực sựtôikhôngcảmthấy mệtmỏibởitôiđanglàmmộtviệccóích,ítnhấtlàđốivớimộtngười gặpkhókhănkhinghetrongđámđông.

 

 

 

LÀM  THẾ

OĐỂ

KHIẾN  ĐÔI  MẮT  CỦA  BẠN  TRÔNGCÓ  VẺ

THÔNGMINHHƠN

 

 

 

Hiệnnayvẫncónhiềutranhcãivề

quátrìnhtiếpxúcbằngánhmắt.

Ngoài việcđánhthứccảmgiác tôn trọngvềyêu mến,duy trìsựtiếpxúc mạnhbằngánhmắtkhiếnbạncócảmgiácmìnhlàmộtngườithông minhvàấntượng,sâusắc.Nhữngngườisuynghĩsâusắcthườngkết hợpnhữngdữliệunhậnđượcdễdànghơnnhữngngườisuynghĩđơn

giản,họ

cóthể

tiếptụcnhìnvàomắtcủamộtngườinàokhácdùlà

trongsựyênlặng.Quátrìnhxửlýsuynghĩcủahọkhôngbịsaonhãng dùhọnhìnchằmchằmvàongườiđốidiện.

 

 

 

Quaytrởlạinhữngnhàtâmlýhọcdũngcảm.CácnhànghiêncứuYale

củaMỹ

luônnghĩrằngtồntạimộtsự

thậtkiênđịnhvề

việctiếpxúc

mắt,nên họđãtiếnhành mộtnghiên cứukhác trong đóhọkhẳngđịnh“

tiếpxúcmắtcàngnhiềuthìtạocàngnhiềucảmgiác,tìnhcảmtíchcực

”.Lầnnày,họhướngdẫnđốitượngcủamìnhđảmnhiệmmộtvaiđộc bạch.Họyêucầunhữngngườinghephảnứng vớicáccấpđộcủaquá trìnhtiếpxúcbằngánhmắttrongkhingườiđốithoạicủahọnói.

 

 

 

Cònkếtquảthìsao?Tấtcảdiễnranhưmongđợikhicácphụnữkể

nhữngcâuchuyệnriêngtưcủamình chonhau nghe.Tiếpxúcbằngánh mắtcàng nhiềusẽkhuyếnkích nhữngcảmgiác thân thiết,đáng tincậy. Tuynhiên,điềunàykhôngđúngvớicácđángmàyrâu.Mộtsốđángmày

râucảmthấyrấtkhóchịukhibị

mộtngườiđànôngkhácnhìnchằm

chằmvàomắtmìnhvàhọchorằngđólàdấuhiệuchothấyngườikia muốngâysựvớimình.Khôngíttrườnghợp,cácchàngtraihiếuchiến củachúngtalaovàonhauẩuđảchỉvìpháthiệnrađốiphươngnhìn mình.Nhữngngườikháclạicảmthấynhưthểmìnhđangbịđe doạ.Một vàingườithậmchícòntỏrangờvựcrằngđốitáccủamìnhcóvẻquan tâmhơnmức bìnhthườngvàmuốnhạgụcmình.Cùngmộthànhđộng nhưngmỗigiớilạicócảmnhậnvàphântíchkhácnhau.

 

 

 

Phươngpháp2

Nhìnsâuvàomắtngườiđốidiện

Hãy làmnhưthểhai mắtcủabạndính chặtvào cuộchộithoạigiữabạn vàcácđốitácvớimộttìnhcảmnồngấm,chânthực.Ngườiđốithoại nếucảmnhậnđượcsựchânthànhvànhiệttìnhquađôimắtcủangười kiathìchắcchắnsẽđáplạibằngtháiđộlươngthiệntươngtự.Không nênngắtquãngquátrìnhtiếpxúcbằngmắtngaycảsaukhingườiđối thoạingừngnói.Khibạnbắtbuộcphảiquayđithìhãylàmđiềuđómọt

cáchchầmchậm,lưỡnglự,cố

gắngkéodàiánhmắttậptrungvào

ngườiđốidiệnchođếnkhisợidâygắnkếtnhỏ

xíucuốicùngbị

đứt

đoạn.Khôngnênquaymặtđimộtcáchnhanhchóng,dứtkhoátbởinếu

vậyngườiđốidiệnsẽ

cócảmgiácbạnchỉvờ

nhiệttìnhchứ

thựcsự

 

 

bạnkhônghềquantâmđếnhọ.

TH

NĐÔIMẮTCỦANHỮNGQUÝÔNGHAYNHỮNGCHÀNG

TRAITHÌSAO

 

 

 

Cònbâygiờ,hỡi cácquýông:khinóichuyệnvới nhữngngườiđànông khác,bạncũngcóthểnhìnsâuvàomắtngườiđốithoạitrongthờigian dài.Nhưngtốtnhấtgiảmbớtmứcđộtậptrungkhiđềcậpđếnnhững vấnđềcánhânvớinhữngngườicùnggiớibởinhưvậyngườinghesẽ

cảmthấynhưđangbịđedoạhoăccóthểsẽphântíchsaiýđịnhcủa bạn.Nhữngngườiđànôngthườngrấtcởi mở, thoáimáikhinóichuyện nhưnghọlạirấtítđềcậpđếncác vấnđềcá nhân và không thích người

khácquáquantâmđếnchuyệnriêngtư

củamìnhnếuhọ

khôngtình

nguyệnnóira.Tuy nhiênhãy tăngsựchămchúvàtậptrungkhitiếpxúc bằngmắthơnmứcbìnhthườngmộtchútvớinhữngngườiđànôngkhi giaotiếphàngngày,vềcácchủđềthườngnhậtvànhiềuhơnchútnữa

khinóichuyệnvớiphụnữ

bởilàmnhư

vậychínhlàbạnđangtruyền

thôngđiệpvớingườingherằngbạnhiểuvàtôntrọnghọ.Đâychínhlà mộtbíquyếttuynhỏnhưnglạirấthiệuquảtrongkhiứngxử,giaotiếp haynóichuyệnvớimọingười;nókhôngchỉkhiếnngườiđốithoạicảm nhậnđượcsựquantâm, tôn trọngcủahọdànhchobạnmàcòn là động lựckhiếnhọtỏrathânthiện,thoảimáihơn,từđócâuchuyệnsẽđược pháttriểntheohướngtíchcực.

 

 

 

TôicóngườibạntênlàSơn.Anhấylàmộtnhânviênbánhàng;nhưng

vôtìnhanhlạibịmọingười coilàmộtgãtraibánhàngrấtngạomạn. Thựctếanhnàykhôngcốtình,nhưngđôikhicáchcưxửvàhànhđộng thôlỗ,cụccằncủaanhtakhiếnmọingườicócảmgiácanhtađangcố gắngchàđạplêntìnhcảm,cảmgiáccủangườikhác.Nhưngđiềuđáng nóilànóilàmọingườikhôngquantâmxemanhtacócốýhaykhông màchỉchúývàocáchcưxửvàtháiđộđểđánhgiá.Anhkhôngphảilà

mộtngườixấunhưnghầuhếthaycóthể

thấykhóchịutrướcsựngạomạncủaaiđó.

nóilàtấtcảmọingườiđều

 

 

 

Mộtlầntrongkhichúngtôiđangăncơmtốicùngnhautrongmộtnhà

hàng,tôinóivớianhvềphươngphápnhìnchămchúvàongườikhác. Tôinghĩrằnganhấyrấtcócảmtìnhvớiphươngphápnàyvàsẵnsàng

họchỏiđể

làmtheo.Khingườiphụcvụ

đến,thayvìhấtmũivề

phía

thựcđơnđể

đưarayêucầucủamìnhthìlầnnàySơnnhìnlênphía

ngườiphụcvụvànhẹnhànggọimón.Anhkhẽmỉmcười,gọimónkhai vị,sauđótiếptụcnhìnvềphíangườiphụcvụtrongvòngvàigiâynữa trướckhinhìnxuốngthựcđơnđểchọnmónchính.Tôikhôngthểdiễntả đượctừsauđóSơn đốivới tôikhácnhưthếnào.AnhbạnSơncủatôi

bâygiờ

lạilàmộtchàngtrainhạycảmvàchuđáovàtấtcả

điềuđó

đượcthểhiệnquahaigiâytiếpxúcmắt.Tôicũngcóthểnhậnthấytác dụngcủasựtiếpxúcmắtđốivớingườiphụcvụ:dườngnhưanhtacảm thấyrấtvuivìtháiđộlịchsựcủangười kháchhàngvàanhtacócảm giácmìnhđược thựcsựtôntrọngdùnhiệmvụcủaanhlàphụcvụ,là

làmhàilòngnhữngngườiđếndùngbữatạinhàhàng.Vàkếtquảlà

chúngtôiđượcphụcvụrấtnhiệttình,chuđáomộtcáchđặcbiệtvào trong suốtthờigian còn lạicủabuổitối.Không phảilà phép màunhiệm, cũngchẳngcầnphảilàmbấtcứđiềugìđặcbiệtnhưnganhbạnSơn củatôi vẫncóthểthay đổiđượccách nhìn nhậncủangườikhác đốivới mình.Đôikhichúngtachỉcầnhànhđộngkhácđiđôichút,chỉcầnmột

hànhđộnglịchsựnhỏthôicũngđủ

đểcóđượcsựủnghộvàđốixử

thânthiệntừphíangườikhác.Cóthểnóiđâylàmộtbíquyếtcư xử tuy nhỏthôinhưngrấthiệuquả.

 

 

 

MộttuầnsauanhSơngọiđiệnchotôinóirằng:“Lynày,phươngpháp

nhìnchămchúvàongườikhácmàbạngiảithíchchotôilầntrướcđã làmthayđổicuộcđời tôi.Tôiđãlàmtheophươngphápđó,đốivớiphụ

nữmìnhnhìnchămchú,quantâmtạochohọcảmgiácmìnhthựcsự

chúýđếnhọ,coihọlàtrungtâmtrongcuộcđốithoại;cònnamgiớithì

thìsự

chămchúgiảmđiđôichútnhưngtôivẫnnhìntrựcdiệnhọ.Và

bâygiờtấtcảmọingườiđốixửvớimìnhhoàntoànkhácsovớitrước kia.Tôinghĩrằngđâylàmộtphầnnguyênnhângiúpmìnhbánđược nhiềuhàngtrongtuầnnày.Bạncótưởngtượngđượckhôngdoanhthu trongvòngmộttuầnquacủamìnhcòncaohơndoanhthutrongcảmột thángtrước.Thậtđángngạcnhiên!”

 

 

 

Nếubạnphảilàmănvớicáckháchhànghoặcđốitáctronglĩnhvực

chuyênmônthìnhìnchămchú,trựcdiệnlàmộtphương pháprấthiệu quả,mộtgiảipháptốtgiúpbạnthoátkhỏivịtríđứngcuối.Đốivới hầu

hếtmọingườitrongnềnvăncủachúngta,sự

tiếpxúcbằngmắttập

trungchínhlàdấuhiệucủasựtincậy,hiểubiếtvàtháiđộ“tôiởđâyvì bạn”.Chẳngcầnnóiđếnngườikhác,hãyxétbảnthânbạnnếucảm nhậnđượcnhữngbiểuhiện,nhữngdấuhiệunhưvậythìbạnsẽcảm thấynhưthếnào?Chắcchắnlàvuisướng,hàilòngvàsẵnsànghợp tácvớinhữngngườicótháiđộthânthiệnvàthiệnchínhư vậy.Aicũng muốnmìnhđượccoitrọng;aicũngmuốnmìnhđượcchúývàđượccoi làtrungtâmcủasựtròchuyện.Nhìnchămchúchínhlàmộtbiểuhiện bạnđangchúýđếnngườiđốithoạivàdànhchohọsựquantâmđặc biệt.Vậythìtạisao bạnlạikhôngthửdùchỉ làmộtlầnđểđánhgiáhiệu quảcủanótrướckhibạnquyếtđịnhliệtkêphươngphápnàyvàcẩm nangcácmẹovặtgiaotiếp,ứngxửhaykhông.

 

 

 

Hãyđểphươngphápnhìnchămchúvàongườiđốidiệntiếnthêmmột

bướcnữa.Cũnggiốngnhư

mộtliềuthuốchiệunghiệmcósứcmạnh

giếthoặccứungười,phươngpháptiếpxúcbằngmắttiếptheocũngcó tiềmnăngquyếnrũhoặctiêudiệt.Nếubạnbiếtsửdụng,biếtápdụng vàotừnghoàncảnhcụthểthìcóthểnóiđâychínhlàmộtvũkhílợihại trong quá trình giao tiếp,ứngxửvớingườikhác.Làmđượcnhưvậyvừa khólạivừadễbởinóphụthuộcvàokhảnăngcủatừngngười.

 

 

 

SỬDỤNGĐÔIMẮTCỦABẠNNHƯ

TH

NÀOĐỂ

KHINNGƯỜI

KHÁCYÊUQUÝBẠN

 

 

 

Bâygiờchúngtakéomạnhtrọngpháonhãncầumắt:nhìnrấtchămchú

như

thể

mắtmuốndínhchặtvàongườiđốidiện.Hãygọiđólà“Mắt

dính”.Nhữngngườilãnhđạotinhtườngsử

dụngphươngpháp“Mắt

dính”đểđánhgiávềnhânviêncủamình.Nhữngcảnhsátđiềutrasử dụngphươngphápnàyđểhămdoạnhữngtêntộiphạmđángngờ.Và chàngRomeothôngminhcũngsửdụng“mắtproxy”đểquyếnrũphụ nữ,khiếnbaophụnữyêuhọđếnphátđiênlên.(Nếusựlãngmạnlà mụctiêucủabạnthìphươngphápmắtproxychínhlàliềuthuốctình dụccóhiệuquả).

 

 

 

PhươngphápMắtdínhcầnítnhấtbangười-bạn,mụctiêucủabạnvà

mộtngườithứ

ba.Vàđâychínhlàcáchphươngphápnàyhoạtđộng,

giúpbạnđượchiệuquảtốtđẹp.Thôngthườngkhinóichuyệnvớihai hoặcbangười,bạnthườngnhìnvàongườiđangnói.Tuynhiênđốivới phươngphápMắtdínhbạnnêntậptrungvàongườinghe-đốitượng

củabạnchứ

khôngphảingườinói.Điềunàysẽ

khiếnđốitượngcủa

bạnbịmấtđịnhhướng;anhấyhoặcôấysẽthắcmắc:“Tạisaongười

ấylạicứ

nhìnmìnhchứ

khôngphảinhìnngườiđangnóinhỉ?  ”.Đối

tượngcủabạnsẽnhậnthấybạnđặcbiệtquantâm,chúýđếnhọhoặc phảnứngcủahọ.Điềunàycóthểrấtcólợitrongnhữngtìnhhuốngkinh doanhnhấtđịnhkhibạnđangmuốnphánđoántháiđộvàsuynghĩcủa ngườinghe. Ngườithứbachínhlà nhântốgiúpđốitượngcủabạnnhận rarằngbạnchúýđếnhọ;thiếunhânvậtthứbathìhiệuquảđemlại củaphươngphápnàysẽgiảmđiđángkể.Đâylàmộtđặcđiểmkhác biệtsovớiphươngphápđượcđềcậpởphầntrước.

 

 

 

Cácchuyêngiavềlĩnhvực nhânsựthườngsửdụngphươngphápMắt

dínhkhôngphảivớitưcáchlàmộtphươngpháp,mộtkỹxảonhưngbởi vìhọcảmthấyrấtthíchthúvàquantâmđếnphảnứngcủanhânviên

trước mộtýtưởngđược trìnhbày.Cácluậtsư,cácôngchủ,cáccảnh sátđiềutra,cácnhàtâmlýhọcvànhữngngườikhác-nhữngngười phảikiểmtraphảnứngcủađốitượngcũngxửdụngphươngphápMắt

dínhchomụcđíchphântích.Phươngphápnàysẽ

hữuíchnếubạn

muốntìmhiểusuynghĩẩnsâubêntrongcủađốitượngnhưngđểlàm đượcnhưvậybạncũngphảilàngườicứngrắn,cóbảnlĩnhvàđặcbiệt phảicóthểápđảođượcđốitượngnếukhôngchínhbạnsẽtrởthành đốitượngcủangườiđốithoạivớibạn.

 

 

 

KhibạnsửdụngphươngphápMắtdính,thìphươngphápnàygiúpbạn

truyềnđitínhiệucủasựquantâm,chúýhoàlẫncùngvớisựtựtin hoàn toànvàobảnthânbạn.Nếubạnkhôngthựcsựtựtinthìnhữnggìbạn thuđượcchỉlàkếtqủađingược vớimongmuốncủabạn:bạnkhông nhữngkhông thểhiểuđượcngườiđốidiệnmình đang nghĩgìmà còn bị

họlậtngượclạitìnhthế.Mộtđiềunữabạncũngnênghinhớ

làMắt

dínhchỉnênđượcsửdụngtrongtìnhhuốngbạnmuốnxétđoán,đánh giámộtngười khác,chínhvìvậybạncũngcầncũngphảihếtsứccẩn thậntránhtìnhtrạngsửdụngsaimụcđích,saihoàncảnh.Nếubạnáp dụngkhôngđúnglúc,đúngchỗ,khôngđúngmụcđíchthìchắcchắn bạnsẽkhiếnngười kháccảmthấykhóchịuvàtựbiếnbảnthânmình thànhmộtkẻkiêungạovàtrângtráo.Khôngphảilúcnàomọichuyện cũngđơngiảnnhưbạnnghĩ:đừngbaogiờnghĩrằngbạncứápdụng phươngphápnày.Đựocthìtốtmàkhôngđượccũngchẳngsao.Thực tế,việcsửdụngsaisẽđemlạimộtsốhậuquảmàbạnkhó lòngcó thể ngờđến.Nócóthểkhiếnngườikhácthayđổicáchnhìnnhậncủahọvề bạn,cóthểkhiếntìnhhìnhtrởnênxấuhơnvàcóthểkhiếnbạnbịthất bạitrongmộtsốtìnhhuốngnhấtđịnh.

 

 

 

Phươngpháp3

 

Mtdính

 

 

 

Phươngphápnàytạoramộtsứcmạnhtolớn. Quansátđốitượngcủa

bạndùnhữngngườixungquanhvẫnđangnói.Dùngườikháccónói chăng đinữa,hãy tiếptụcnhìn vào ngườiđànônghoặcphụnữmà bạn muốngâyảnhhưởng.Cóthểngườinóisẽkhôngcảmthấyhàilòngvới hành độngcủabạnnhưngngượclạiđốitượnglạicó thểnhậnthấymột cáchrõràngbạnđangchúýđếnhọvàđâymớichínhlàmụcđíchthực sựcủabạnchínhvìvậykhôngphảibănkhoănvềđiềuđó.

 

 

Đôikhi,việcsửdụngphươngphápMắtdínhhoàntoàncóthểđemlại

kếtquảquámạnhsovớimongmuốncủabạn;chínhvìvậybạncóthể

thamkhảomộtphươngphápnhẹ

nhànghơnnhưngkhôngkémphần

hiệuquả.Khôngphảilúcnàosựmạnhmẽcũngđemlạikếtquảnhư

bạnmongđợi;tuỳtừnghoàncảnhbạncóthể

thayđổimứcđộ

của

phươngphápbạnsử

dụng;làmnhư

vậysẽ

đemlạikếtquả

tốtđẹp

hơn.Bạnvẫnquansátngườinóinhưngmỗikhihọ

kếtthúcmộtluận

điểmnàođóthìhãychuyểnsangnhìnđốitượngcủabạn.Làmnhưvậy

đốitượngvẫncóthể

cảmnhậnđượcbạnđangchúýđếnphản

ứng

củahọnhưnglạicóthểgiảmbớt đượccườngđộvàtránhtạorađược sựcăngthẳngkhôngcầnthiết.Ápdụngmáymócbấtcứphươngpháp nàocũngkhônghềtốt,đôikhibiếtthayđổisaochophùhợpvớihoàn

cảnhsẽđemlạihiệuquả

hơnrấtnhiều.Trướckhisửdụng,bạnnên

đánhgiáhoàncảnhtrước,sauđómớiquyếtđịnhvềmức độmạnhmẽ

củaphươngphápnày.

 

 

 

SửdụngphươngphápMắtdínhđểthúcđẩychiếccúcáotìnhcảmcủa

đốitượng.

 

 

 

NếulãngmạnkhôngcómặtởchântrờithìphươngphápMắtdínhcó

 

 

thểgiúpbạntruyềnđimộtthôngđiệpkhác.Thôngđiệpnàynóirằng:“ Tôikhôngthểrờimắtkhỏibạn”hoặc“Đôimắtcủatôichỉđểdànhcho bạn”.Cácnhànhânloạiđãcoiđôimắtlà“Cơquanđầutiêncủasự lãngmạn” bởivì rấtnhiềunghiêncứuđãchothấysựtiếpxúcchămchú bằngmắtcóthểtànphánhịpđậptráitimbạn.Nócũnggiảiphóngra mộtchấtgiốngnhưchấtkíchthíchvàchấtđóxâmnhậpvàohệthống thầnkinhcủabạnđượcgọilàphenylethylamine.Dođâylàmộtchất

hoócmônđượcpháthiệnraở

cơthể

conngườitrongthờigianhọbị

kíchđộngquámức,chínhvìvậysựtiếpxúcmạnhmẽbằngmắtcóthể

làmộtvậtkíchthíchrấthiệuquả.

 

LÀMTHẾ

OĐỂ

BNTRÔNGGIỐNGNHƯ

MTNGƯỜICHIẾN

THNGRỰCRỠỞBẤTCỨNƠI NÀOBẠNĐI

 

 

 

 

 

 

Bạncó nhớlờicủamộtbài hát cổhay không?“Giâyphút bạnbướcvào

tầmmắtcủatôi,tôicóthểnhậnrarằngchínhlàngườiđànôngnổibật giữatấtcảngườiđànôngkhác -mộtngườitiêutiềnthựcsự.Mộtngười

đẹptrai,lịchlãm vàthậtquyếnrũ.Hãynóiđi,bạncómuốnđiềugìdiễn ratrongđầutôihaykhông?”.

 

 

 

Mụcđíchcủaphầnnàykhôngphảilànhằmbiếnbạnthànhnhững

người tiêutiềnhàophóngthựcsựnhưlờibàihátvừarồi.Màmụctiêu chínhở đâygiúpbạnhiểurathếnàolàmộtnhânvậtlớn,mộtnhânvật

thựcsự

quantrọngmànhữngngườikhácđềuphảicôngnhận,phải

ngưỡngmộ.Giâyphútmộtngườinàođóchúýđếnbạn,khoảnhkhắc mộtngườinào đó khôngthểdờimắtkhỏibạnbởibạncómộtlựchútrất

lớnkhiếnngườikháchoặcítnhấtmộtsố

ngườikhólòngcưỡnglại

được.Để

tiếntớicáiđíchcuốicùngđó,hiệntạichúngtôinghiêncứu

mộtphươngphápquantrọngnhấtgiúpbạntrônggiốngnhư mộtngười rấtquantrọng.Nhữngnhântốbiếnbạntrởthànhtrungtâmcủasựchú ýcóthểthayđổitheotuỳhoàncảnhvàthờiđiểmvàtừngcộngđồng

nhấtđịnh.Cóthể

bạnkhôngthể

chắcchắnmìnhgâyđượcsự

chúý

đếntấtcảmọingườinhưngít nhấtthìđốiphầnlớnmọingườihoặcmột sốnhómngườithìbạnthựcsựchínhlàtâmđiểm,làmộtnhânvậtgây ảnhhưởnglớn.

 

 

 

Khibácsỹgõđầugốicủabạnbằngmộtchiếcbúanhỏđángghétthì

tấtnhiênsauđótoànbộ

châncủabạncũngbị

giậtmạnhtheo.Đây

chínhlàphảnứngdâytruyềnbởithực tếtrêncơthểconngườicácdây thầnkinhđượcnốiliềnvớinhauvàcóchungđíchlàhệthầnkinhtrung ương,chínhvìvậymỗikhimộtphầnnàođóbịảnhhưởngthìcácphần cònlạicũng khócó thểtránhkhỏibịảnhhưởngtheo. Chínhvì vậy,xuất hiệnphảnứngdâytruyền“giậtđầugối”.Cơthểcủabạncũngcómột

phản

ứngmangtínhchấtbảnnăngkhác.Khimộtchuỗisự

việc,một

chuỗihạnhphúcxảyđếnvàảnhhưởngđếntráitimcủabạnvàbạncó cảmgiácnhư mìnhlàngườichiếnthắngthìđầubạnsẽtựđộnggiậtvà vaibạnchùnlạiphíasau.Nụcườinở trênđôimôivàlàmmềmđôimắt củabạn.Đâylàmộtphảnứngtựnhiênmàaicũngcóvànóđượcđiều khiểnbởihệthầnkinhtrungương,làmộtphảnứngthườnggặpởtấtcả mọingười.

 

 

 

Đâylàbiểuhiệnbênngoàimàtathườngthấyở

nhữngngườichiến

thắng.Họ

đứngđóvớisự

đảmbảogầnnhư

tuyệtđối.Họ

dichuyển

đầytựtin.Họmỉmcườithậtnhẹnhàngnhưngvẻmặtchanchứaniềm tự hàovìmìnhvừagiànhđượcmộtthànhtựu màkhôngphảiaicũngcó thểlàmđược.Khôngcònnghingờgìvềđiềuđó–tưthế,điệubộvà

tháiđộtựtinnhưvậychínhlàbiểuhiệncủamộtsựthậtbạnđãquen vớivịtrídẫnđầu.Khimộtngườiđànôngđànônghoặcđànbàởtưthế

đó,ngườikhácnhìnvàosẽ

khôngcảmthấykhóchịuvìhọkiêungạo

màthườngtrầmtrồkhâmphục,ngưỡngmộvìhọđãgiànhđượcthành côngvangdội.Cóailạikhôngmongmuốnmìnhcũngcóđượctưthế nhưvậy,cóailạikhôngmongmuốnmìnhđượcngẩngcaođầutựhào

vớithiênhạ

dùchỉ

mộtlầnduynhấttrongđời.Tuynhiên,mộtkhiđã

giànhđượcthànhcôngthì con ngườisẽkhôngchịudừnglạiởđómàhọ

sẽcốgắngđểcóthểcóđượcnhữngthànhcôngtiếptheo.

 

 

 

Rõrànghàngtriệubàmẹgắnchặtnhữngđốtngóntaycủamìnhgiữa

bảvaicủaconmìnhvàhàngtỉgiáoviênluônmiệngnóivớihọcsinh:“ Nào,cácemhãyđứngthẳnglên!”nhưngđiềuđólạikhôngphảilàmột bíquyếtthànhcông.Khôngaicóthểphủnhậnđượcvaitròquantrọng củabốmẹvàthầygiáo nhưngvấnđềđặtraởđâylàcảbốmẹlẫnthầy côgiáokhôngphảilà nhântốquyếtđịnhdẫnđếnthànhcôngcủachúng ta.Họkhôngdạychúngtatấtcảnhữngkỹnăngcầnthiếtđểtrởthành

mộtngườichiếnthắnglớnmàđiềuđócònphụ

thânchúngta,vàonhữngnhântốkhácnữa.

thuộcnhiềuvàobản

 

 

 

Trongmộtlĩnhvựcnghềnghiệpchuyênmôn,tưthếhoànhảo,sựcân

bằnggầnnhưtuyệtđối,sựbìnhđẳnghoànhảokhôngchỉđơnthuầnlà điềuchúngtamong muốn,khao khát màthựctếđóchínhlà vấnđềcủa cuộcsốngvàcáichết.Mộtbướcđisailầm,mộtcáinhúnvaibấtthình lình,mộtcáinhìnlénlút,mộthìnhdángngoàihènhạcũngcónghĩalà bức màncủatròbiểudiễnđánhđuởtrêncao.Nóinhưvậycónghĩalà tưthếvàcáchthểhiệnbênngoàicóảnhhưởngrấtquantrọngđốivới cáchnhìnnhậncủangườikhácđốivớibạnđồngthờicũngquyếtđịnh khôngnhỏđếnthànhcôngcủabạntronglĩnhvực giaotiếp,ứng xửmà điềuđángnóiởđâychínhlàlĩnhvựcnàytácđộnglớnđếnthànhcông củabạntrongcuộcsốngcũngnhưtrongcôngviệc.

 

 

 

Tôisẽkhôngbaogiờquênđượclầnđầutiênmẹtôiđưatôiđixemxiếc

ởrạp.Trongkhi7ngườiđànôngvàphụnữđuổinhautrongmộtvòng tròntrungtâmthìđámđônghòreo,đứnglênnhưhọđangcũngthamgia vàobàibiểudiễn.Họvỗtay,thểhiênsựvuisướngkíchđộngnhưthể chưabaogiờđượcchứngkiếnmộtcảnhtượngthúvịnhưvậy.Mẹmím môilại,thìthầmvàotaitôinóirằngđâylàmộttiếtmụcbiểudiễntuyệt

vời,đoànxiếcduynhấttrênthếgiớibiểuhiệntiếtmụcnàymàkhông cầndâyantoàn.

 

 

 

Tronggiâylát,đámđôngbắtđầuchenlấn,xôđẩy.Khôngaicóthể

nghethấymộttiếnghohoặcmộttiếnguốngnướcsôđaxìxụpphátra phíatrênkhinghệsỹbiểudiễnhétrahiệubằngtiếngTrungQuốcvới

ngườihọ

hàngđángtincủamình.Cảgiađìnhcẩnthậntrèolênvịtrí

củakimtự

thápngười.Sauđóhọ

cẩntrọnglấythăngbằngtrênmột

chiếcdâynhỏcaohơnmặtđấtcứng vàichụcmétmàkhôngcódâyan toànvànhưvậycáichếtbấtthìnhlìnhcóthểậpđếnvớihọbấtcứlúc nào.Chỉcầnmộtsaisótnhỏthôicũngđủđểhọđánhmấttínhmạng củamình,chínhvìvậymọihànhđộngđềuphảiđảmbảohoànhảo, chínhxácmộtcáchtuyệtđối.Tôichắcchắnrằngmọingườixungquanh cũnggiốngnhưtôisẽkhôngthểquênđượchìnhảnhnày bởinóquáấn tượng,quámạohiểm.

 

 

 

Cònđốivớitôi,hìnhảnhcũngkhôngthểquênđượcchínhlàvẻđẹpvà

sựduyêndáng,khéoléocủa7anhemnhàxiếcnọ

khihọ

đuổinhau

vàotrungtâmmộtconquaylớnđểbámlấynhữngvòngtrònkiếntrúc trongđó.Mỗihànhđộngđềuhếtsứchoàn  hảo-  đầungửngcao,vai thulạidườngnhưchânhọkhôngchạmnềnđất.Mỗimộtthớcơtrong cơthểhọđềutoátlênvẻtựhào,thànhcôngvàniềmvuicủasựsống. Đâychínhlàphươngphápbiểuhiệnđểbiếncơthểbạnởtưthếgiống

như

nhữngngườichiếnthắng–nhữngngườicóthóiquencảmnhận

đượcsựtựhào,thànhcôngvàniềmvuisướngvìmìnhđượcsốngtrên cõiđờinày.Đốivớimộtđứatrẻnhưtôithìđólàmộtđiềukhôngtưởng, tôiđãvôcùngngạcnhiênvàthầntượngnhữngngườinghệsỹnàybởi tôikhôngthểtưởngtượngđượctạisaohọlạilàmviệcnhưvậy.Sựdi chuyểncơthểcủahọthậtmềmdẻo,điệunghệ,hoànhảovàkhôngcó bấtcứmộtsaixótnào.Đólàmộttư thếgâyấntượngrấtmạnhđốivới tôivàchắcchắntôikhôngbaogiờquênđượcđiềuđó.

 

 

 

TƯTHẾ CỦABẠNCHÍNHLÀTHƯỚCĐOTHÀNHCÔNGLỚN NHẤT

 

 

 

Hãytưởngtượngbạnlàmộtngườibiểudiễnnhững độngtácnhàolộn,

đibằngtayhoặcđitrêndâynổitiếngthếgiới,nắmvữngnhữnghành độngkiênquyếttrongđôicánhcủađoànxiếc.Chẳngcómấychốcbạn sẽlaovào vòngtrungtâmvớiđộchínhxác vàcân bằngcơthểtuyệtđối

khiếnđámđôngkhángiảđangtheodõiphảitrầmtrồthánphụcvàbị

thuhútbởibàibiểudiễnấntượngcủabạn.

 

 

 

Trướckhi bướcqua bấtcứcánh củanào -cánh củadẫnvào vănphòng

củabạn,cánhcửađưabạnđếnmộtbữatiệc,mộtcuộchọp,haythậm chílàcửadẫnvàobếpnhàbạn-mộtmiếngdatreobằngdâytrên khung.Chiếckhungđótreolơlửngphíatrên,chỉcáchđầubạncóvài cm.Khibạnbướcquacửa,hãy cúiđầuxuốngvà nhairàorạovòmrăng, banđầukéohaimábạnlạiđằngsau,tạoranụcườivàsauđónâng môilên.Khibạntiếnlêntrênđámđông,cơthểbạnsẽvươndàiraởtư thếhoànhảo-đầucao,vaicolại,thânmìnhrakhỏikhunghông,chân khôngtrọnglượng.Ởđỉnhcaonhấtcủachiếclều,bạnxoayvòngtròn

giốngnhư

mộtngườiđứngđầuduyêndáng,quyếnrũkhiếnchođám

đông phíadướiphảikinh ngạc,trầmtrồngưỡngmộvàngửacổlên nhìn bạn.Vàbâygiờtrôngbạnrấtgiốngmọtngườinàođó.

 

 

 

Mộtngày,đểkiểmtrasựcúixuốngvànhairàorạovòmrăng,tôiquyết

địnhđếmsốlầntôiđiquamộtcánhcủaravào:60lần,thậmchíngay cảkhitôiởnhà.Bạnhãytínhtoánxem:2lầnbạnđirakhỏicủatrước nhàbạnthì2lầnbạnsẽđivào,6lầnđivàophòngtắmthì6lầnphảiđi ra,8lầnđivàobếpvàcũngkhông  thểđếmđượcbạnđira,đivàocủa ởcôngtyhayvănphòngcủabạnbaonhiêulần.Chắcchắnconsốđó sẽnhiềuhơnrấtnhiều.Hãytưởngtượngxembạnlàmđiềugì đó60lần mộtngàyvàđiềuđótrởthànhthóiquen.Thóiquenluônởtrongtưthế đạomạochínhlàdấuhiệuđầutiêncủamộtngườichiếnthắngrựcrỡ.

 

 

 

Bâygiờ

bạnđãsẵnsàngbướcvàomộtcănphòngvàkhiếncả

đám

đôngphảichúýhoặcđểchốtlạimộtvụmua bán,làmăn(hoặccóthể

chỉ đểtìmmộtchỗđứnghayngồiđểtrônggiốngnhưmộtaiđóquan

trọngnhấttrongcănphòng).Dùmụcđíchcủabạnnhư

thế

nàođi

chăngnữathìbạncũngnênchắcchắnmộtđiềubạnđãchuẩnbịđầy

đủmọithứ,sẵnsàngđốimặtvàxử

lýmọitìnhhuốngvàđặcbiệttư

thế,điệubộ

củabạnphảiđànghoàng,đạomạo,tựtin,gâyđượcsự

chúýcủanhữngngườixungquanh.

 

 

 

Vàothờiđiểmnày,bạnđãcótấtcả

nhữngđặcđiểmcơbảnmàanh

Thành–anhbạnhoạ

sỹđầytàinăngcủatôicầnđể

khắchoạ

chân

dungcủabạnnhưmộtngườichiếnthắnglớn.Giốngnhưanhđãnói:“

tưthếđạomạo,mộtcáinhìnđầuhơihướnglên phíatrước,mộtnụcười đầytựtinvàmộtcáinhìnthẳng,trựcdiện”. Cóthểnóiđây chínhlàhình ảnhlýtưởngđểtrởthànhmộtaiđóthựcsựgâyđượcsựchúýtrước đámđôngcôngchúng.Chắcchắnnếuđượcnhìnthấybạntrongtưthế đó,anhsẽpháchoạngaymộtbứcchândungcủabạnmộtcáchsinh động.Chínhvìvậy,nếumuốnxâydựngđượchìnhảnhtốtđẹpđốivới ngườikhác,đầutiênbạnphảitạodựngmộttưthế,điệubộhoànhảo– tưthếcủangườichiếnthắng.

 

 

 

 

 

Phươngpháp4

Ngmbằngng

 

 

Hãytưởngtượngtrênmỗicánhcửabạnđiqua đềucómộtchiếcdâyđu được treomộtkhungsắtvữngchắc.Hãyngậmvàochiếckhungđóvà

dùngrăngngậmthậtchặt.Khibạnđungườilên,mỗicơ

củabạnsẽ

vươnratrongtưthếcơthểhoànhảomàainhìnvàocũngđánhgiácao.

 

 

Bâygiờ,hãybắtđầuhànhđộng.Đãđếnlúcbạnchuyểnsựchúýcủa

mìnhrabênngoàivàongườiđốithoạivớibạn.Sử

dụnghaikỹ

năng

tiếptheođểkhiếnngười đócảmthấynhưthểbạnđangđánhgiácao họ,tôntrọnghọ.

 

 

LÀMTHẾ

OĐỂ

GIÀNHĐƯỢC  CẢM  TÌNHCỦA  MỌI  NGƯỜI

BNGCÁCHĐÁPLẠI“ĐỨATRẺCONBÊNTRONG”CỦAHỌ

 

 

 

Bạncónhớmộtcâuchuyệnđùacótừrấtlâurồikhông?Diễnviênhài bướcrasânkhấuvàcâuđầutiênanhtanóilà:“Chà,chođếnbâygiờ, cácbạnđãthấythíchthútôinhưthếnào?”Khángiảvỗtaycóvẻrất thíchthú.Tạisaokhángiảlạihoanhônhiềunhưvậytrongkhiđóchỉlà câuhỏihếtsứcbìnhthường? Bởivìtấtcảchúngtađềuâmthầmhỏi câuhỏiđónhưngkhôngdám nói ravàkhingườikhác nói đúngsuy nghĩ

củamìnhthìchúngtatỏ

rarấttándương,đồngtình.Bấtcứ

khinào

chúngtagặpmộtaiđó,dovôtìnhhoặccốýthìchúngtađềubiếthọ phảnứngnhưthếnàođốivớichúngta.Mỗingườiđềucómộttrựcgiác gọilà giác quanthứsáu giúpchúng ta có cảmgiácvềthái độcủangười khácđốivớimình.Tấtnhiên, khôngphảilúcnàocảmgiácđó cũng đúng nhưngvềcơbảnchúngtađềubiếtvềcảmgiácchungnhấtcủangười khácvềbảnthânmình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro