Mẹ tôi
Năm nay con đã hai mươi
Mà sao mẹ cứ lo cho con hoài
Tuy con đã bằng hai mươi
Nhưng con ngủ lại lăn vòng bốn phương
Muỗi chích con tự con đau
Mẹ ơi đừng có đi xem con nhiều
Giấc ngủ là thuốc, là tiên
Sao mẹ không ngủ ngon liền một đêm
Mẹ ơi tuổi mẹ đã già
Con đây là tuổi bẻ được sừng trâu
Nên mẹ hãy bớt lo âu
Con đây sẽ sớm trưởng thành thanh thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro