11
thì là tôi đơn phương
tôi thầm thương cô ấy
cô gái ở đằng xa
chưa bao giờ màng tới
người ở ngoài lộng gió
mái tóc thấp thoáng bay
nụ cười như ngọn nắng
ánh đen trong bán nguyệt
tôi là thằng con trai
cùng chiếc kính gật gù
tính tình thì hèn nhát
đôi tai mọc trên đầu
phải chăng là tôi sai
khi theo đuổi người ấy
để lại cho ánh mắt
chán ghét đến tột cùng
em là yêu cậu ta
người con trai của nắng
là người cho em biết
những rung động đầu đời
tay cầm quá bóng rổ
em đứng nhìn từ xa
tôi ở ngoài trông thấy
một mảng đau thương này
ừ thì đành thôi vậy
tôi thương em bấy nhiêu
chiếc lá thư trong túi
đành an vị trong thùng
tôi đã bỏ cuộc rồi
em liệu có biết không ?
cớ sao nhẫn tâm thế
kéo tôi đến nơi này
cậu ta thì bị thương
phải nhập viện tĩnh dưỡng
em ngoan cố cho rằng
đó là lỗi của tôi ?
ôi trái tim kia ơi !
sao lại đau đến thế
một chút tình cảm ấy
khác rằng đạp nát chăng ?
cô gái cướp tim tôi
cướp cả tương lai đó
tại sao lại làm thế ?
đẩy tôi vào đường cùng
thật cẩu huyết làm sao
hệt như một quyển sách
lại thành nhân vật
chính là kẻ thứ ba
chỉ muốn sống êm đềm
sao lại khó đến thế
bản tính thằng con trai
chẳng buồn mà phải khóc
con tim đã tan rồi
danh dự cũng đã bẩn
áo chỉ còn đen trắng
chim bị nhốt vào lồng ?
ừ thì đã có sao
sao phải trách người làm
kiếp người đơn giản thế
là tôi chọn sai đường
giữa mảng tối đen kia
tiếng ngã của chiếc ghế
tiếng "thở" của con người
chiếc kính đã rơi xuống.
countine...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro