Bốn mùa xa nhau
Đã có những mùa trôi qua lặng lẽ
Không có em, năm tháng cũng nhạt nhòa
Anh mơ gì những hạnh phúc đã qua
Mà sao tim cứ bồi hồi đến lạ
Có những cơn mưa đưa chiều vào hạ
Giăng lối anh về chốn cũ yêu thương
Nhẹ vuốt ve nỗi nhớ hãy còn vương
Tưới đẫm hồn anh buông theo từng cánh phượng
Rồi thu cũng sang lá đổ về muôn hướng
Có phiến nào em gửi đến riêng anh
Tiếc làm sao những tán lá ngày xanh
Vẫn hay che mát người em ngồi cạnh
Chợt thấy thu qua trong gió đông lành lạnh
Thổi lòng về những ấm áp xa xôi
Giáng sinh xưa chỉ là kỉ niệm thôi
Sao trong anh vẫn không ngừng bắt tội
Nên nắng xuân lên muôn hoa trẩy hội
Đất trời vui nhưng anh vẫn xa vời
Đón giao thừa bên ly rượu rã rời
Anh mơ sao những ngày xuân chưa tới
Những ngày mưa hạ mà lòng anh phơi phới
Những chiều thu anh chẳng nghĩ miên man
Những đêm đông trong ấm áp dịu dàng
Và những xuân rượu tình anh không cạn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro