Tình yêu thời chiến
Bước
Dạo bước đi trên con phố cũ
Nép mình vào bóng lá của cây
Bấu trời kia màu xanh trong vắt
Gợi lại kí ức một thời đã quên.
Trái tim của ta chưa lần nào thổn thức
Kí ức của ta dường như đã đóng băng
Thế tại sao thấy bóng người ở đó
Người xưa đã ra đi mãi chẳng về.
Ôi tại sao ta vẫn còn nơi đây
Ta nghĩ rằng người đã dần đi mất
Thời chiến tranh
Ta một thời loạn lạc.
Chẳng còn đâu tình yêu thời chiến quốc
Thời nghèo đói thịt cơm chẳng đủ ăn
Người lại đi xông pha nơi tiền tuyến
Ta ở lại chờ đợi nơi vĩnh hằng.
Dòng sông từng một thời ngấm máu đỏ
Bầu trời xanh kia không một gọn mây
Trái tim đã lạnh bỗng nhói lên đau thế
Hình bóng kia hiện lên với mây trời.
Lãnh Thanh Tịch
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro