Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 7

Cả đoàn chia nhau vào các nhà dân để ở, đám của Bo thì được anh Rơm mời ở nhà của ảnh luôn, không hiểu sao Bo thấy Đa có vẻ không vui cho lắm mặc dù cậu ấy không nói ra.

Thì ra ba của Rơm đi lên thành phố biệt tích từ hồi anh mới 6 tuổi, còn mẹ của anh đã mất hai năm trước, bây giờ Rơm đang ở với bà ngoại. Bà ngoại Rơm rất hiền lành và đáng yêu, mới có vài tiếng đồng hồ mà bà đã trò chuyện và lên mâm cơm kêu Bo ăn cái này cái nọ, vốn bà ngoại Bo đã mất nên tự nhiên nó thấy mến bà ngoại của anh Rơm lắm. Bà ngoại chọc Bo.

- Cái thằng này con trai mà cái miệng ngọt xớt, mũm ma mũm mĩm như con gái.

- Hihihi....

Bo cười rồi trả lời.

- Nếu con là con gái bà có gả anh Rơm cho con không?

Bà ngoại cười móm mém.

- Gả chứ, con trai con gái gì cũng gả.

Bo tròn mắt, không biết bà nói giỡn hay nói thiệt.

Ăn cơm xong, ngủ một chút thì trời cũng đã chiều, Tony và Đại Khánh mới đó đã vô cùng háo hức với trò ném phi tiêu, tức là vuốt nhọn mấy cây tre rồi phóng vô cây chuối.

Buổi tối cả đám bắt ghế rồi bày rượu chuối ra nhậu, con trai 17 tuổi, vài ly đã ửng đỏ cả mặt mày, mình mẩy, mấy khối cơ bắp tròn trịa càng nhìn càng tươi đẹp.

Dĩ nhiên tửu lượng của anh Rơm là cao nhất, thấy Tony và Đại Khánh đã thiu thiu ngủ trong cơn gió hiu hiu, anh đứng dậy rồi dắt Bo ra bờ sông ngồi chơi. Bo ngồi sát bên anh, hơi men nồng nàn.

Gió từ bờ sông thổi lên ù ù, Bo rùng mình.

- Hồi nãy quên mang thêm cái áo khoác, lạnh ghê.

- Nguyên cái lò sưởi ở đây mà.

Bo hơi mắc cỡ, anh Rơm ghịt nó vào lòng, Bo ôm ngang lưng của anh.

- Sao anh dạn thế, em tưởng em phải dụ trai quê mới đúng chứ.

- Em tưởng trai quê là quê lắm sao, anh đi chừng hai cây số là có quán internet-game rồi. Anh hay lên mạng đọc truyện người lớn.

Bo háo hức.

- Vậy anh có đọc truyện của Hoangtu18tuoi không? Mấy cái truyện bạo lực.

- Có chứ, anh khoái lắm, mong có một ngày thực hành.

Bo le lưỡi.

- Eo ơi.

Bỗng Bo sững sờ, từ trong bụi cây ngọn cỏ, hàng ngàn con đom đóm bay ra chiếu sáng cả mặt sông, thật Bo chưa từng thấy cảnh tượng nào lung linh huyền ảo đến như vậy.

Anh Rơm giơ tay một cái, nắm lại rồi từ từ xòe ra, một con đom đóm bay ra vụt qua mắt Bo, anh lấy hai cái lá chuối khô trải dưới đất rồi dìu cho Bo nằm xuống.

Bo nằm lên cánh tay của anh, đàn đom đóm vần vũ bên trên tỏa ánh sáng xanh biếc.

Anh Rơm thì thầm vào tai Bo.

- Cho anh thực hành nhé!

Bo lấy ngón tay đặt lên môi Rơm, anh cắn lấy mừng rỡ. Bo kéo đầu anh xuống, Rơm gắn môi mình lên môi Bo, bối rối một chút rồi ngấu nghiến, anh nhai nhai môi Bo như nhai một trái nho, hơi thở trai tơ lẫn với mùi rượu làm Bo như ngây như ngất.

Chỉ mới hôn và ôm thôi mà Bo thấy như sướng lắm rồi, có lẽ không gian cực kì lãng mạn chung quanh xúc tác, nó lấy tay sờ vào ngực anh, lên hai vú vuông vắn, săn cứng, Rơm nhổm người lên cho Bo mò mẫm thỏa thuê, anh cũng bóp lấy cái mông tròn mũm của nó.

Bo nghĩ dù sao cũng là dân Sài Gòn, phải chứng tỏ bản lĩnh xíu mới được, nó lật anh xuống để làm nhiệm vụ khởi động của một bottom đẳng cấp.

Bo xử hai đầu vú nhọn đang nhú lên thèm thuồng, miệng liếm và mút một bên, tay kia thì mân mê bên còn lại, Bo thấy chân anh Rơm lúc thì co lúc thì duỗi, đầu anh nghiêng qua một bên, mắt nhắm nghiền, nó biết anh đang phê.

Lấy hai tay se hai núm vú, lưỡi Bo dần dần tấn công xuống dưới, nó cạp vào hông của anh nhột nhạt, liếm mấy cọng lông lún phún ở rún, Rơm bắt đầu rên rỉ, hai tay anh giữ lấy đầu nó khi nó cạp quá dữ dội.

- Từ từ Bo ơi, chết anh......

Bo thấy thích chí, vốn bị Tony xử đẹp đã quen, hơn nữa Tony đã kinh qua trăm trận, đã hưởng thụ bao nhiêu cái lưỡi nên anh không bị kích thích nhiều như Rơm bây giờ.

Bo mạnh dạn kéo cái quần lấm lem của anh xuống, một con đom đóm nghịch ngợm đậu ngay xuống chính giữa thân cặc của Rơm. Bo được dịp ngắm nghía một chút.

Khác với vùng tam giác của Tony và Đại Khánh được tỉa tót tuyệt mỹ, đám lông của Rơm có lẽ đã nằm nguyên như vậy từ khi anh mới dậy thì, đám rừng nguyên sinh chờ người khám phá.

Bo lấy tay vén ra, rẽ Amazon rậm rạp, tìm kho báu nam nhi.

Kho báu hiện ra lừng lững, Bo mừng rỡ ngậm một cái, lập tức một tiếng rên dài vang lên. Mấy con ễnh ương ngừng ộp oạp, nhìn chằm chằm vào nơi phát ra tiếng kêu, rồi như phát hiện ra cảnh tưởng khó hiểu, bọn chúng ộp oạp trở lại.

Bo bú khoảng một phút rồi bò xuống thêm gặm gặm đầu gối của Rơm, anh ngạc nhiên rú lên vì nhột và sướng. Rơm lấy tay sục sục cặc, có vẻ anh muốn ra.

- Đừng mà, chưa gì hết mà.

- Anh chịu hết nổi rồi Bo ơi, em lợi hại quá.

Bo lấy nước bọt tự trét vào lỗ rồi hất tay anh ra, nó chủ động cầm cặc đút vào.

- Trời ơi...... trời......

Rơm nhăn mặt, hai tay nắm chặt, bứt mạnh mấy cọng cỏ, anh chỉ kịp rướm người một cái là cơ ngực đã run giật, Bo thấy một luồng nóng hổi bắn phụt vào người.

- Hihihi, anh ra rồi sao?

Bo nhẹ nhàng nhổm người lên, từ đít nó trào ra một dòng sữa rớt xuống đám rừng Amazon bên dưới.

- Bộ lần đầu của anh hả?

Rơm gật gật đầu, anh kéo Bo xuống cho nằm lên ngực.

- Lần sau anh sẽ ráng lâu hơn.

Bo cười hinh hích, nó cắn vú anh một cái nữa rồi mới chịu ôm lấy cơ thể lực lưỡng ấm áp. Rơm cũng ôm lấy nó, đứng dậy nhẹ nhàng rồi ẵm nó vào nhà.

_____***_____

Đa ngồi xuống, lấy tay sờ vào tấm lá chuối vẫn còn âm ấm, nó nhìn ra bờ sông, nó đã ngồi đây cùng với anh bao nhiêu năm, vậy mà không có được cái hạnh phúc bằng người chỉ mới xuất hiện chưa tới một ngày.

Đa đang ở trần, lần đầu tiên gió ở mặt sông làm nó lạnh.

Đa thẫn thờ trở vào nhà, trên hai chiếc ghế mây, Tony và Đại Khánh có vẻ đang ngủ say sưa. Đa lẳng lặng tới gần Đại Khánh.

Nó quỳ xuống dưới hai chân chàng Xạ thủ đẹp trai rồi nhẹ nhàng cởi cái quần jean lửng của anh.

Con trai thành phố có mùi thơm là lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro