Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Muốn Không

"Charlotte "

Hắn từ đâu chạy tới vẫy tay với nàng, miệng cười cầm hai cây kem.

"Ủa Jik"

"Hì, tớ mua đồ cái thấy cậu nên mua cây kem nè"

"Cậu đi chới với ngài waraha hả"

"À..ừm"

"Tớ có gửi danh sách cho cậu rồi đó"

"Tớ cảm ơn"

"Vài hôm nữa thi xong chúng ta đi chơi"

"Cậu hứa rồi đó"

"À..được thôi"

Cô uống cafe nhìn nàng và hắn

"Tạm biệt cậu"

"À tạm biệt "

Hắn nháy mắt liền chạy đi, nàng nhìn qua cô

"Về chứ" cô nhìn nàng mà nói

"Ngài..hong"

"Tại sao?, Tôi cũng theo chị mà tất nhiên sẽ có tình địch"

"Chẳng phải bình thường lấy súng bắn họ sao"

"Muốn à"

"Không.. không, về về"

Cô và nàng ra xe rồi về luôn
                  .....
                Đến tối

"Chọn bộ đẹp nhất hôm nay đi"

"Thôi, tôi mặc quần áo bình thường "

"Lý do?"

"Tại sao phải mặc đồ đẹp khi về với mẹ"

"Chị là con ruột à"

"Tất nhiên" có lẽ nàng chưa biết mình là con nuôi

"Nếu chị không phải thì sao?"

"Không thể"

"Mù quáng?"

"Mặc tôi"
______________

8h tối, nàng ăn mặc giản dị,
Cô thử ngửi cổ nàng.

"Chó hả?"

"Không,tôi ghiền mùi chị thôi"

"Sao ngài có thể biến thái vậy?"

"Làm vậy sao tôi thích được chả hiểu" nàng rung động với một ai khác rồi thì sao mà thích cô được nhỉ?

"Tôi giàu!"

"Kệ ngài tôi chả ham tiền "

"Tay tôi dài"

"Thôi im đi, dị nhân" nàng đỏ mặt

"Chê à?"

"Có đi không"

"Chị đang ra lệnh?"

"Dạ thưa có đi không"

"Ừm đi thì đi"
______________

Buổi tiệc sinh nhật đầy đủ bạn bè của ả ta làm nàng có chút buồn.

"Mẹ..."

"Con gái, mẹ nhớ con"

"Con cũng vậy" nàng bật khóc

"Con đến với ai"

"Dạ..con đi bộ đến"

"Tội còn tôi"

"Ngài waraha.."

"Một ly với em chứ?" Ả mời rượu

Cô lấy một ly rồi nhấp môi uống

"Con có bị đánh đập không?"

"Dạ không ạ, con ổn mà " nàng lau nước mắt

"Con bé hase đậu rồi, mẹ phải lo tiền cho nó"

"Dạ vâng..."

"Chị sao ở nhà  ngài waraha  không lấy trộm tiền chứ?" Hase nói

"Chị cs lòng tự trọng"

"Tự trọng gì, lấy một cọng tóc trong khối tài khoản kết xù đó"

"Em đổi với chị không?"

"Được thôi, tôi đổi với chị" ả say

"Cận thận mồm miệng" bà nhắc ả

"Ngài waraha ác lắm đánh con rồi sao?" Bà nói nhỏ vào tai ả

Nàng nghe thấy liền nén nước mắt

"Hứ, con đẹp thế này sao ngài ấy sao dám"

"Đổi...đổi..ực...đi"

"Con bé nó say đó con, ừm con...gáng đi "

"Sau này nó làm có tiền mua con về"

"Con cũng muốn đi học nữa, con cũng có thể đậu mà?

"Haha...đậu?"

"Chị.. lấy..tư cách gì mà học?"

"Một con người cho người khác thỏa mãn mà bày đặt?"

Nàng nén nước mắt nhìn ả

"Con nói gì vậy, chị ấy cứu con đó"

"Con bảo đổi đi, con về với ngài waraha"

"Được em đến mà đổi"

"Thôi con em nó say rồi!"

"Mẹ?"

"Sao mẹ không cho đổi, em nó muốn mà?" Nàng bật khóc nhìn bà

"Con cũng...là con mẹ mà..sao.. mẹ"

"Con lớn hơn, làm giúp em"

"Ở với ngài ấy..ăn sung...mặc...ực... sướng "

"Có gì mà chị than hả?"

"Em đến đi... đến nhà đó mà sống" nàng khóc nhiều hơn

"Thôi mệt con quá charlotte, ở thì ở đi, em nó đi làm có tiền rồi thì lãnh con ra"

"Đi được là được rồi, làm quá vậy"

Nàng nấc nghẹn không nói nên lời , nhìn bánh kem để chữ của ả

Cách nhau có 2 tuổi mà thế này thế kia, nàng lấy trong túi ra 60 triệu đưa bà.

"Còn con cũng lớn nên biết chiều chuộng người khác mà"

"Con đã cố gắng hết sức..từ nay không còn tiền nữa"

"Mẹ nhớ... giữ gìn sức khỏe"

"Ừ" bà không quan chỉ đếm tiền

Nàng lui người rồi đến gần cô

"Về được không?" Lời nói nhỏ nhẹ vang lên

Cô gật đầu, vừa ra tới xe nàng đã ngã vào lòng ngực cô rồi.

Cô vuốt lưng nàng, nàng nhắm nghiền mắt, giọng nấc nghẹn vang lên.

"Tại..sao..chứ?"

"Tôi..cũng.. rất muốn sống..như em ấy..."

"Muốn có...mẹ yêu.. thương mà?"

"Chị có muốn đổi không?"

Một lời nói pha chút buồn vang lên, buồn vì nàng ghét cô đến vậy...

"Đổi?" Nàng ngước nhìn cô

"Mẹ cho em..ấy đi sao?"

"Chị có muốn rời xa tôi không?" Cô cười nhạt

"Ở bên tôi chắc buồn đau lắm" vừa nói vừa vuốt bã vai của nàng

"Phải.." nàng nói nhỏ

"Nhưng..tôi..sẽ ở và trả... hết nợ..cho ngài"

"Bao lâu.."

"Nào hết thì thôi"

Cô nghĩ thầm:" phải làm sao chỉ có món nợ mới giữ chân  được chị ấy..."

"Nhưng chị ấy muốn rời khỏi mình, thì giữ chân lại làm gì?"
___________________
Viết tiếp chứ như này chưa khóc được đâuuu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #englot