Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 12

   Cậu nhận ra mình thích cái sự quan tâm nhẹ nhàng mà đầy tình cảm của hắn. Cậu nhận ra mình thích sự ngang tàng và ngông cuồng của hắn. Cậu nhận ra mình thích cái cách hắn chọc cậu cười khi có chuyện không vui. Cậu thích cách hắn bảo vệ cậu ra khỏi tên Phong và đám người trong trường kia. Cậu thích nhìn hắn ăn những món ăn cậu nấu...cậu thích hắ... Mặc dù cậu biết rõ hắn xem xậu chỉ là một người bạn thân.

- Bao lâu rồi?

- Tôi không biết...

- Thích tôi ở điểm nào?

- Cũng không biết nữa...- Nguyên nói dối mặc dù trong lòng cậu có muôn vàn lí do để thích hắn.

- Vậy tại sao gọi là thích? -Hắn tiếp tục chấn vấn.

- Tôi thích những gì anh làm cho tôi trong suốt hơn 3 tháng nay.- Cuối cùng rồi cậu cũng nói ra được một câu.

- Hừm. Vậy sao không nói?

- Nói được sao? Hôm qua chỉ vì một tai nạn nhỏ mà anh nói với tôi như vậy thì anh kêu tôi phải nói sao đây? Tôi không muốn......Ơ.....

Môi hắn bất chơt đặt lên môi cậu... mềm...ấm...dường như có vị ngọt đang lang tỏa...

- Anh đừng làm vậy.- Nguyên đẩy hắn ra.

- Ủa vậy sao nói thích anh? - Hắn vẫn giữ khoảng cách rất gần mặt cậu.

- Nhưng không phải trong trường hợp thế này. Tôi biết anh không thích tôi. Anh chỉ coi tôi là bạn thôi. Anh đừng làm vậy nữa. Coi như nảy giờ tôi nói dối để gạt anh đi.

- Có vậy thôi mà cũng không dám đối diện thì làm sao đủ tư cách thích anh.-Duy nghên mặt. Hắn đã lấy lại sự cao ngạo thường ngày.

- Trừ phi anh là gay không thì...

   Nguyên bỏ lửng câu nói khi thấy hắn mở bóp rồi chìa ra trước mặt cậu. Trong đó có hình Duy và một người con trai khác. Cả hai mặc đồ đôi.... Mặt hắn trong tấm hình ánh lên niềm hạnh phúc...Chẳng lẽ... Cậu quay qua nhìn hắn. Hắn khẽ gật đầu thay cho lời xác nhận.

- Hai người quen nhau lâu chưa?- Cậu chuyển chủ để.

- Người đó mất rồi.- Hắn nhìn xa xăm.

-Tôi xin lỗi.- Nguyên chỉ biết thốt ra ba từ đó rồi im lặng.

   Cậu không biết nói gì hơn vào lúc này. Trong lòng cậu đan xen nhiều cảm xúc lẫn lộn. Cậu không biết mình nên vui hay nên buồn trước việc này. Mọi thứ giờ đây lơ lửng. Không có điểm xuất phát và không có điểm dừng.

- Từ ngày đầu tiên vào lớp tôi đã chú ý đến em. Em khá giống người đó. Nhất là ánh mắt. Lúc nào cũng buồn và chứa đầy tâm sự. Thường thì với cái kiểu của tôi thì không có ai làm quen hay làm bạn hoặc nghe tôi nói chuyện đời tư. Nhưng em thì khác. Em chủ động kết bạn với tôi. Giống như cậu ấy tiếp cận tôi vậy. Không biết sợ là gì.

- Vì tôi giống với cậu ấy nên anh mới kết bạn với tôi?

- Không. Em khác với cậu ấy. Em khó gần và nhát hơn cậu ấy nhiều. Em lúc nào cũng dè chừng và hay dò ý người khác. Vì em như thế nên luôn làm tôi hoặc Nhã phiền lòng. Trong khi cậu ấy lại khác. Nóng nảy bộc trực. Không sợ trời không sợ chết.

- Vậy chắc đến giờ anh vẫn còn yêu cậu ấy?

- Không. Hết rồi. Trước khi mất cậu ấy đã bắt tôi hứa không được yêu cậu ấy nữa. Tìm một người khác thích hợp hơn. Nhưng kết quả 3 năm nay tôi không tìm được ai. Có lẽ cậu ấy giận tôi lắm. - Hắn nói rồi ngã người ra ghế và nhìn lên trần nhà.

- Vậy...tôi...em có được không? Nguyên hít một hơi thật xâu rồi hỏi hắn. Cậu đổi cách xưng hô để tỏ chúc thành ý.

- Haha...-Duy cười lớn

- Mới nói nhát sao giờ mạnh dạn quá ta.- Duy nói rồi ngồi sát qua ôm cậu. Nguyên khẽ ngã đầu vào vai hắn. Bờ vai rộng và ấm áp.

-......

- Cứ để mọi chuyện phát triển tự nhiên nha Nguyên. Tôi nghĩ chưa đến lúc chúng ta bắt đầu đâu. Vì lúc này tôi chưa chắc chắn rằng mình có thích em không? - Hắn khẽ vuốt má cậu rồi nói. Hắn đã gọi cậu là "em" nhưng có lẽ lúc này là đứa em kém mình 3 tuổi thội.

- Uh...Tùy anh thôi...

   Cậu cảm thấy an tâm. An tâm vì anh không phản đối. An tâm vì anh cho cậu một tính hiệu để bắt đầu. An tâm vì anh không phải người có mới nới cũ và dễ bị chi phối bởi hoàn cảnh nhất thời.

- Có muốn mường sinh nhật nữa không? Hồi nãy tôi làm hư hết bánh rồi. Để tôi di mua lại cái khác cho em.

- Đừng. Tốn kém lắm. Lúc nãy coi như em nhận được rồi. Tại sơ ý thôi. Để em xuống bếp làm vài món đãi anh.

- Mới đó mà chuyển sang anh em ngọt xớt ha. Có lẽ em không nhát như tôi tưởng.- Anh chọc cậu.

- Gọi cho đúng xưng hô đó giờ thôi. Với lại phải bạo một tí để chinh phục "Duy thiếu gia" chứ. - Cậu nháy mắt rồi chạy vào bếp.

- Thằng nhok này. - Duy cười rồi nhìn cậu chạy vào bếp. Trong lòng anh có tia sáng lóe lên sao bao ngày vụt tắt.

....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #vybaby