Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 11

Nhìn đồng hồ. Đã gần 6h chiều. Hắn đừng lên tính tiền rồi chạy xe qua nhà Nguyên. Trên đường hắn ghé vào tiệm bánh mua bánh kem cho cậu.

- Ghi tên gì lên bánh đây anh?

- Um. Happy Birthday "Đầu bếp nhỏ" đi.- Hắn khẽ cười.

- Chà. Tặng bạn gái hả anh. Chắc cô ấy xinh lắm ha.- Cô bé nhanh nhẹn viết chữ lên bánh rồi hỏi hắn.

- Ờ. Um. - Hắn im lặng. Không lẽ nói mua bánh tặng con trai. Quê chết.

Hắn cằm cái bánh đi ra cửa và thầm nghĩ "Chắc cậu ấy thích lắm đây".

~~~~~~~~~~~~~~

- Ủa. Sao tối thui vậy? Hay đi đâu chưa về.- Duy đến thì thấy trong nhà Nguyên tối ôm. Tiến gần đến cửa hắn xoay chốt "tạch" cửa không khóa.

- Đi đâu mà không khóa của vậy trời? Có ngày tụi nó rinh hết đồ đi. - Nói rồi hắn đẩy cửa bước vào. Trong nhà vẫn vắng lặng. Hắn ngồi xuống ghế đợi Nguyên về. Bỗng...

- Hay mình tạo bất ngờ xíu nhỉ. Trốn lên phòng cậu ta rồi... . - Duy hí hửng đứng lên đi lên lầu. Đến cửa phòng Nguyên hắn chợt sửng người lại. Sao lớp màng thấp thoáng một bóng người ngồi ngoài ban công. Kế bên là cây nến đang cháy. Duy rón rén bước vào phòng để nhìn rõ hơn. Người kia dường như vẫn chưa biết sự có măt của hắn nên vẫn ngồi đó nhìn mông lung. Là Nguyên.

Hắn nhìn thấy cậu ngồi đó. Ánh mắt buồn và chứa nhiều tâm sự. Chợt hắn thấy cậu cô đơn quá. Trong lòng háin dâng lên một nỗi thương cảm kì lạ. Không lẽ bao nhiêu năm nay cậu đó sinh nhật chỉ với cây nến kia sao? Nguyên vẫn ngồi đó và không hay biết hắn đến gần cửa. Năm nào cũng vậy. Từ ngày mẹ Nguyên mất mỗi lần sinh nhật cậu đều lên đây ngồi rồi đốt một cây nến. Đến khi cây nến cháy hết cậu ước một điều gì đó coi như xong cái sinh nhật.

Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday
Happy birthday
Happy birthday to you...

Nguyên giật mình khi nghe tiếng hát khe khẽ đó. Cậu quay lại thì thấy hắn đang cầm cái bánh sinh nhật và mỉm cười nhìn cậu. Cậu không tin vào mắt mình nên chớp mắt lia lịa.

- Sinh nhật vui vẻ nha "Đầu bếp nhỏ"

Duy nói rồi vòng một tay qua ôm cậu. Cái ôm bất ngờ làm cậu choáng váng nên chỉ biết để yên cho hắn ôm. Còn về phần Duy, hắn chỉ nghĩ đơn giản là nên làm gì đó để Nguyên bớt buồn và cô đơn nên đã chủ động ôm cậu.

- Sao anh biết hôm nay sinh nhật tôi.- Nguyên khẽ đẩy hắn ra.

- Xin lỗi nha. Thật sự tôi cũng không biết. Tại Nhã nói tôi mới biết. Tôi vô tâm quá. Hì hì.- Hắn cười rồi gãi đầu.

- Uhm. Cảm ơn anh nha.

- Ủa không thổi nến hả? Hắn ngạc nhiên hỏi.

- Thôi được rồi không cần mấy thứ "lễ nghi" đó đâu.g

Nguyên nói mà không quay lại nhìn hắn. Thật ra trong lòng cậu rất vui và cảm động nhưng cậu không cho phép mình thể hiện ra bên ngoài. Cậu cảm thấy rằng Duy trong lòng cậu lúc này đây không còn là Duy của những ngày cậu mới quen nữa. Vẫn là hắn đó. Nhưng có lẽ...Không được...không thể...mình là "người đặc biệt".

- Sao lạnh lùng vậy. Còn giận à. Đã xin lỗi rồi mà.

- Ừ thì đâu có giận gì đâu. Anh cũng biết tính tôi mà. - Nguyên vẫn lạnh lùng mặt dù cậu rất muốn đáp lại sự nhiệt tình của hắn.

- Mẹ nó. Đừng có nối dối. Đừng nghĩ tôi là thằng ngốc. Cái mặt cậu hiện lên hai chữ nói dối kia kìa.

Duy lao lại chổ Nguyên đang đứng bóp mạnh vay cậu để cậu nhìn thẳng vào hắn. Hắn đã mất bình tĩnh khi cậu có thái độ đó. Hắn cảm thấy cậu coi thường và muốn tránh né hắn. Hắn đã xuống nước xin lỗi mà cậu còn muốn gì nữa đây.

- Anh buông ra coi. Tôi đau đó...

- Không buông. Trừ khi cậu giải thích thái độ từ hôm qua tới giờ. Tôi đã nói là không có ý gì mà tại sao cậu lại tỏ vẻ như vậy. Nếu không giải thích rõ ràng thì hàm răng này cũng giống như hàm răng của tên hôm bữa đó. Tôi nói là làm.- Hắn hai ngón tay đè mạnh lên răng của cậu. Chợt hắn thấy một giọt chảy trên tay của hắn. Cậu đã khóc... . Hắn giật mình buông cậu ra.

Nguyên ngồi sụp xuống đất và thở dốc. Cậu không ngờ cậu tức giận như vậy. Nguyên thật sự rất sợ.

BỤP... Duy ném cái bánh kem xuống đất rồi hầm hầm bỏ ra cửa.

- Nếu không muốn làm bạn nữa thì ok. Từ nay tôi không phiền cậu nữa. Xin lỗi.- Nói rồi hắn bước thẳng xuống nhà. Hắn rất giận. Hắn cảm thấy khó chịu vô cùng.

- Duy. Đứng lại... - Nguyên đuổi theo hắn xuống nhà. Cậu không thể để hắn đi. Có một thứ tình cảm lạ kì thôi thúc cậu phải đuổi theo Duy.

- Gì nữa?

- Anh có thật sự muốn chấm dứt mối quan hệ này không? Nguyên lí nhí hỏi Duy.

- Cậu thấy tôi có đùa tí nào không? - Duy không quay lại nhìn cậu. Cậu thở dài rồi bước lại gần.

- Xin lỗi. Tôi không muốn làm vậy đâu. Nhưng cứ tiếp tục như vậy tôi sơ...

- Sợ gì? - Lúc này Duy mới quay lại nhìn Nguyên. Ánh nhìn đầy thắc mắc.

- Tôi sợ mình đã thích anh mất rồi... Mà nếu tôi thích anh thì mối quan hệ này đâu tiếp tục được nữa. Hôm qua anh đã nói vậy mà...

Nguyên nói rồi ngồi xuống ghế. Dù gì hắn đang muốn chấm dứt. Tội gì cậu không nói cho hắn lí do. Hai ngày nay Nguyên đã suy nghĩ rất nhiều. Cậu dường như đã bị hắn chinh phục. Cái cảm giác ngày xưa khi cậu chấp nhận Phong.

.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #vybaby