Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10


 Sáng hôm sau mọi người phân chia nhau lên xe, Thiên Vũ chở theo tên ngốc Nguyên Hân, Gia Tuấn giành chở Chí Quang, cũng kỳ lạ lần này Hoàng Quân không tranh giành gì nữa, chở theo Gia Huy phía sau, Mọi người chạy một hơi vừa đi vừa ngắm cảnh đến chiều thì mọi người đã đến trung tâm thành phố Đà Lạt, sau đó lại đi tiếp ra vùng ngoại ô, Nguyên hân ngồi phía sau xe liên tục há hốc mồm phấn khích hò reo như một đứa con nít. Họ chạy xe đến Hồ Tuyền Lâm bên bờ hồ là những bãi cỏ xanh, mặt hồ phẳng lặng nước hồ trong xanh, vừa dừng xe lại cả bọn chạy ùa đến bờ hồ, Thiên Vũ hét thật lớn, cả bọn cũng học theo cùng nhau hét lớn
" A ..a a a tôi đã đến đây "

 La hét một lát xong cả hội cùng nhau dựng lều lên, cùng nhau bắt lửa nướng đồ ăn, đến tối nằm ngửa mặt lên trời ngắm trăng và sao
" Chúng ta thật mai mắn đi đúng hôm trăng tròn và sáng " 
Nguyên Hân ngốc ngếc nói, cả hội nằm im lặng ai trong lòng cũng có một nỗi niềm riêng, thời khắc yên tĩnh này chính là giây phút quý giá để mõi người bình tâm lại để suy nghĩ những gì mình đã làm, và dự tính cho tương lai... Được một lát thì Gia Huy đứng dậy đi dạo men theo bờ hồ, cả bọn nhìn một cái rồi lại im lặng ngắm trăng, một lúc lâu sau vẫn không thấy Gia Huy trở về cả bọn chia nhau đi tìm, Hoàng Quân đi theo hướng mà Gia Huy vừa đi, đi một lát thì thấy Gia Huy ngồi trên một tản đá ở mép hồ, bèn lại gần ngồi xuống hỏi
" Vẫn còn buồn sao ? "

 Gia Huy trầm mặt
" Tôi bây giờ có nhà mà không về được, tôi thật sự không biết ngày mai của tôi sẽ ra sao? "
 Bỏng dưng trái tim của Hoàng Quân như bị ai bóp mạnh một cái, hơi thở trở nên ngưng trệ..
" Hay là cậu cứ về sống với tôi dù gì tôi củng ở một mình "
 ( Ba Mẹ của Hoàng Quân đã di dân ra nước ngoài ) Lúc này Gia Huy quay sang nhìn thật sâu vào trong mắt của Hoàng Quân
" Thật sự rất cảm ơn cậu "
 Hoàng Quân kéo đầu Gia Huy lại kê lên vai mình ôn nhu tâm sự hết những suy nghĩ trong lòng mình

" Thật ra tôi biết cậu có tình cảm với tôi lâu lắm rồi, nhưng mà tôi luôn muốn giành lấy những gì thằng Gia Tuấn yêu thích, thật ra tôi cạnh tranh với nó chỉ vì tính hiếu thắng của tôi thôi..! "

 Lúc này mặt của Gia Huy trở nên ngưng động lại không còn giọt máu.. run run nói
" Vậy cậu không ghét bỏ tôi chứ...? "

 Hoàng Quân xiết chặt vai của Gia Huy
" Không ghét..... tôi muốn chăm sóc cho cậu cả đời có được không ?"
 Gia Huy lúc này ngước lên nhìn thẳng vào mắt Hoàng Quân, vẽ mặt vô cùng kinh ngạc
" Cậu không đùa với tôi chứ "

 Hoàng Quân đưa hai bàn tay lên mặt của Gia Huy, khẽ nói
" Lúc anh đi tìm em đêm hôm qua... anh thật sự đã nhận ra trong trái tim anh em mới là tính yêu mà anh luôn theo đuổi "

 Nói xong những lời ngọt ngào này khi Gia Huy chưa kịp định thần lại Hoàng Quân đã hôn lên đôi môi mềm mại của cậu, trong đầu cậu lúc này chẳng còn bất cứ điều gì nữa, tất cả hoàn toàn trống rổng, Hoàng Quân tiếp tục tiến sâu vào bên trong miệng của Gia Huy triệt để đánh thức mọi xúc cảm của cậu. Hoàng Quân và Gia Huy cùng nhau trở về với mọi người, vừa về đến đã bắt gặp những ánh mắt kỳ quái của cả bọn đang nhìn hai người
" Hai đứa mày đã làm gì rồi..? "

 Gia Tuấn nháy mắt với Hoàng Quân, Hoàng Quân ngay lật tức đỏ mặt ngồi xuống

" Làm cái gì là làm cái gì.. đi tìm người về thôi mà "

 Lúc này Nguyên Hân ngu ngốc đến gần Gia Huy liền hỏi

" Gia Huy..! sao môi cậu bị sưng lên thế nhĩ.. có phải khóc nhiều quá hay không? "
 Thiên Vũ kéo Nguyên Hân về ngồi cạnh mình rồi nói
" Cái tên ngốc này.. khóc thì liên quan gì tới môi? "
 Cả hội cười ồ lên một trận làm cho tên ngốc Nguyên Hân xấu hổ vô cùng, Chí Quang quan tâm sờ lên môi Gia Huy rồi nói

" Tôi nghĩ bị con gì đó cắn rồi "
 Cả hội quay sang nhìn về hướng Hoàng Quân, chỉ có tên ngốc Nguyên Hân không hiểu gì hết, ngu ngơ hỏi Hoàng Quân
" Cậu có thấy con gì cắn cậu ấy không vậy ? "

 Tên ngốc này thật sự hỏi một câu hỏi ngu ngốc, nhưng lại khiến Hoàng Quân tái mặt
" Tôi thật sự bó tay với tên ngốc nhà cậu rồi đấy Thiên Vũ "
 Hoàng Quân tỏ vẽ đầu hàng, sau đó kéo Gia Huy vào lòng mình rồi khai thật

" Là tôi đã cắn em ấy, bây giờ em ấy chính thức là người của tôi "
Thiên Vũ lạnh nhạt nói với Hoàng Quân một câu mà tất cả mọi người nghe đều toát cả mồ hôi lạnh
" Cậu tốt nhất đừng vì thương hại cậu ấy mà miễn cưỡng "
 Sắc mặt mọi người tối sầm lại, thật sự câu nói này đã nói trúng hết những gì mà mọi người không ai dám nghĩ tới, và người không bao giờ dám nghĩ tới nhất chính là Gia Huy. Lúc này Gia Huy vai khẽ run run, Hoàng Quân hiểu rõ lúc này trong lòng Gia Huy đang run sợ điều gì, cậu biết hiện tại Gia Huy chỉ có thể dựa vào cậu mà sống tiếp...
" Tôi thật sự đã thông suốt, tôi thật sự yêu cậu ấy "
 Lúc này Gia Huy nước mắt hạnh phúc khẽ rơi xuống, tất cả mọi người ai cũng nhẹ nhõm như trút đi được một tản đá lớn..

" Thật sự rất tốt, từ hôm nay tôi có thể cởi được nút thắt trong lòng rồi "

 Chí Quang khẽ cười thật tươi nhìn Gia Huy và Hoàng Quân.. Thiên Vũ trừng mắt nhìn Chí Quang
 " Nút thắt cái con khĩ... có nút thắt mà cậu và cậu ấy đã làm ra chuyện tốt lành gì? "

 Thật sự không ngờ Thiên Vũ chính là hóa thân của một vị thần chiến tranh, luôn luôn khơi màu cho chiến tranh, Gia Tuấn đứng lên đi đến ngồi cạnh Hoàng Quân rồi hạ giọng

" Tôi thật sự xin lỗi cậu, từ lúc biết cậu đến giờ tôi và cậu luôn đấu đá với nhau, thật ra tôi và Chí Quang luôn yêu nhau ở sau lưng cậu, nhưng vì tránh làm mất tình anh em của chúng ta nên tôi và Chí Quang đã che giấu cậu, cậu không giận bọn tôi chứ "

 Hoàng Quân thở dài một hơi rồi nói
" Thật ra tôi đã giày vò hai người lâu như vậy tôi là người cần xin lỗi mới đúng, tôi biết hai người lén đi chơi riêng lâu rồi, tồi còn bắt gặp hai người hôn nhau đêm sinh nhật "
 Lúc này tên ngốc Nguyên Hân chợt hốt hoảng

" Trời ạ..! bốn người các ngươi thật sự quá đáng sợ.. "
 Chí Quang lúc này nhìn một cái nhìn lạnh lẽo thấu xương vào mắt Nguyên Hân mà nói
" Thật ra con ác quỷ đang ở cạnh bên cậu kìa "
Thiên Vũ ngay lập tức nhìn Nguyên Hân một cái, cậu ta ngay lập tức hóa đá, nằm xuống ngước mắt lên nhìn mặt trăng sáng tỏ hoang sơ trên đầu, đêm khuya sương xuống khá lạnh, cả hội chia nhau ra hai người một lều cùng nhau trở về cái tổ ấm, Chí Quang và Gia Tuấn ấm áp ôm nhau ngủ, phía đối diện với họ là Hoàng Quân và Gia Huy cặp vợ chồng son âu yếm nhau chìm vào cõi mộng, còn bên đây, tên ngốc Nguyên Hân và ác quỷ Thiên vũ, Thiên Vũ thì nằm ngước mặt lên trên ung dung nhắm mắt còn tên ngốc thì không dám nhìn cậu ta, nên quay lưng lại quấn chăn không ngủ được, một lúc lâu sau khi trở mình lại lúc này đối diện với cậu chính là gương mặt anh tuấn của Thiên Vũ trọn vẹn thu hết vào sâu trong đáy mắt, bất chợt Thiên Vũ đưa ôm Nguyên Hân vào lòng, tên ngốc liền chui rút vào trong lòng Thiên Vũ mà vui vẽ chìm vào giấc ngủ, Sáng hôm sau cả bọn dọn dep lều trại, rồi lên xe tiếp tục chạy xe lên đồi cỏ, ở đây ngọn đồi hoan sơ chỉ có mây bay lơ lững trên đầu gió thổi se se lạnh cả ngọn đồi toàn là cỏ ngắn xanh thắm cả một không gian kéo dài vô tận ở phía xa xa chỉ có mỗi một cây cổ thụ to cành lá xum xuê, cả hội dừng xe dưới gốc cây trãi thảm ra bày biện đồ ăn ra cùng nhau ăn cười đùa, đến giữa trưa thì thu dọn quay về thành phố.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: