Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Đi họp (p1)

GTNV:
Trương Bảo Quốc: Chủ tịch của tập đoàn đứng thứ 3 VN về mọi mặt, là bố nuôi của 3 anh, học chúng vs 3 ông bố của 3 anh thời ĐH thôi. Nhận được lời mời của 3 ông bạn thân, ông đồng ý trở thành chủ tịch của ngôi trường ĐH này. Còn vì sao mà 3 anh lại sợ bố Quốc ư? Là vì bố Quốc là người cực kì nghiêm khắc và sống vô cùng quy củ. Ai làm sai hay ko làm theo ý ông là ông phạt thẳng tay luôn, ko kiêng nể 1 ai cả. Mà đặc biệt những hình phạt của ông cực kì quái dị.
----------------------------------------------------------
Hiện tại, nó đang ngồi trong canteen vừa xơi gói bimbim mới mua vừa nhàn rỗi đọc truyện tranh thì...
"Đề nghị cô thư ký vừa xấu xí vừa cận nặng của hội sinh viên lên văn phòng có việc... "
Nó đành bỏ bữa ăn chạy vùng lên văn phòng.
Trước cửa phòng hội sình viên, vừa mở cửa, đập vào mắt nó vẫn là cái cảnh như mọi lần, cái cảnh 3 con người nào đó nằm ngổn ngang thật sự thì nó đã quen rồi, nhưng cứ nhìn đến là lại thấy ngứa mắt!
-Này nhá, cái gì mà hội sinh viên, tôi thấy đây là chuồng heo thì đúng hơn. Bừa bộn! Giờ này rõ ràng còn rất nhiều việc mà sao các anh vẫn nằm đấy! Thật là vô trách nhiệm! - nó bực tức xả giận
- A, nhóc cận, em đến rồi à? Vào đây! - Ken thấy nó, hớn hở bật dậy
Jun và Kevin nhìn nó rồi cười rạng rỡ làm tìm nó nhảy vọt lên. Mà hình như ko có ai để ý đến lời nó vừa nói thì phải!
Nó nhấc chân, bước vào căn phòng vs khuôn mặt cáu kỉnh
- Sao các anh cứ kêu tôi là "nhóc" nhở? Tôi 18t rồi đó.
- Nếu nhóc nói mình 18t thì hơi khó tin đấy! - Kevin nhếch môi nói
- Đúng đấy, vs chiều cao lý tưởng đối vs các em tiểu học thế kia thì quả là rất khó tin! - Jun hùa theo Kevin
- Gì? Nói cho biết, tôi cao 1m53 nhà! Vậy là cao lắm rồi đó! - Nó chống nạnh tuyên bố chiều cao của mình.
Nghe nó nói xong, 3 anh cúi xuống để nhịn cười
- Hừ, bất ngờ lắm đúng ko? Ko biết gì mà cũng nói. Các anh bàn luận cái gì về tôi chứ về chiều cao thì khỏi bàn đi!- Nó
- Phụt...haha...nhóc, nhóc...nhóc 'cao' thật đó! - Kevin ko nhịn nổi phì cười, 2 anh kia thấy có người mở đầu cũng ko nhịn được cười theo
- Ý anh là sao? Tại sao phải nhấn mạnh từ cao hả? - nó nhăn mày
- Ý của anh là nhóc cao hơn mấy em học sinh lớp 2...haha...-Kevin
-Anh dám nói mốc tôi! Tôi cho anh biết tay! - Nó xắn tay áo chuẩn bị xông lên đánh thì...
- E hèm...thôi, chúng ta vào việc chính nào!- Ken điều chỉnh lại giọng nói
- Các anh mà cũng có việc sao? Tôi có nghe nhầm ko? Thật khó tin nhà!- Nó bày ra khuôn mặt vô cùng ngạc nhiên, rồi lại ngoáy ngoáy lỗ tại.
- Bọn anh cũng có việc mà nhóc! - Jun nhẹ nhàng xoa đầu nó
- Cụ thể là, tẹo nữa, chúng ta sẽ có 1 cuộc họp vs vài đối tác, chủ tịch chỉ định là sẽ có anh, nhóc và Jun cùng đi dự! - Ken
- Ừm, mà tẹo nữa là bao giờ?- Nó xoa cằm
- Khoảng 1 tiếng nữa! - Jun
- Haizz, thế thì còn chán, vừa nãy... - nói đến đây, nó bỗng nhớ ra cái gì đó
- À, đúng rồi, ai đặt cái thông báo cho tôi hả?- Nó hung hăng
3 anh nghe nói vậy lần nữa cúi mặt, Kevin nói...
- Cái đó ko hay sao?
- Hay cái đầu anh ý!- Nó cắn môi, trừng mắt
" Đề nghị cô thư ký vừa xấu xí vừa cận nặng của hội sinh viên lên văn phòng có việc... "
Tiếng thông báo vang lên...
- Ai, ai bật vậy? Ai đã đặt? Ko đổi đi, tôi sẽ ko làm việc ở đây nữa đâu! - nó bực mình
" Đề nghị cô thư ký vừa xấu xí vừa cận nặng của hội sinh viên lên văn phòng có việc... "
" Đề nghị cô thư ký vừa xấu xí vừa cận nặng của hội sinh viên lên văn phòng có việc... "
Tiếng thông báo cứ kêu lên, nó giận tái mặt, hừng hực bước đến phía cửa ra vào...
-Ây, ây, nhóc đợi đã! - Jun vội nói
- Tôi quyết định ko làm thư ký nữa! - nó giận dữ, nghiến răng nói
-Nhóc hạ hỏa nào, Kevin, tắt đi! - Jun
- Đây, anh tắt rồi nha nhóc! - Kevin
- Ko, đổi nữa! - nó vênh mặt
- Haizz...được rồi, anh đổi! - Kevin
" Đề nghị cô thư ký xinh đẹp, dễ thương của hội sinh viên lên văn phòng có việc... "
- Được chưa? - Kevin
- Hì hì, được rồi! - nó thay đổi 360 độ, cười hì hì
- Mà này, các anh có gì ăn ko, tôi đó rồi! -nó ảo não nói
-Nhóc đói hả? Cái này cứ để anh lo cho! Đảm bảo sau 20p, nhóc sẽ có đầy đủ đồ ăn trước mặt được ko? - Ken nghe đến hớn hở ra mặt
- Wa...cảm ơn anh nhiều nhà, Ken, anh thật đáng yêu! - nó như gặp được cứu tinh, cười vui vẻ nói. 2 anh kia đầy ghen tị nhìn Ken...
" Hừ, được rồi, mình sẽ về học nấu ăn "- đây là suy nghĩ của 2 anh...
------ Hết chương 6-------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro