Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Kí ức

NHÓC CON À ! TÔI YÊU EM
-------------¥-----------
              - Chap 3 -
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-''Phong à , mua cho em con búp bê đó đi. ''
-'' Được thôi ! ''
 
-'' Anh , em muốn mua bộ váy đó ''
-'' Em thích gì anh cũng mua ''
  

-'' Anh đã quên lời hứa đó sao ?''
-'' Lời hứa ? Xin lỗi , tôi không nhớ ''

---------Dãy phân cách hồi tưởng-------
Nó choàng tỉnh giấc , giấc mơ đó làm nó khóc. Tại sao trong 5 năm nay nó vẫn không thể quên hắn ? Nó đã đi qua Nhật mà vẫn không thể quên được chuyện đó ?
-------- 5 năm trước --------
-'' Cô chủ tại sao lại như thế này ?'' Một giọng nói ấm áp nhưng già nua vang lên - Quản gia Lý
-'' Không sao đâu bác , con bị hại thôi '' Nó mệt mỏi đáp . Ba mẹ nó luôn luôn đi công tác , một năm đôi khi chỉ về thăm nó được 1,2 lần. Bác Lý chính là người đã nuôi nó đến bây giờ. Nó coi ông như cha của nó.
-'' Là ai đã hại cô ? Có cần tôi báo với ông bà chủ không ?'' Bác Lý gấp gáp hỏi nó.
-'' Không cần đâu bác. À , bác điều tra cho con về Đoàn Tiểu Nhiên nha. Lấy thông tin chính xác nhất và chi tiết nhất .''
-'' Đoàn Tiểu Nhiên ? Tiểu thư tập đoàn Đoàn thị ? ''
-'' Dạ , đúng rồi bác ''
Cuộc đối thoại kết thúc , nó không nói gì nữa , mệt mỏi dựa người vào ghế .
Về đến nhà , nó vào phòng , khóa cửa lại và khóc . Khóc đến sưng cả mắt.
Hôm sau , nó nhìn vào gương , thấy một gương mặt không khác gì gấu trúc : đôi mắt tham và sưng , môi nức nẻ... Nó Vscn xong thì trang điểm để k cho ai phát hiện .
Nó đạp xe đến trường ( vì nó không muốn cho ai biết thân thế của mik ) . Trong trường , nó thấy hắn... và cô ta. Vẫn là cái mặt giả tạo ấy, nó chướng mắt lắm , cố đi nhanh để vào lớp mặc dù đầu hơi choáng vì vụ tai nạn . Chân cô ta vẫn bó bột nên được hắn chăm sóc kĩ lắm.
-'' Này Gia Nhiên cô không sao chứ ?'' Cô ta giả vờ kêu lên , lại muốn diễn kịch . Dù không muốn nhưng nó cũng phải lại. Dù gì người ta cũng có LÒNG TỐT để giúp mình mà.
-'' Ừm tôi không sao ! Cảm ơn cô !'' Nó cười đáp lại.
-'' Tôi xin lỗi vì hôm bưza xô cô hơi mạnh làm cô đập đầu '' Cô ta típ tục giả tạo.
-'' À không sao ! Tôi ổn mà . ''
Cô ta quay qua nũng nịu với hắn
-'' Phong , em muốn ăn kem ''
-'' Được , để anh đi mua ''
Hắn đi rồi cô ta quay qua nói với nó.
-'' Haha... chắc cô đau lòng lắm nhỉ ? Haizzz.. ''
- "Chị im đi "
-'' Haha.. không im. Cô không là cái thá gì hết , đồ vô học ''
'' CHÁT '' nó vung tay tán cô ta. Hắn vừa mua kem xong , thấy vậy . Chạy đến đỡ cô ta đứng lên '' CHÁT '' hắn tán nó. Nó nhìn hắn. Bỏ chạy khỏi trường.
Nó chạy về nhà.
-'' Bác Lý. Đặt cho con một vé đi Nhật ngay bây giờ ''
-'' Cô chủ... ''
Nó chạy đi sắp vali.
-'' 9h tối nay khởi hành nhé cô ''
-'' Cháu biết rồi ạ '' nó dùng giọng mũi để trả lời.
9h tối hôm đó. Nó lên máy bay. Nhìn lại quan cảnh lần cuối nó bước lên máy bay.
-'' Tạm biệt , đất nước thân yêu. Tạm biệt, Phong.''
--------------KẾT THÚC HỒI TƯỞNG----
-'' Cô chủ ơi , đi học ''
Một tiếng nói vang lên cắt đước suy nghĩ của nó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: