Quên và nhớ lại
Thời gian trôi nhanh như cơn gió trời
Một phút vô tình giật mình nhớ tới
Ngày xưa ấy chính là người tôi thích
Với nụ cười và tính cách ngông nghênh
Luôn nghịch ngợm và làm tôi chú ý
Mải nhìn theo tôi đánh mất chính mình
Nay nhìn lại ký ức đã lãng quên
Tôi chợt thấy bản thân ngây thơ quá
Mải thích người mà cứ mãi giấu đi
Rồi ân hận, buồn phiền và tiếc nuối
Nay tất cả chỉ còn là ký ức
Bâng khuâng nhớ lại để rồi lại quên
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro