Nhớ Về Hồng Hưng 😔😔
Tao chợt buồn nhớ về năm tháng ấy,
Hồng Hưng Bang anh tài tựa rừng cây.
Trải kinh hỷ tử sinh đời phải vậy,
Thoáng nghẹn lòng còn mấy kẻ chung tay?
Từ trái sang Đại Phi trượng nhân nghĩa,
Anh em buồn đều sát cánh sớt chia.
Sơn Hạ gia Trung Tú chí Thiên Địa,
Chẳng ô danh Lập Hoa lúc chia lìa..
Đại Thiên Nhị chí cao nhưng tài kém,
Được thằng con sao sáng rọi trời đêm.
Còn Thái Tử Chiến Thần vang thiên hạ,
Mày đi rồi có đấu với thần - ma ?
A Nam kia là Thiên Hoàng Hắc Đạo,
Hồng Hưng lên rồi xuống là mày trao.
Trung - Nghĩa - Dũng Chí Cửu khắc lòng tao,
Vì huynh đệ biết bao lần đổ máu.
Rồi Sinh Phiên lúc đi cũng rất ngầu,
Một đao đó xóa tan bao danh xấu.
Diệc Long cũng dũng mãnh có kém đâu,
Bát Tráng Sĩ tụi mày như Bắc Đẩu.
Giờ tao nâng chén rượu trút tâm tư,
Đường chinh phạt ít lành nhưng lắm dữ.
Tụi mày thiêng phù hộ tao đi chứ !
Hồng Hưng này không lẽ lụi tàn ư ???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro