
Anh là nỗi đau của em
Truyền thuyết kể rằng...
Những người bị lạc đường ở trong rừng sâu,
Chỉ cần nhìn thấy ngôi sao năm cánh
Sẽ được thiên sứ dẫn đường chỉ lối.
Khi ngôi sao năm cánh
Chiếu vào trái tim bạn,
Mọi thứ đều bừng sáng.....
Bầu trời cao rộng, không một gợi mây, chỉ có một bầu trời xanh biếc như thủy tinh.
Những thảm cỏ xanh mướt trải dài bát ngát, được tô điểm bởi nhưg màu sắc lung linh khác. Tạo nên một bức tranh rực rỡ tươi mát. Ở giữa thảm cỏ xanh là một con ngốc đag nằm ngẩn ngơ, đó chính là em. Không biết từ khi nào, em cứ có thói quen cứ chiều là ra đây nằm, chắc vì vào h đó bầu trời mới trong xanh đẹp như bây giờ. Nhữg lúc nằm một mình như thế tôi cảm thấy thật bình yên.
Oa! Tự dưng lúc này em nhớ anh, nhớ cái cảm giác được anh chở đi trên những con phố ngập tràn mùi hoa sữa, nồng nàn và bình yên. Nhớ cảm giác được anh chăm sóc, quan tâm hay những khi ta tay trong tay cùng dạo phố dưới ánh đèn đường lung linh. Ôi! Tất cả đều làm em nhớ đến anh.
Anh à! .....em lỡ yêu anh quá nhiều rồi!!!
Anh có biết không ,ngày mà anh bỏ em ra đi, tim em như vỡ vụn ra từng mảnh. Em đau lắm anh ạ! Sao anh có thể nhẫn tâm bỏ mặc em một mình, để lúc đó đầu em rỗng tuếch , cứ mãi nhìn theo tấm lưng gầy đi về phía hư vô.
Anh có biết những lúc như vậy em đã phải gắng gượng rất nhiều để đứng lên không. Để trở thành một con người mạnh mẽ, em đã đeo lên mình một lớp mặt nạ vô hình....Để đến khi mỗi lần chập choang tối trời, em lại ngồi co ro trong một mảng không để dấu đi con người yếu đuối. Dấu đi nhữ giọt lệ tuôn trào ướt đẫm hàng mi. Dấu đi nhưng tiếng nấc nhẹ trong đêm lạnh.......Thực sự em rất yếu đuối anh à!
Đã rất nhiều lần em tự hỏi, tại sao mình vẫn còn gắng gượng được đến bây giờ, vẫn còn chịu đựng được cảm giác cô đơn, hiu quạnh khi không có anh bên cạnh.......Em nhớ anh! Nhớ anh nhiều hơn em tưởng. Đã lâu không gặp anh, khoảng thời gian cũng đủ dài để em nghĩ mình đã quên được anh. Nhưng đến hôm nay em mới biết, thật ra chưa một phút giây nào e ngừng nhớ tớ anh. Chỉ là nỗi nhớ đã bị niềm đau và tất cả lí trí của em chôn chặt sâu thẳm đáy lòng để em không còn bị ngẹt thở, tim đập loại nhịp khi mỗi lần nhắc đến anh.
Anh à! Ngày hôm nay nữa thôi nhé! Ngày mà nhưng kỉ niệm về anh, em sẽ chôn chặt lần nữa ở trog lòg. Và từ ngày mai, em sẽ không còn khóc nữa, đó là ngày em sẽ mỉm cười. Là ngày khi em nhìn lên bầu trời xanh sẽ không còn thấy những kí ức về anh và em nữa. Là ngày em lau khô những giọt nước mắt đã bao lần chảy dài. Là ngày em có thể tự tin nói rằng mình mạnh mẽ thực sự.......Và là ngày trái tim em khép lại và cuộc sống của em lật thêm trang vở mới.....
Và khi anh ở trên thiên đường hãy xin cho em một ngôi sao năm cánh nhé! Để em có thể có một vị thiên sứ chính là anh dõi theo em mỗi ngày, từng phút, từng giây. Để cho anh cảm nhận và hiểu được sự nỗ lực của em khi phải xa anh.........Người em vẫn luôn nhớ về.^^.
P\s: Mình ms viết blog, nên còn nhiều sai sót mong các bạn thông cảm. Có gì nếu thấy hay thì ủng hộ mình nhá!!!.^^. thanks kiu mấy bây bì.
Bài viết:
Nguồn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro