AllTan.
Hello mọi người~Em bị Watt xóa truyện rồi :)))))Nên đăng lại cái mới :)))))Artist: KIRIHARA1005…
Hello mọi người~Em bị Watt xóa truyện rồi :)))))Nên đăng lại cái mới :)))))Artist: KIRIHARA1005…
Tác giả: Tương Tư Phong Tử Thái Tử PhiNguồn convert: T2909TTình trạng gốc: đã hoànTình trạng edit: đã hoànThể loại: cổ đại, huyền huyễn, sủng, ngọt, trọng sinh, hệ thống, sắc, H, 1v1Văn án:Gia Ý phúc mỏng, Tạ Yến ơn trạch, rất tương xứngNữ chủ trọng sinh thân kiều thể nhược vì tồn tại, trăm phương nghìn kế làm nũng bán si tích cóp ân sủng của đế vương để kéo dài phúc trạch.---------------Nữ chủ: tích cóp tích cóp tích cópNam chủ: sủng sủng sủngPs: ngụy cung đấu, 1v1, ngọt…
Tác giả: Băng Đường Thư SinhTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 27 chươngLý Tê là hộ sĩ,nhận công việc chăm sóc tổng tài sống thực vật, mỗi ngày chăm sóc đều nứng, đem tổng tài ra cọ cho đỡ ghiềnTổng tài tỉnh dậy không những không đuổi Lý Tê Mà còn đem gia tài bạc tỉ cho cậu.❌❌ CẢNH BÁO: truyện song tính thụ có 2 lỗ,ai dị ứng mời quay xe Thịt nhiều,từ thô tục nhiều…
Fic có chứa đựng từ ngữ thô tục, extreme kink và nhiều thứ không phù hợp cho bạn nào có tâm hồn trong sáng và không quen ăn mặn. Nếu không gặm được thì xin hãy click back.…
Tên Trung: 穿越成反派要如何活命Tác giả: Y Nùng Dĩ Dực Người Dịch: XueTu (Thỏ Tuyết)Link phần 2: https://www.wattpad.com/story/223956417Tên nguyên tác: Xuyên thành phản diện giam cầm nam chính làm sao để sống - 穿成囚禁男主的反派要如何活命Tiêu Dư An xuyên sách, xuyên thành cái loại Quân vương thiếu niên đoạn tụ trong tiểu thuyết. Thật là thê thảm, bi lương. Từ đó Tiêu Dư An vì muốn được sống mà cố gắng.Nhưng! các cái tên người qua đường A, B, C, D; Cái ngươi muốn phá nam chính thì thôi đi, có thể đừng đem hắn đưa đến gần ta được không?Tiêu Dư An cảm thấy mình sủng nam chính nhất định không sai, đó là bởi vì hắn ta muốn tắm trong hào quang nam chính! Tiêu Dư An: " Không được ngược nam chính nữa!!! Các ngươi không sợ chết, nhưng ta muốn sống a!!!"Đại khái là câu chuyện lúc đầu thụ sủng công, sau này thành công sủng thụ. Thoải mái! Khôi hài!…
"Ông chả yêu em tí nào cả, ông toàn bắt nạt em thôi ! Em là em về nhà cha, em chẳng yêu ông nữa luôn đó đa""Tôi xin em, xin em mà! Vợ chồng son sắt thuỷ chung, có giận cứ đánh cứ mắng tôi đi. Tôi chịu hết đó đa! Có gì vợ chồng đóng cửa, trùm chăn bảo ban nhau em nhé. Em bỏ tôi rồi ai yêu tôi nữa, ai thương tôi nữa đâu ? Thôi thì phận làm chồng, có làm có chịu. Em ra đóng cái cửa lại, rồi vào đây, tôi nằm im cho em xơi tôi nhé !" ______"Nếu Kim Thái Hanh tôi phản bội em ở kiếp này, xin ông trời hãy khoét mòn tim tôi."________ "Chỉ là ta đến bên nhau nhanh chóng quá nên em hơi lo sợ, sợ một ngày ông chán em rồi, hết hứng thú rồi, ông sẽ bỏ rơi em. Đến lúc đó Quốc em biết sống thế nào, đoạn tình cảm này nên cất giấu ở đâu đây ?"__________"Giờ tôi đổi tiền tài danh vọng, vợ lớn vợ nhỏ chỉ để được yêu thương em thôi có được không em ?" 🐰🍓🐰🍓Truyện này là truyện đầu tay của em, nhưng em mong cả nhà đón nhận nhận nó theo hướng tích cực nha. Có gì góp ý từ từ em sửa. Say no với kiểu đem truyện em đi lung tung nhé 🐰Cả nhà ủng hộ em bằng cách bình chọn truyện em nhé 🍓…
Diệp Thư xuyên vào tiểu thuyết vừa đọc xong, lập tức trở thành đại thần lạm quyền bị bạo quân nam chủ ban cái chết đau đớn tột cùng, ngàn đao phanh thây, xương cốt bị nghiền thành tro. Diệp Thư quyết định thu dọn đồ đạc chạy trốn, trên đường còn tiện tay tìm được người để giải quyết cái tình trạng đang bị hạ dược của mình. Ai ngờ lại gặp đúng tên bạo quân mà mình đang chạy trốn. Thế nào mà lại bị ép tiến cung, rồi bụng càng ngày càng lớn, cậu mới phát hiện: Thế giới mình xuyên vào là thế giới ABO.…
[HOÀN]Thể loại: Trọng Sinh, Cung đấu, Điền vănEdit: Huệ Hoàng HậuConvert: Củ Lạchttp://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=128156VĂN ÁN:Kiếp trước Cố Vân Yên lòng dạ thuần lương, không tranh không đố, một lòng vì Tiêu Dục, nhưng lại phải chịu nỗi đau mất con, kết cục ôm hận mà chết.Kiếp này trọng sinh, nàng muốn mang những nữ nhân đã từng thương tổn nàng nàng dẫm nát dưới chân.Nàng phải làm người phụ nữ tôn quý nhất thiên hạ. Một khi nàng được phong hậu, làm mẫu nghi thiên hạ, sẽ không ai dám khi dễ nàng!…