Chương 9: Chấp Nhận
Nhện thôi chẳng hỏi trời xanh nữa,
Đời là duyên hợp, cũng là tan.
Nếu sương đã chọn làm mây trắng,
Thì nhện chẳng níu nữa cung đàn.
Vẫn sáng mỗi ngày trên tơ bạc,
Nhện nhìn trời rộng, đón bình minh.
Chẳng mong giữ lại hồn sương nữa,
Chỉ nguyện yêu thương chẳng ngả nghiêng.
Dẫu biết tình yêu là mong manh,
Dẫu đời chia cắt chẳng ai đành.
Nhưng nếu được yêu dù trong mộng,
Cũng là hạnh phúc giữa trời xanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro