Chương 4: Lời Hứa
"Giọt sương, ta muốn giữ em đây,
Xin đừng tan biến với mây bay."
Nhện nhỏ nguyện dệt muôn ngàn tơ,
Mong rằng trói buộc phút sum vầy.
Nhưng sương chỉ khẽ cười trong gió,
"Dẫu anh cố giữ cũng chẳng được.
Vì khi nắng đến em tan biến,
Như là duyên số của đời em."
"Nhưng nếu mai này anh còn nhớ,
Hãy nhìn trời sớm lúc tinh mơ.
Nơi ấy em vẫn còn lấp lánh,
Dẫu chỉ trong giấc mộng anh mơ."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro