Chương 10: Vĩnh Cửu Trong Tim
Ngày mai nắng mới lại bừng lên,
Giọt sương trở lại thoáng êm đềm.
Nhưng nhện không vươn tay níu nữa,
Chỉ nhìn lặng lẽ giữa trời yên.
Vì hiểu tình yêu là chấp nhận,
Dẫu rằng chẳng thể mãi bên nhau.
Nhưng chỉ cần một lần từng có,
Cũng đủ cho đời mãi sắc màu.
Sương sẽ tan khi ngày rực rỡ,
Nhện nhỏ vẫn dệt tơ mộng mơ.
Dẫu rằng không thể nào chạm tới,
Nhưng yêu là giữ ở trong mơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro