Chap 1:
Một đêm đông. Tại quán mun
Trong ko gian yên tĩnh đc bao trùm bởi bóng tối, có thứ ánh sáng lung linh mờ ảo hiện ra. Có hai ánh sáng nhìn trong veo hướng thẳng vào những ngọn nến sinh nhật được xếp quanh chiếc bánh gatô lớn phủ đầy kem trắng bồng bềnh
Một cô nhóc có vẻ nhanh nhẹn, linh hoạt, lấy tay lay mạnh vô nhóc bên cạnh đầy háo hức:
- 11h59' rồi! Vy Anh, cậu chuẩn bị ước đi
Cô nhóc tên Vy Anh có khuôn mặt rất đáng yêu, đôi mắt to tròn, da trắng mịn. Cô đột nhiên ngồi thẳng người đầy nghiêm trang, ánh mắt vô cùng kiên quyết
Cô nhóc hít sâu một hơi, đột ngột nhắm mắt lại , hai tay chấp vào nhau, lẩm bẩm:
- God, con ước người sẽ mang cho con một người đẹp trai, cao trên 1m80, tài năng, k gay, chung thủy,... Nói chung là tuyệt vời như thiên thần là đủ rồi
Ngay thời khắc lời cầu nguyện ấy đang được trao gửi đến Ngài đấng tối cao, bỗng vang lên 2 tiếng cười khẽ. 12 ngọn nến rực rỡ sác màu chỉ trong nháy mắt đã tắt ngúm. Một màu đen bao trùm và đó chính xác là lời nguyền cắt lời cầu nguyện của Vy Anh
Xen lẫn trong bóng tối là những tiếng thở dài
- Ối! Má ơi, lại nữa! Năm nào cậu cũng chỉ ước câu đó mà k chán à! Đúng là bệnh tự kỉ thì k thể chữa đc! Tự kỉ lại còn tự sướng!
- Trúc Vũ, cậu thôi đi! Kệ tớ, điều ước vĩ đại của tớ thì ng tầm thg như cậu k hiểu đc đâu!
- Hãy quay về với Sao Hỏa của cậu đi! TĐ này nguy hiểm lắm Vy Anh ạ! Trai như thế căn bản là k có, mà có cũng k tới lượt cậu. Bớt ảo tưởng lại đi!
- Tớ tin là k có
- Đúng là càng ngày càng nặng! K ai hoàn hảo như thế cả, cậu bớt đi vài yêu cầu thì kay ra mới có!
- Ừm... Vậy, cao 1m79,9 cũng đc
Tại sao k thể chỉ ăn và ngủ? Nhàm chán. Nhưng cũng k cần hành hạ ngta đến mức 5h sáng đã rời chăn , rồi phi thân tới trường trg cái lạnh đầu đông như thế này chứ! Vy Anh bất mãn lầm bầm vài câu rồi quấn chặt chiếc khăn len, leo lên xe và phóng thẳng, từng cơn gió rét căm k ngừng bủa vây lấy cô và táo thành vào mặt
Lúc Vy Anh dừng xe ở cổng trg thì đã thấy 1 bóng ng lao vọt tới, vừa kéo xe vừa la hét ầm ĩ:
- Anh ta dám lừa tớ, dám lừa tớ. Tớ sẽ k tha thứ cho hắn, tớ sẽ dằn vặt hắn tới chết
Vy Anh khó hiểu nhìn Trúc Vũ đang bặm môi đầy tức tối:
- Cậu lại bắt gặp Mạnh Vũ đi vs ai nx hả?
Vừa nói tới đây, Trúc Vũ liền trưng ra vẻ mặt vô cùng đau khổ, buông tay lm chiếc xe đạo màu hồng phấn ngã rầm rồi hờ hững:
- Ừ, lúc nãy, tớ gọi điện bảo anh ta mua đồ ăn sáng, anh ta bảo bận! Cậu biết đấy, 1 bạn gái mẫu mực như tớ thì sẽ k để bạn trai bỏ bữa, nên tớ mớ định đi mua, vậy mà bừa bước vào căng-tin, tớ đã thấy anh ta liếc mắt đưa tình vs con bé khối dưới
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro