Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

Tác giả: Kuro
Tam đề: Giấc mơ - Khóc - Nghi lễ

Cậu chưa từng khóc.

Cậu cũng chưa từng cười.

Cậu không hề có cảm xúc.

Cái này đâu khó hiểu lắm ?

Ai sống trong địa ngục mà chẳng thế ?

Cả ngày chém giết, lập mưu, tính toán những cách thức gây ra tội ác

Cậu không còn biết mạng người quý thế nào nữa rồi.




- Cậu ... không có ước mơ sao ?

Cậu nhớ rất rõ lời cô gái đó nói.

Cô gái với nước da trắng nhạt, khuôn mặt vô cảm như đã chết.

Cô gái đó, là người đầu tiên bắt chuyện với cậu.

Cậu hạ dao xuống, bỏ đi.




Cậu gặp lại cô lần nữa.

Lần này chỉ là tình cờ.

Cô dẫn cậu tới khu trò chơi.

Cậu nhìn thấy một thế giới khác, tươi sáng và đẹp đẽ hơn thế giới của cậu.

Cô lại đưa cậu tới những quán ăn ven đường, công viên, v.v.

Cậu cảm thấy lạ lẫm quá.

Không có những âm mưu, không có mùi máu và xác chết, không cần phải cầm vũ khí để tự vệ.

Một thế giới yên bình.

Cậu cười.

Cậu cũng không biết tại sao.

Nhưng cậu cảm thấy rất hạnh phúc.


Nhưng,

Có lẽ ý trời không muốn cậu hạnh phúc.

Hoặc là vì cậu bị ma quỷ ưu ái quá nhiều.




Cô ấy đã chết.

Vì sao ?

Tại sao khi cậu chỉ vừa cảm thấy cuộc đời này đáng quý,

Lại giết chết người đã dạy cậu hiểu được ?






Cậu gào thét.

Cậu giận dữ.

Cậu căm hận.

Cậu điên cuồng tàn sát.

Cậu tuyệt vọng.

Cậu khóc.




Cậu đứng đó.

Xung quanh là xác chết của những kẻ đã giết cô ấy.

Có cả chính quyền và cảnh sát.

Cậu không quan tâm.

Cậu bế xác cô lên, cố gắng tìm kiếm những hơi ấm cuối cùng của cô.

Nhưng không còn nữa.




"Tại sao ...

Tại sao chúng lại cướp đoạt hạnh phúc của mình ?

Tại sao chúng lại vui khi giết cô ấy ?

Nếu tụi mày thích như thế ...

Tao sẽ tặng nó cho tụi mày.

Tao sẽ giết từng đứa, từng đứa một theo những cách ghê tởm, kinh hoàng nhất.

Cho tụi mày nỗi sợ và tuyệt vọng mà tụi mày mong muốn.

Và gửi chúng xuống mộ cho cô ấy.

Đó là cách tôi cảm ơn em.

Xin lỗi, vì tôi chỉ là một tên sát nhân."




Cậu nói một mình, khuôn mặt cười vặn vẹo đi vào con hẻm tối, tiếp tục công việc của kẻ đi săn ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro