chương 2: xuyên qua không đáng tin 2
[Kể từ chương này Nguyệt sẽ đổi xưng hô cho phù hợp vai vế nhé ~♡~ yêu thương]
Chương 2: Xuyên Qua Không Đáng Tin 2
"Ha ha. . . . . . Trong đạo quán, nam tử hiệu đều là văn tự." Lão đạo sĩ bộ dáng vẫn như cũ, cười híp mắt.
"Vậy con. . . . . ."
"Con là nữ đồ đệ đầu tiên trong 38 năm kể từ lúc đạo quán được thành lập, dù thế nào con cũng phải khác bọn họ, không thể giống nhau."
"Sư phụ. . . . . ." Hoa Vị Lạc cảm động đến rối tinh rối mù, ngài vẫn dùng văn tự cho ta đây. . . . . .
Lại nói đạo quán này đúng là mới thành lập có 38 năm? ? tại sao ngài không nói khoảng thời gian ta đến đây ngày 8 tháng 3? ?
"Đồ nhi, còn nghi hoặc? ?"
"Sư phụ, hôm nay là ngày gì tháng gì? ?"
"Lịch nông(*) là ngày mùng 8 tháng 3, cách cốc vũ(*) mười ba ngày!" Lão đạo sĩ vuốt vuốt chòm râu, vui cười hớn hở trả lời.
(*)Lịch nông: Lịch âm
(*)Cốc vũ: một trong 24 tiết trong một năm vào khoảng 19, 20 hay 21 tháng tư
"Phốc ——! !" Hoa Vị Lạc trực tiếp ngất xỉu.
"Đại Sư Tỷ! ! Đại Sư Tỷ! ! Người làm sao vậy? ?" Đây là Chí Viên tiểu sư đệ, âm thanh trong trẻo lo lắng vang lên bên tai.
Thần a. . . . . . Hi vọng đây chỉ là một giấc mộng. . . . . .
Hoa Vị Lạc trong lòng thầm đếm 3 giây, sau đó mở mắt, trước mắt vẫn là vẻ mặt quan tâm lo lắng của Tiểu đạo sĩ, quay đầu lại nhìn, lão đạo sĩ cười như có như không.
Được. . . . . . Chịu vậy! !
"Sư phụ, bên trong đạo quán này, lẽ nào ta là lớn tuổi nhất? ?" Hoa Vị Lạc có chút không cam lòng hỏi, làm sao mấy người bên kia ... xem ra là đạo sĩ tang thương(*), cũng theo gọi nàng là Đại sư tỷ? ?
(*)Mình cũng không rõ chỗ này lắm, chắc ý tác giả muốn nói các vị đạo sĩ lớn tuổi chăng "v"
"Tất nhiên không phải." Lão đạo sĩ lắc đầu một cái, kiên trì giải thích: "Mấy vị bên kia là sư thúc của con, tuổi đương nhiên lớn hơn con, mà các sư đệ của con : Chí Chân; Chí Thiện; Chí Mỹ tuổi tác bọn họ cũng lớn hơn con. . . . . ."
Ta đi! ! Đến Chân, Thiện, Mỹ cũng vậy a. . . . . . Vị Chí Mỹ sư đệ kia. . . . . . Hắn đối với nàng thật sự không có bất kỳ ý kiến gì sao? ?
"Đây vì sao. . . . . ."
"Trong đạo quán của ta, xếp thứ bậc là dựa theo thời gian gia nhập, thời điểm con vừa ra đời, phụ vương đã mang con đến làm lễ bái sư, chỉ là bởi vì trong nhà con là ấu nữ, không nỡ, liền ước định chờ sau khi con tròn mười bốn tuổi, trở lại bên trong đạo quán để tu tập(*) võ công. Vì vậy, con so với bọn họ đến đạo quán bái sư sớm nhất nên bọn họ đều phải tôn xưng con một tiếng Đại Sư Tỷ!"
(*)Tu tập: học tập và rèn luyện (học vấn và phẩm hạnh)
". . . . . ."
Sư phụ. . . . . . Con cảm thấy gọi tiểu sư muội nghe tới khá là thanh thuần đáng yêu chọc người đau a. . . . . .
"Đồ nhi còn có chuyện gì nghi hoặc? ?"
"Đã không có. . . . . ."
"Vậy để cho Chí Viên dẫn con đi tham quan đạo quán đi, mặc dù con đã luyện tập đạo pháp môn phái mười bốn năm, nhưng đến nay chưa từng tới đạo quán bao giờ, lần này ở đây tu hành trong thời gian hai năm, trước tiên làm quen với nơi con sắp ở đi." Lão đạo sĩ phất phất tay, một đám các đạo sĩ đang đứng trong đại sảnh liền theo thứ tự lui xuống, chỉ để lại Chí Viên tiểu sư đệ giúp đỡ nàng.
Hoa Vị Lạc khóe miệng không nhịn được giật giật, chiếu theo lời giải thích của sư phụ, nàng năm nay bất quá chỉ 14 tuổi, liền học đạo pháp mười bốn năm, xin hỏi ta ở thời kì nữ hài, đến tột cùng là làm sao tu tập đạo pháp a? ? Cũng quá giật chứ? ?
"Viên Tử(*), đi thôi! !" Hoa Vị Lạc mắt thấy người trong đại sảnh cũng đã từ từ ra ngoài, liền phóng khoáng phất phất tay với Chí Viên Sư đệ, ra hiệu hắn đi trước dẫn đường.
"Đại Sư Tỷ, đạo hiệu của ta là Chí Viên. . . . . ." Chí Viên Sư đệ có chút không nói nên lời giật giật khóe miệng, nhìn Hoa Vị Lạc bất đắc dĩ nói.
"Tên chỉ là xưng hô mà thôi, vừa rồi sư phụ không phải mới nói vậy sao. . . . . ."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro