四
4,
Ngô Lâm đi chưa được bao lâu thì Lâm Canh Tân liền đến. Vừa thấy Lâm Canh Tân, Phàm Phàm nghĩ tới lời anh họ vừa nói, gò má má lại chuyển đỏ.
Có lẽ, Canh Tân cũng không đế ý mà hỏi: "Phàm Phàm, gần đây làm sao vậy, có phải áp lực công việc quá lớn không?"
Phàm Phàm ở trên ghế sa lông ngồi dậy nói: "Không có chuyện gì, có thể là ngày hôm qua ngủ không ngon, không quan trọng đâu."
"Nếu không thì hãy nói với đạo diễn một tiếng xin nghỉ một ngày, thân thể vẫn là quan trọng nhất a."
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì, em có thể làm được."
"Action!" - Từ đạo diễn ra lệnh một tiếng, phân cảnh nằm ngủ sờ soạng lại một lần nữa được tiến hành, hết thảy những gì kịch bản yêu cầu đều được tiến hành, Lâm Canh Tân tất cả tâm tình đều đặt vào người ở phía sau, trong lòng vẫn luôn có tâm sự.
Màn đêm dần buông xuống, đoàn làm phim và nhận viên vẫn còn đang tiếp tục bận rộn vì công việc, Phàm Phàm ngồi ở trong phòng nghỉ ngơi, cơn buồn ngủ tới khiến hắn ngáp liên tục, con mắt hắn đang trong trạng thái nhắm hờ nửa mở nửa không, nhưng hắn vẫn không thể để bản thân ngủ. Một bên, Lâm Canh Tân nhìn có chút đau lòng, hắn gọi trợ lý mua một cốc cà phê cho Phàm Phàm.
Vào thời điểm rạng sáng, cuối cùng nhiệm vụ quay phim và chụp hình hôm nay cũng kết thúc, Phàm Phàm vẫn cương quyết buộc bản thân không thể ngủ, cho dù là đã uống cà phê nhưng không thấy có tác dụng gì. Hắn trở lại phòng hóa trang, đến cả lớp trang điểm cũng không tẩy, quần áo cũng không thay, hắn nằm trên ghế sa lông mà ngủ thiếp đi. Ngô Lâm giúp hắn thay xong rồi dọn dẹp quần áo một cách đơn giản. Khi đã đỡ buồn ngủ, hắn lên xe rời đi.
Lâm Canh Tân nhìn hắn mà đau ở trong lòng, hôm nào nhất định phải hỏi hắn xem gần đây hắn thế nào.
Tháng tám là tháng nóng nhất đã tới. Đoàn làm phim mỗi người đều phải tự chuẩn bị một chiếc quạt máy nhỏ, trong lều, không khí oi bức đến dị thường.
"Đạo diễn, Diêu Thần tỷ đâu? Hôm nay là ngày chúng ta diễn cùng tỷ ấy." - Phàm Phàm hỏi đạo diễn
"Nha, Diêu Thần cô ấy đang mang thai, trời nóng bức như vậy sợ rằng không tốt cho thai nhi nên tôi chấp thuận cho nàng ấy nghỉ ngơi một, hai tuần, ngược lại, phận đoạn của nàng ấy cũng không nhiều, trước tiên cứ quay trước mấy phần của cậu và Canh Tân đi. Trang thứ hai mươi mốtm ngươi cũng đi gọi Lâm Canh Tân chuẩn bị một chút đi."
"Được, đạo diễn." - Phàm Phàm sau khi nói xong liền chạy đi tìm Lâm Canh Tân - "Tiểu Tân, Diêu Thần tỷ ấy xin nghỉ, ngày hôm nay chúng ta quay."
"Nha, anh biết rồi. Đúng rồi, Phàm Phàm...."
"Làm sao vậy?" - Phàm Phàm vừa muốn rời đi, nghe thấy tiếng gọi của Canh Tân, hắn quay người lại hỏi.
"Cái kia...gần đây đóng phim khổ cực, thân thể vẫn tốt chứ?"
Phàm Phàm vừa nghe cũng biết là liên quân đến chuyện lần trước, đã để lại ấn tượng cho Lâm Canh Tân, khuôn mặt trở nên ửng đỏ, đáp: "Không sao rồi...anh yên tâm, tuyệt đối sẽ không ngủ thiếp đi." - Phàm Phàm trêu ghẹo nói
"Vậy ta an tâm rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro