Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

十五

15,

Quay phim xong, Phàm Phàm tìm tới Tiểu Tân, hiếm có lúc nào được rảnh rỗi như vậy, hắn muốn hẹn đi chơi bóng rổ với Lâm Canh Tân: "Tiểu Tân, chúng ta đi......."

Phàm Phàm chưa kịp nói xong, Tiểu Tân đã trực tiếp cùng trợ lý lên xe về nhà, chỉ để lại Ngô Diệc Phàm với một vẻ mặt oan ức.

Buổi tối, Phàm Phàm trằn trọc trở mình, hắn cảm thấy mấy ngày nay Tiểu Tân thật kỳ lạ, hắn quyết định nhắn tin cho Lâm Canh Tân.

"Có ở đấy không? Gần đây anh làm sao vậy? Anh không còn muốn để ý đến em nữa rồi sao?"

"Không có, anh chỉ là hơi mệt một chút." – Lâm Canh Tân đúng là vô cùng hổ thẹn vì vẫn không thể chống cự nổi nỗi nhớ nhung người ấy, hắn trả lời Phàm Phàm.

"Ngày hôm ấy em vốn là muốn tìm anh chơi bóng rổ, nhưng anh lại không thèm để ý đến em. Em tức rồi! Mời em ăn cơm!" – cầm điện thoại, Phàm Phàm một mặt cười xấu xa, tưởng tượng ra phản ứng của Tiểu Tân khi đọc được tin nhắn này liền khẽ bật cười.

"Không được, gần đây anh rất bận."

"Tiểu Tân, cuối cùng là anh làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì à?"

"Không có chuyện gì." – Gửi xong tin nhắn này, Tiểu Tân trực tiếp tắt điện thoại di động. Làm sao để nói với hắn đây? Lẽ nào nói với hắn là mình thích hắn? Thực sự là buồn chết mất! Bình thường hắn ít hút thuốc, nhưng lúc này thật muốn dùng sức hút lấy một điếu. Vừa nghĩ tới Phàm Phàm......Ai nha~ không muốn, đi ngủ. Tiểu Tân nằm ở trên giường nhanh chóng ngủ thiếp đi. Trong mộng, hắn cùng một người thi chạy, người kia chạy lúc nhanh lúc chậm, muốn bắt không bắt được, cũng không thấy rõ mặt người kia. Tiểu Tân từ trong giấc mộng tỉnh lại thì đã sáu giờ sáng, hắn mau mau rửa mặt, đang đánh răng thì tiếng chuông cửa vang lên.

Tiểu Tân còn tưởng rằng là người môi giới đến thúc mình (bộ nợ tiền nhà hả anh =]]). Hắn mở cửa, nhìn thấy người đang đứng trước mặt mình là Phàm Phàm, trong một thời gian ngắn, Tiểu Tân thật sự không biết nên nói cái gì.

Hắn đến đây để ăn cơm ké.

"A...Anh cũng đang định làm cơm đây, em cứ tùy tiện tìm chỗ ngồi để nghỉ một chút đi." – Tiểu Tân nhanh chóng đánh răng nhanh và đi chuẩn bị điểm tâm. Tiểu Tân nội tâm vô cùng bồn chồn, cũng không biết nên nói cái gì.

"Được, em đi xem kịch bản." – Phàm Phàm tìm tới chiếc ghế sofa để ngồi xuống, hắn vừa vặn nhìn thấy bên cạnh khay trà có đặt một tờ kịch bản.

"Ai, đừng cầm cái đó!" – đang làm cơm ở trong bếp, Tiểu Tân nghe được tiếng Phàm Phàm nói, hắn nhất thời chạy ra, tuy nhiên hắn đã chậm một bước....

Editor: mọi người đoán coi bạn Phàm thấy cái gì :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro