Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

十二

12,

"Để anh nói với đạo diễn hôm nay em nghỉ."

"Ai, không được." – Phàm Phàm kéo tay Tiểu Tân lại, nói: "Hôm nay quay một lúc sẽ xong, không thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ, em không sao, chỉ là có chút sốt."

"Nhưng mà........."

"Đừng nhưng mà, em có thể chịu được." – Phàm Phàm trực tiếp cắt đứt cuộc nói chuyện với Tiểu Tân, đi ra khỏi phòng hóa trang.

Trong lúc Phàm Phàm đóng phim, Canh Tân vẫn ngồi ở một bên nhìn hắn chằm chằm mà không chớp mắt, chỉ lo hắn bởi vì sốt không cẩn thận liền hôn mê bất tỉnh, mỗi lần quanh xong cảnh, Lâm Canh Tân lại hỏi cảm giác hắn như thế nào, cho dù nghe được thật nhiều lần hắn nói không có chuyện gì, nhưng trong lòng vẫn không yên ổn.

Khoảng chừng mười giờ, rốt cuộc cũng kết thúc công việc, Phàm Phàm đi tẩy trang và thay quần áo. Đang lúc chuẩn bị rời đi, Canh Tân trực tiếp xông vào một tay kéo đem Phàm Phàm lên xe. Phàm Phàm vừa muốn mở miệng nói chuyện thì Tiểu Tân giành nói trước: "Anh đã chào hỏi anh họ của em, anh dẫn em về nhà nghỉ ngơi trước, dưỡng tốt cho cơ thể là cần thiết nhất!" – Nghe xong lời Tiểu Tân nói, Phàm Phàm nói hoàn toàn bình tĩnh lại, người lập tức ngả ra ở ghế sau của ô tô, thật giống như gục đến nơi, Lâm Canh Tân ở một bên lập tức lộ ra sắc mặt lo lắng, dùng tay đụng một cái vào trán của Phàm Phàm. Dường như so với hồi nãy càng nóng hơn, mặt cũng rất nóng, giống như rỉ máu vậy. Tiểu Tân có chuẩn bị nước ấm, hắn đưa một cốc để Phàm Phàm uống.

Ô tô cuối cùng cũng đã tới nơi, Canh Tân vô cùng sốt ruột, đem Phàm Phàm xuống xe rồi đỡ lên phòng. Lâm Canh Tân để hắn nằm trên giường, mặt Phàm Phàm vốn là đỏ lên vì thẹn thùng nhưng rồi cũng bị che mất.

Canh Tân đi tìm thuốc cảm, hắn mau mau rót một bát thuốc, một bên dùng miệng thổi cho đỡ nóng, một bên bưng lên phòng, hắn trực tiếp lúc một thìa chuẩn bị đút cho Phàm Phàm.

Phàm Phàm một mặt nghi hoặc nhìn Tiểu Tân, thấy hắn không có phản ứng gì, Phàm Phàm ngồi dậy nhấp một hớp thuốc, uống xong lại nhìn biểu hiện của Tiểu Tân, lại càng không có thay đổi gì. Mãi đến khi uống xong thìa thuốc, vẫn là Tiểu Tân tiếp tục đút, Phàm Phàm cũng không từ chối, chỉ là có chút ngại ngùng. Nhưng hắn không thấy chính là lúc Tiểu Tân bưng bát thuốc đi ra khỏi phòng, khóe miệng hắn không tự chủ mà giương lên.

Editor: hẹn các bạn tuần sau, đợt này tớ phải bận làm bài tập rồi ahuhu ToT đừng quên ủng hộ tớ nhé, tuần sau bù đắp ahihi :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro