Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

十三

13,

"Này, em nằm ở nhà một ngày rồi, có thể để em đi đóng phim được hay không?" – Phàm Phàm ở trong phòng ngủ của Tiểu Tân nằm ròng rã suốt một ngày. Ngoại trừ đi vệ sinh, thời gian còn lại Tiểu Tân để hắn nằm trên gường, buổi tối chính mình nằm ngủ trên sofa, thực sự là đem Phàm Phàm như là người vợ để cưng chiều.

"Không được, nếu như bị tái phát thì phải làm sao?" – kỳ thực là chăm sóc Phàm Phàm cũng rất phiền, thế nhưng hắn rất thích thú, hận không thể quan tâm Phàm Phàm hàng ngày.

"Bệnh của em đã sớm hết rồi, để em đi làm đi, Tiểu Tân~" – Phàm Phàm một mặt oan ức nhìn Tiểu Tân, còn không quên nhõng nhẽo.

"Anh thực sự là không muốn để em đi, xế chiều đi được không?"

Xem ra Tiểu Tân có chút nhượng bộ, nội tâm của Phàm Phàm vô cùng vui sướng, nhưng trên mặt vẫn làm bộ có dáng vẻ không cao hứng, nói rằng: "Vậy cũng tốt, nhưng em không cho anh đổi ý đâu đấy!"

"Ừ." – Tiểu Tân mỉm cười gật đầu nói.

Buổi trưa

"Được rồi, ăn cơm đi." – TIểu Tân bưng mấy bát đến phòng ngủ đặt trên tủ đầu giường

"Lại húp cháo hả? Không ăn được không anh~?" – Phàm Phàm vừa nhìn trong bát chính là cháo thì cảm thấy chưa có muốn ăn. Bởi vì Phàm Phàm sinh bệnh, Tiểu Tân liền mỗi ngày nấu cháo cho hắn ăn, một ngày ba bữa đều là cháo, tuy rằng vị đều không giống nhau, nhưng ăn nhiều vẫn chán.

"Vậy em muốn ăn cái gì? Bát cháo này anh phải nhọc nhằn khổ sở lắm mới làm được, em ăn đi, Phàm Phàm."

"Không được, em muốn ăn......muốn ăn kem, bơ, bánh ga tô, thịt kho tàu, thịt hầm, ớt xanh xào thịt, thịt thái mỏng sốt vị cá, còn có...." – Phàm Phàm uống ngụm nước, đang muốn nói tiếp thì thấy Tiểu Tân đen mặt lại, chỉ có thể nuốt cục tức ấy vào, mau mau bưng cháo đến.

Phàm Phàm vẫn làm dáng vẻ không muốn ăn. Tiểu Tân đã ăn xong đến nửa bát, nhưng Phàm Phàm một thìa cũng không động tới.

"Em có ăn hay không?" – nói xong Tiểu Tân nhếch miệng, một mặt tà mị nói: "Hay để anh đút cho em ăn a, Tiểu Phàm Phàm~"

Phàm Phàm nghĩ tới đêm đó hắn mớm thuốc cho mình, quyết tâm cự tuyệt, vội vàng đem bát cháo ăn bằng hết, mặt không tự chủ lại hồng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro